Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 969: Từ trên trời giáng xuống (2)

Lâm Ấu Vi nói: "Hơn nữa nhiệm vụ chuyến đi lần này của chúng ta vẫn chưa hoàn thành, để đề phòng Hoang Giới phái người đến tu sửa hoặc rót vào mắt trận mới, cần phải bố trí đủ pháp trận xung quanh để ngăn cản bọn hắn".
"Chuyện này tốn không ít thời gian."
"Trong khoảng thời gian này, nếu Hoang Giới phát hiện được gì đó phái người đến đây, chúng ta sẽ uổng phí công sức khi trước."
"Cho nên cách tốt nhất hiện nay, chính là phái hai người đưa mắt trận về trước, giao cho sư tôn luyện hóa!"
Ánh mắt Lâm Ấu Vi trịnh trọng nói.
Nghe vậy cao thủ Chân Tiên dẫn đầu gật đầu, nói: "Như vậy đi, chỗ ta phái hai người, chỗ ngươi phái hai người, đưa mắt trận về luyện hóa, chúng ta tiếp tục ở lại đây làm chuyện kế tiếp".
"Được!"
Lâm Ấu Vi gật đầu.
Sau khi quyết định xong.
Cao thủ Chân Tiên và trận pháp sư cửu phẩm mỗi bên đều phái người ra, Hàn U cao thủ Chân Tiên là tiểu đội trưởng, dự định trở về thành Trận Thiên.
Nhưng chính vào lúc này.
Một con ốc sên từ trên trời giáng xuống.
Âm một tiếng.
Nổ tung một cái hố to trên mặt đất.
"Chậm chút chậm chút, bảo ngươi chậm chút mà."
Dịch Phong nắm đầu Mạn Mạn, hùng hổ quát.
Coi như hắn đã phát hiện con ốc sên đáng chết này có hai mức độ, một mức chậm thì chậm muốn chết hệt như Đầu Lạc kiếp trước, mấy bà lão tay chân hơi nhanh nhẹn một chút cũng có thể đuổi kịp nó.
Mức nhanh cũng nhanh muốn chết, gió cũng có thể thổi mù mắt, ép Dịch Phong không thể không tự chế một đôi kính bảo vệ mắt.
Mà vật thể rớt xuống không chút dấu hiệu này, khiến nhóm người Lâm Ấu Vi vô cùng kinh hãi.
"Nhanh, mau trốn đi".
May mà nhóm người Lâm Ấu Vi còn cách Dịch Phong một đoạn, nhanh chóng lẩn trốn không dám thở mạnh, nín thổ căng thẳng nhìn chằm chằm Dịch Phong.
"Tốc, tốc độ nhanh quá".
Có người truyền âm.
"Đúng vậy, lần này coi như mở rộng tầm mắt, đây có thể là cường giả mạnh nhất chúng ta gặp được kiếp này".
"Là người khi trước bay trên trời sao?"
"Hình như là vậy."
"Dù sao dám bay lung tung trong núi này, hẳn cũng không có nhiều người."
"Vốn tưởng hắn là lão quái, không ngờ còn trẻ như vậy."
"Trẻ thì thế nào, cao thủ đến cấp bậc này chẳng lẽ không thể thay đổi bề ngoài được à?"
"Vậy rốt cuộc hắn là ai?"
"Quỹ mới biết".
Nhóm người ẩn nấp cẩn thận truyền âm với nhau.
Lúc này.
Dịch Phong đang hùng hổ cố ý vô tình liếc nhìn thoáng qua chỗ bọn hắn.
Một ánh mắt.
Lập tức khiến da đầu bọn hắn tê dại, lông tóc toàn thân dựng đứng.
"Bị phát hiện rồi sao?"
Một người không nhịn được truyền âm hỏi.
"Đừng cử động, hẳn là chỉ tình cờ nhìn về phía chúng ta thôi".
Lâm Ấu Vi vội vàng truyền âm cho những người khác, an ủi mọi người.
May mà.
Hình như thật sự giống như Lâm Ấu Vi đã nói, Dịch Phong chỉ tình cờ nhìn thoáng qua chỗ bọn hắn chứ không thật sự phát hiện ra bọn hắn, sau đó cưỡi Mạn Mạn chậm rãi rời khỏi.
Xác nhận Dịch Phong đã đi, Lâm Ấu Vi mới dẫn dắt nhóm người cẩn thận ra ngoài.
Mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, khi ra ngoài mới phát hiện cả người bị mồ hôi lạnh thấm ướt.
Người đó rõ ràng không hề tỏa ra uy áp.
Nhưng cảm giác áp bức do tốc độ của hắn mang đến, như đè một ngọn núi lớn trên đầu nhóm người.
Có thể đạt được tốc độ kia, không biết là Chân Tiên bao nhiêu trọng nữa.
"Được rồi, người đó đã đi, trong thời gian ngắn hẳn sẽ không quay lại" Lâm Ấu Vi dặn dò: "Hàn U, ngươi mau dẫn theo mấy người kia đưa mắt trận sống trở về."
"Vâng!"
Hàn U gật đầu, vội vàng đưa ba người kia bay đến lối vào trận dịch chuyển.
Mà sau khi nhóm người Hàn U đi, Lâm Ấu Vi dặn dò mọi người lập tức bắt đầu bố trí pháp trận gần lối vào trận dịch chuyển của Hoang Giới.
Có mấy pháp trận này.
Cho dù người của Hoang Giới biết trận dịch chuyển bị hủy, lập tức phái người đến tu sửa trận dịch chuyển, cũng không làm nên chuyện gì.
Dù sao người được phái tới nếu muốn tu sửa trận dịch chuyển, nhất định phải phá hủy pháp trận bố trí gần đây trước.
Cùng lúc này.
Lâm u Vi cũng vội vàng lấy ngọc giản truyền âm siêu cấp ra, báo cáo cho Trần Tiên Huyền biết chuyện trận sống.
Trần Tiên Huyền ở thành Trận Thiên lập tức có hành động.
Để đề phòng Hoang Giới biết tin cướp lại trận sống, tự mình đưa người đến nghênh đón ở lối vào trận dịch chuyển.
May mà cả đoạn đường hữu kinh vô hiểm.
Mấy ngày sau đã thuận lợi gặp được nhóm người Trần Tiên Huyền.
"Vất vả cho các ngươi rồi."
"Chúng ta phải lập tức liên hợp luyện hóa."
Trở lại thành Trận Thiên, Trần Tiên Huyền khen ngợi nhóm người Hàn U.
"Trần trưởng lão khách sáo rồi, chuyện này đều là vì đại sư Trận Giới, nghĩa bất dung từ" Hàn U cúi đầu nói.
"Tốt, Trận Giới có các ngươi tương lai đám lão già chúng ta cũng có thể yên tâm rút lui" Trần Tiên Huyền mỉm cười, đột nhiên nghĩ đến gì đó lại hỏi: "Đúng rồi, nghe Ấu Vi truyền âm đến nói các ngươi gặp phải một người thần bí trong núi sao?"
"Đúng vậy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận