Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 642: Hai lựa chọn (2)

"Hừ, dù sao tất cả những gì hiện ra trên tiên trụ đều là do trời định, cho dù thực lực của ngươi có mạnh hơn so với chúng ta thì cũng không thể thay đổi. Ngươi có trách thì chỉ trách khí vận của ngươi không đủ, thiên phú của ngươi không đủ" Táng Nhị lạnh lùng nói.
"Cho nên ta mới muốn cướp đoạt khí vận của các ngươi."
Phương Khiếu Thiên cười lạnh nói.
"Ngươi..."
Vẻ mặt Táng Nhất âm trầm, nặng nề nói: "Ngươi cũng đã biết chúng ta là thiên định chỉ nhân, số trời đã định không phải thứ có thể sửa đổi. Cho dù ngươi có hạ sát thủ đối với chúng ta thì từ chỗ sâu xa cũng luôn có biến số ảnh hưởng, ngươi không thể giết chết chúng ta!"
"Ta biết".
"Nhưng ngay từ đầu ta đã không muốn giết các ngươi."
"Chỉ là ta muốn đoạt Viêm Liên của các ngươi, sau đó đánh cho các ngươi một trận, có lẽ ta có thể đoạt được khí vận của các ngươi, biết đâu sau đó ta có thể tăng cấp tiến vào cột sáng màu đỏ?" Phương Khiếu Thiên cười lạnh nói.
"Ngươi..."
Ba người Táng Nhất tức giận đến run người.
Cho dù bọn họ phải đối mặt với một người có thực lực Kim Tiên cường đại, nhưng bộ lạc của bọn họ đã bảo vệ Viêm Liên vạn năm, sao có thể cam tâm chắp tay nhường đi dễ dàng như vậy được.
"Chúng ta sẽ không để ngươi đạt được mục đích đâu."
Khí thế ba người vô cùng hung mãnh.
Bọn họ bày ra tư thế bao vây Phương Khiếu Thiên vào giữa.
Dưới tình huống giương cung bạt kiếm, rốt cuộc hai bên cũng chạm chán nhau.
Cho dù ba huynh đệ có phối hợp ăn ý đi nữa, nhưng ở trước mặt thực lực thì tất cả cũng chỉ là hư ảo.
Gần như trong nháy mắt, ba huynh đệ bị Phương Khiếu Thiên đánh bay trên mặt đất, trong miệng cũng phun ra máu tươi.
"Ủa, hình như đã đến giờ rồi".
Phương Khiếu Thiên liếc mắt nhìn Viêm Liên, cười lạnh một tiếng rồi muốn tiến lên ngắt lấy.
"Ngươi dừng tay!"
Ba huynh đệ gào thét, đứng dậy muốn tiến lên.
Thế nhưng sau đó bọn họ bị Phương Khiến Thiên tiện tay đánh bay, chỉ có thể tê liệt ngã trên mặt đất, đỏ mắt nhìn Phương Khiếu Thiên hái Viêm Liên xuống.
"Nhìn đi, đây chính là thiên định chỉ nhân trong tiên trụ màu đỏ, vậy mà không thể chịu nổi một kích?"
Vẻ mặt Phương Khiếu Thiên tràn đầy khinh thường và giễu cợt, hắn ta cố ý giơ đóa Viêm Liên trong tay lên, từ từ nói: "Thế nào, có phải các người cảm thấy không cam tâm hay không?"
"Thật đáng tiếc, Viêm Liên mà bộ lạc các ngươi bảo vệ vạn năm, cứ như vậy bị ta bỏ vào trong túi..."
"Ha ha ha ha..."
Phương Khiếu Thiên điên cuồng cười lớn.
Đối mặt với sự giễu cợt, ba người Táng Nhất chỉ có thể đỏ mắt, siết thật chặt nắm đấm, dùng ánh mắt căm hận nhìn chằm chằm vào Phương Khiếu Thiên.
"Ai nha đúng rồi, không phải các ngươi có năm huynh đệ hay sao, nghe nói từ trước đến giờ quan hệ của năm huynh đệ các người đều rất tốt, hiện giờ sao lại chỉ có ba người các ngươi, còn hai tên phế vật kia đâu?" Phương Khiếu Thiên không do dự tiếp tục đả kích.
Đả kích lần này càng khiến cho ba người Táng Nhất tức giận đến hộc máu.
Lần này, Phương Khiếu Thiên trùng hợp nói đúng khúc mắc trong lòng ba người bọn họ.
"Thế nào, tại sao các người không gọi bọn họ ra? Nếu năm người các ngươi cùng ở một chỗ thì có lẽ sẽ không thảm đến như vậy đâu." Phương Khiếu Thiên tiếp tục đả kích.
Điều hắn ta muốn là đả kích nhuệ khí của mấy người này.
Rồi dùng điều này để tước đoạt khí vận của ba người.
"Ha ha ha."
Nhìn dáng vẻ ba người đối với hắn ta hận thấu xương nhưng lại không thể làm gì được, hắn ta nhịn không được phá lên cười càn TỐ.
Thanh âm hắn ta vừa ra, từ trên trời hai bóng người bay vút tới.
Chính là hai người Táng Tứ và Táng Ngũ.
Thấy vậy, vẻ mặt ba người Táng Nhất đang tràn đầy thù hận cũng mong đợi ngẩng đầu lên nhìn huynh đệ hai người vừa chạy tới.
"Ha".
"Hóa ra là đến thật?"
"Nhưng mà điều này không có ích gì, chẳng qua lại có thêm hai tên đến đưa khí vận cho ta mà thôi!" Phương Khiếu Thiên cười lạnh nói.
Nghe vậy, ba người Táng Nhất thất vọng cúi đầu xuống ngay lập tức.
Đúng vậy!
Bây giờ hai người Táng Tứ, Táng Ngũ trở về thì cũng có ích gì đâu?
Đối mặt với cường giả Kim Tiên, bọn hắn còn có thể ngăn cản sóng đữ rồi cướp Viêm Liên về chắc?
E rằng sẽ giống như lời của Phương Khiếu Thiên nói, quả thực chính là đưa nhiều thêm hai phần khí vận mà thôi!
"Lão tứ lão ngũ, hai người chạy mau."
"Đừng quan tâm chúng ta, hắn không giết được chúng ta đâu!"
Táng Nhất la lớn.
Cho dù mấy huynh đệ vì việc của Thiên Địa Môn mà không vui, nhưng ba người Táng Nhất vẫn suy nghĩ cho Táng Tứ Táng Ngũ như cũ.
Có lẽ bởi vì số phận trời định, Phương Khiếu Thiên không tạo thành uy hiếp đến tính mạng của bọn họ, nhưng bọn hắn cũng không muốn để Táng Tứ Táng Ngũ mạo hiểm như vậy, bọn họ càng không muốn hai người gặp phải chuyện nguy hiểm như khí vận bị tước đoạt.
Nhưng mà, điều khiến ba người Táng Nhất không ngờ tới là Táng Ngũ một mình lao về phía Phương Khiếu Thiên.
Còn Táng Tứ thì xông về phía bọn họ.
"Đại ca, nhị ca, tam ca mọi người không sao chứ?"
Táng Tứ vội vã đỡ ba người dậy, lo lắng hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận