Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 83: Cần cả đạo cụ á?

Dù thế nào nàng cũng không ngờ Dịch Phong lại có thể đáp ứng sảng khoái như vậy, nghĩ tới sắc đẹp của mình, nàng âm thầm đắc ý.
“Nhưng mà, chuyện đánh bài này làm ban ngày không tốt lắm nhỉ?” Yêu Linh Nhi yêu kiều quyến rũ nói: “Nếu muốn đánh thì cũng phải là Linh Nhi đánh cùng tiên sinh suốt đêm chứ?”
Sau khi Dịch Phong đồng ý, lá gan của nàng cũng trở nên to hơn, ở dưới bàn, một bàn chân ngọc nhẹ nhàng khiêu khích, vô tình mà cố ý cọ lên đùi Dịch Phong.
Vẻ mặt Dịch Phong đen sì.
Nữ nhân này lại còn muốn chơi cả đêm.
Nhưng mà cũng có thể hiểu được, ở kiếp trước khi đánh bài trở nên phổ biến, hắn cũng thức trắng đêm để chơi, thua mấy ngàn vạn thẻ, hai ngày hai đêm không ngủ.
“Được thôi, ngươi nói suốt đêm thì thức suốt đêm!” Dịch Phong thản nhiên nói.
“Vâng tiên sinh, Linh Nhi đêm nay sẽ cùng tiên sinh vui vẻ.” Đôi môi đỏ mọng của Yêu Linh Nhi khẽ mấp máy, trong lòng vô cùng vui sướng, thật không ngờ nhiệm vụ này lại dễ dàng hoàn thành như vậy.
“Nhưng mà…”
Lúc này, sau khi Dịch Phong gắp một miếng thức ăn nuốt vào thì hắn buông đũa nói: “Nếu thật sự muốn đánh bài, chỉ có hai chúng ta thì còn ý nghĩa gì? Chắc chắn phải có ba người, vậy thì Doãn Nhi cô nương cũng cùng tham gia đi!”
Trong lòng Yêu Linh Nhi đang đắc ý vì mục đích sắp đạt được, đột nhiên đôi môi đỏ mọng mở ra.
“Tiên sinh, ngươi, ngươi muốn ba người đánh bài?”
Nàng kinh ngạc nhìn Dịch Phong.
“Đúng vậy, nếu như đánh bài, thì ít nhất cũng phải có ba người.” Dịch Phong cười nói: “Đương nhiên, nếu có đủ người, bốn người cũng có thể.”
“À…”
“Hóa ra tiên sinh có khẩu vị như vậy.”
“Lợi… lợi hại.”
Sắc mặt Yêu Linh Nhi khó coi, nàng hơi khiếp sợ nói.
“Như thế này thì có gì lợi hại chứ, chỉ là hoạt động bình thường thôi.” Dịch Phong không có gì để nói.
Nghe vậy, khóe miệng Yêu Linh Nhi giật giật, có chút không bằng lòng, Mao Doãn Nhi vậy mà cũng chiếm được cơ hội cùng đánh bài, nhưng Dịch Phong đã yêu cầu như vậy, sao nàng còn dám nói gì nữa.
“Được rồi, các người ăn trước đi, ta đi mở một gian phòng, tiện thể phái tiểu nhị quay về nhà ta một chuyến, lấy một vài đạo cụ cần thiết để đánh bài.” Dịch Phong buông đũa xuống rồi đứng dậy nói, sau đó liền đi đến quầy.
Lời nói của Dịch Phong khiến cho Yêu Linh Nhi nghẹn họng.
Vậy mà còn cần đạo cụ á?
Đúng là lão quái, khẩu vị cũng thật độc đáo!
Trong chốc lát, nàng có cảm giác sởn gai ốc, bỗng nhiên nghĩ tới việc đánh bài cùng Mao Doãn Nhi, ngược lại đối với nàng cũng là một chuyện tốt.
Nàng không nhịn được nhìn về phía Mao Doãn Nhi, giọng nói lạnh lùng: “Việc đã tới nước này, chúng ta đều đi thẳng vào vấn đề đi, ngươi tiếp cận tiên sinh cũng là có mưu đồ đúng không?”
Sắc mặt Mao Doãn Nhi khẽ biến đổi, nàng yên lặng không nói.
“Ngươi không nói cũng không sao, ta mặc kệ ngươi có ý đồ gì, nếu tiên sinh đã nói như vậy, tối hôm nay đều phải cùng ta đánh bài với tiên sinh thật tốt.” Ánh mắt Yêu Linh Nhi rực sáng nhìn Mao Doãn Nhi chằm chằm, nàng gằn từng tiếng nói: “Ngươi đã hiểu chưa?”
Nghe vậy, Mao Doãn Nhi cũng lập tức hiểu hết ý của lời nói.
Là viên minh châu của thương hội, bề ngoài nàng nhìn có vẻ nhu nhược nhưng cũng không phải là một bông sen trắng ngốc nghếch.
“Nếu ta đoán không sai, đánh bài có ý nghĩa đó?” Mao Doãn Nhi cũng không nhân nhượng nói: “Vậy nên hiện tại chúng ta phải tạm thời buông bỏ thành kiến, cùng bàn bạc chuyện ấy?”
“Ngươi có thể nghĩ như vậy.”
Yêu Linh Nhi nói, đôi môi đỏ mọng đồng thời nhếch lên.
Hai nữ nhân khó mà đứng cùng một phe.
Mượn cớ Dịch Phong rời đi, Yêu Linh Nhi vẫy tay một cái, chớp nhoáng đã không nhìn thấy đâu nữa.
Trong khi đó, Mão Doãn Nhi nhân cơ hội rời đi còn đồng thời để lại một mảnh giấy nhớ phía sau chậu hoa. Không lâu sau, một nam nhân đi qua ngập ngừng nhặt mảnh giấy ấy lên, sau đó lặng lẽ rời đi.
“Ha ha ha.”
“Thanh Sơn tên nhiều chuyện, ta không biết ngươi dùng thủ đoạn gì để chiếm được lòng tin của hắn ta nhưng từ đêm nay trở đi, Huyền Vũ Tông ta không sợ nữa.”
Trong đại điện Huyền Vũ Tông, Ninh Huyền Vũ đọc ngọc giản trong tay, miệng cười lớn thích thú.
“Tông chủ, có gì mà phấn khích thế?”
Phía dưới, các trưởng lão hỏi.
Linh Nhi ở dưới chân núi may mắn không làm nhục sứ mệnh, đã nắm được vị ở dưới chân núi kia rồi!” Ninh Huyền Vũ nắm chặt tay, sắc mặt tươi cười nói: “Qua đêm nay, Linh Nhi sẽ là người phụ nữ của hắn. Có được thân phận này, dựa vào khả năng của Linh Nhi, mâu thuẫn trước đây sẽ nhanh chóng được giải quyết, đồng thời mang lại lợi ích không thể ngờ tới cho Huyền Vũ Tông ta.”
“Thật vậy sao?”
“Vậy thì quá tốt rồi.”
Trong lúc nhất thời, người của Huyền Vũ Tông cũng lộ vẻ vui mừng phấn khích.
Sự nổi dậy của Huyền Vũ Tông.
Đang ở ngay trước mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận