Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1279: Tìm được lối thoát trong khốn khó (1)

Thời gian trôi qua từng chút một, cuối cùng mọi người đã nhìn rõ bóng dáng kia.
Hắn tuổi tác trẻ trung, cả người mặc áo choàng trắng, nhẹ nhàng nho nhã, giống như người đọc sách không nhiễm khói lửa nhân gian, đang lười biếng tựa vào lưng ghế, hai chân còn quạt nước có quy luật.
tọa kỵ mà hắn đang ngồi vô cùng đặc biệt.
Thế mà lại là một con ốc sên khổng lồ, có hai cái râu cực lớn, gương mặt tràn ngập vẻ lười biếng, đôi mắt nhắm rồi lại nhắm, cho người ta cảm giác sắp ngủ thiếp đi.
Từ tướng mạo xem xét, người này không phải kẻ xấu.
Hơn nữa không nhìn ra thực lực sâu cạn.
Có điều đây không phải phương diện thu hút sự chú ý của người khác nhất, Vân Tinh rộng lớn vật chất phong phú, tầng tầng lớp lớp các loại công pháp tu luyện, trừ phi người quan sát hơn rất nhiều đẳng cấp, nếu không trong tình huống không ra tay sẽ không nhìn thấu tu vi của đối phương.
"Gặp được một con thuyền lớn như vậy".
Dịch Phong dựa trên vỏ của Mạn Mạn ngủ một giấc cũng nghe thấy động tĩnh, đứng dậy nhìn thấy nhóm người Tần Nam.
Thấy bọn hắn nhìn mình chằm chằm, hắn thản nhiên mỉm cười.
Con ốc sên tọa kỵ của hắn cũng thật là, đi đến đâu cũng thu hút sự chú ý của người khác, dù sao trong thiên hạ có tọa kỵ lợi hại, cũng có tọa kỵ rác rưởi, nhưng loại kì quái như vậy tuyệt đối hiếm có.
"Tại hạ Dịch Phong, đi ngang qua đây. Gặp qua chư vị."
Dịch Phong chắp tay, tùy ý chào hỏi.
Nghe vậy.
Nhóm người Tần Nam hiểu ra, thì ra là một con quỷ xui xẻo giống bọn hắn, hơn nữa nhìn dáng vẻ nhàn nhã của hắn, e rằng còn chưa biết mình đã rơi vào hiểm cảnh.
Trong lòng đồng thời cảm thấy phức tạp và khó chịu khó nói thành lời.
Theo lý mà nói giờ phút này đến đây, không phải là quỷ xui xẻo như bọn hắn thì cũng là đầu sỏ gây họa ở sau lưng giở trò quỷ.
Bất kể là ai, kết quả cuối cùng của bọn hắn cũng sẽ không có thay đổi gì quá lớn.
Chỉ là bọn hắn cũng không biết đang mong chờ điều gì...
Nhưng mặc kệ thế nào, nhiều thêm một người cũng coi như chuyện tốt, có thêm một người cùng nghĩ cách.
"Tần gia đảo Thiên Địa".
"Mời Dịch huynh lên thuyền gặp mặt".
Tần Nam nói.
"Ôi chao, lên thuyền gặp mặt à, thật sự khách sáo quá." Dịch Phong không khỏi cười nói.
Thấy Dịch Phong có tâm tư đùa giỡn, sắc mặt Tần Nam không khỏi u ám.
Sở dĩ hắn ta bảo Dịch Phong lên thuyền chẳng qua là muốn nói với Dịch Phong chuyện không thể ra khỏi vùng biển này.
Chỉ hi vọng sau khi ngươi nghe thấy vẫn có thể giữ được tâm trạng lạc quan này.
Tân Nam khẽ than thở.
Dịch Phong thu Mạn Mạn lại, rất nhanh đã lên boong thuyền.
Vừa đến boong thuyền, hắn bèn hít hà, ngửi thấy mùi thơm.
Phát hiện trên thuyền này vậy mà còn có phòng bếp, mà mùi thơm chính là bay ra từ trong phòng bếp kia.
"Thơm quá."
Gần đây miệng Dịch Phong sắp nhạt ra chim không nhịn được tán thưởng, sau đó lại cười hỏi: "Ta có thể ăn chực một bữa trên thuyền mọi người không?"
"Dịch huynh đệ muốn ăn thì cứ tự nhiên".
Mấy thực phẩm này là bọn hắn cố ý chuẩn bị trước khi lên đường ra khơi, dù sao mục đích chuyến đi này của bọn hắn là để tìm kiếm vị kia, lố như tìm được trên đường trở về, vị kia muốn dùng mỹ thực, cũng coi như bọn hắn có sự chuẩn bị.
Hơn nữa mấy thứ thực phẩm này đều được điều chế từ nguyên liệu đặc biệt, rồi lại dùng phương pháp độc đáo để đảm bảo chất lượng, cho nên dù đã trôi qua lâu như vậy thực phẩm vẫn rất tốt, khẩu cảm và đội tươi ngon không khác gì so với lúc vừa ra lò.
Chẳng qua trong tình huống trước mắt, bọn hắn cũng chẳng có tâm tư để ý đến mấy thứ đồ ăn kia.
"Vậy thì thật sự tốt quá rồi" Dịch Phong chắp tay cười nói: "Vừa khéo ta đang đói bụng, ta sẽ không khách sáo nữa."
"Dịch huynh đệ chậm đã" Tần Nam cắt ngang: "Dịch huynh đệ muốn ăn lúc nào cũng được, nhưng mà trước đó ta có chuyện quan trọng hơn muốn bàn với Dịch huynh đệ".
Dịch Phong có chút bất ngờ.
Hai người chỉ vừa mới quen biết, có chuyện gì để nói chứ?
Nhưng sắc mặt Tần Nam trịnh trọng như vậy, tất nhiên Dịch Phong không tiện từ chối.
"Không biết khi Dịch huynh đệ tiến vào đây, có gặp phải biến động nào đặc biệt không? ' Sắc mặt Tần Nam trịnh trọng hỏi.
"Biến động đặc biệt?"
Dịch Phong lắc đầu.
Tần Nam cau mày, lại hỏi: "Vậy Dịch huynh đệ có cảm giác gì kì quái không?"
Dịch Phong suy nghĩ, lại lắc đầu.
Thấy hỏi mà Dịch Phong không biết gì, Tân Nam dứt khoát không mập mờ nữa, dù sao khi bọn hắn tiến vào vùng biển này, bọn hắn cũng không cảm nhận được manh mối nào rõ ràng, cho nên thẳng thắn nói: "Dịch công tử, nói thật với ngươi, trước mắt chúng ta đang ở trong một kết giới hoặc không gian chưa biết rõ nào đó, bất kể chúng ta lái thuyền đi hướng nào, cuối cùng vẫn trở lại chỗ này.
"Quỷ đả tường?" Dịch Phong hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận