Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1353: Đây là cơ duyên lớn của Cố gia (3)

"Ừm ừm! Có đạo lý!"
Mấy tên ngu ngơ này đã nhao nhao tưởng tượng ra các loại hình ảnh đẹp đẽ.
Lần đầu tới thế giới này, cộng thêm các loại lời đồn, bọn hắn đã sớm sinh lòng hiếu kì, giờ phút này nhìn thấy nơi ở kì lạ, nội tâm càng thêm miên man bất định.
Căn bản không suy nghĩ nhiều, Lâu Bản Vĩ đã mở miệng!
"Nếu vậy hãy để ta lên trước, xem thử phong thái người đẹp ở đây có gì đặc biệt..."
Cầu Tử cùng con rết cũng lộ vẻ mặt kích động, còn cực kì nghĩa khí hỗ trợ chỉnh lại áo choàng cùng quần áo cho đại ca, trong nháy mắt hóa thân thành tổ hậu cần, ra sức giúp đại ca tán gái thành công!
Chỉ trong nháy mắt.
Gương soi, đạo cụ, trang phục, cách ăn mặc gì cũng có, phức tạp như tướng quân ra trận!
Cố Thái Uyên thấy da mặt liên tục co giật Hắn sống ngàn vạn năm, chứng kiến vô số kỳ nhân dị sĩ, nhưng đúng là lần đầu tiên nhìn thấy loại tình huống này, vốn còn lo lắng đối phương hoài nghi, không nghĩ tới mấy tên này chết đến nơi còn không biết.
Chỉ sợ là một đám ngu ngốc chỉ biết tu luyện!
Vẫn quá non, không hiểu giang hồ hiểm ác.
Mặc dù tu vi kinh khủng, nhưng vẫn còn kém bản thân một chút.
Phải biết rằng tu luyện không chỉ đơn giản là chém chém giết giết.
Có thể gặp được bọn cao nhân đầu đất này, đây thật là trời trợ giúp Cố gia !
Thấy một đám cao nhân sắp phải chết ở đây, không biết sẽ để lại bao nhiêu bảo vật cho Cố gia, kỳ ngộ lớn lao đang ở trước mắt, Cố Thái Uyên kích động đến mức sắp lộ tẩy!
Liền vội vàng tiến lên làm lễ, nhiệt tình mời mọc!
"Đại nhân! Xin đi theo tại hạ?"
Lâu Bản Vĩ cũng đã ăn mặc xong xuôi, áo choàng không nhuốm bụi trần, toàn thân trên dưới sạch sẽ tới mức có thể phản quang lấp lánh, thậm chí nếu có con ruồi đậu trên thân hắn thì cũng sẽ trượt thẳng xuống đất!
"Tốt, tốt!"
Nói tới đây, dưới sự dẫn đầu của Cố Thái Uyên, mấy tên tiểu đệ cùng nhau tiến lên, đi qua quảng trường, nội tâm vui vẻ chờ mong, trong mắt không còn gì khác, ngay cả những cây trụ khắc đây hoa văn kì dị đặt ở bốn phía cũng hồn nhiên không để ý tới.
Lúc sắp đi qua quảng trường.
Cố Thái Uyên đột nhiên xé rách không gian, một mình xuất hiện bên ngoài quảng trường!
Miệng tùy tiện cười to, trong mắt lộ ra dữ tợn!
"Ha ha ha ha...
"Đây là sai lầm lớn nhất kiếp này của các ngươi, chờ chết đi! ! !"
Sau khi Cố Thái Uyên điên cuồng cười to, mặt đất quảng trường sáng lên hoa văn trận pháp, một người đàn ông trung niên cũng hiện thân, đứng ở bên cạnh Cố Thái Uyên.
Người này chính là gia chủ Cố gia Cố Đạo Hải, nhìn thấy kế hoạch thành công liền vô cùng kích động.
"Lão tổ anh minh!"
"Mặc dù Cố gia ta bị tai vạ bất ngờ, đã mất đi thiên tài như Khuynh Thành, nhưng hôm nay giết được đám cao thủ này, thu hoạch nhất định không ít, cơ duyên to lớn hoàn toàn là nhờ vào lão tổ bày mưu nghĩ kết".
"Ha ha ha..."
Hai người cười to không thôi, mặt đỏ lên vì kích động, nào còn có chút kiêng kị như ban đầu.
Bọn hắn rốt cục đã lộ ra vẻ độc ác tham lam.
Trong sân.
Lâu Bản Vĩ cùng Cẩu Tử lại không có phản ứng gì, cũng không thèm để ý tới trận văn, chỉ là nghi hoặc nhìn hai người kia biểu hiện, đều thấy thực kỳ lạ, nhifn như mấy hai tên đần tập múa.
"Đại ca, ngươi nói xem hai người này có phải điên rồi không?"
"Nhị ca nói rất có đạo lý, ta thấy bọn hắn không nỡ bỏ ra phụ nữ xinh đẹp, nên tinh thần đã hỏng mất".
"Vì gái mà bây giờ dám trở mặt với đại ca, rất hiếm người dũng cảm như vậy..."
"Xem ra bên trong thật sự có những cô nàng xinh đẹp!"
Lâu Bản Vĩ dùng một tay nâng cằm, cũng không nhịn được cảm khái.
"Thì ra là thế, đây chính là sức mạnh của ái tình, làm cho người ta hướng tới!"
Mấy tên khờ này đừng nói là lửa giận ngút trời, ngay cả một chút cảm giác khẩn trương cũng không có, nào giống như bản thân đang gặp nguy cơ, ngược lại cực kỳ giống quần chúng xem trò VUI.
Nếu người nào không biết chuyện có mặt ở đây, thì cũng không hiểu nổi rốt cục là ai bị vây khốn.
Cố Thái Uyên đang vui vẻ, nhìn thấy đối phương phản ứng trấn định như vậy, nhịn không được híp mắt lại.
Đám cao thủ này, thật đúng là đầu óc bã đậu, không thèm coi ai ra gì, sắp chết đến nơi còn không biết! Không hiểu bọn hắn tu luyện kiểu gì mà tu vỉ cao vậy.
Đây không phải loại phản ứng hắn muốn, hắn muốn là bối rối, mắng chửi, thậm chí là những người này phát điên lên! Chỉ như vậy mới có thể thỏa mãn cho hắn thấy sự giỏi giang của mình, cũng có thể làm hắn có loại cảm giác vui sướng vì được chiến thắng cao thủ!
Nhìn một hồi, trên mặt Cố Thái Uyên trở nên trầm xuống.
"Hừ, các ngươi không cần phải cố ra vẻ trấn định nữa, coi như tu vi các ngươi sâu không lường được, chỉ cần bước vào đại trận này thì nhất định phải chết không thể nghi ngờ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận