Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 2179: Mấu chốt thắng bại (2)

Chín đại cự đầu nghi hoặc nhìn chằm chằm.
Lúc này mọi người mới phát hiện ánh mắt của Đại Tế Ti kinh nghi bất định, thần sắc vô cùng bất an.
“Theo lão hủ thấy, loài người này không bình thường.”
“Lúc trước người kia có cảm ngộ đối với thần thông rất sâu, ngay cả Ngưu Sát Đế cũng có thể đánh thắng, loại thiên tư này vượt rất xa tiêu chuẩn của Nhân tộc nên có, sự tồn tại trước mặt còn mạnh hơn người kia, chuyện này thật sự không thể tưởng tượng được.”
“Đột nhiên lão hủ có dự đoán chẳng lành…”
“Người này thật sự là người mạnh nhất Nhân tộc sao? Có khi nào, hắn cũng không phải mạnh nhất, đợi chút nữa còn có người mạnh hơn xuất hiện?”
“Không tránh khỏi vạn nhất, lão hủ cảm thấy chư vị cùng nhau ra tay, dùng khí thế sét đánh kết thúc trận chiến này, để tránh đêm dài lắm mộng.”
Thuận theo tiếng nói khàn khàn truyền vang.
Thần sắc chín đại cự đầu không ngừng biến ảo, từ kinh ngạc sững sờ, đến trừng to đôi mắt, cuối cùng trên mặt hoàn toàn tràn đầy nụ cười.
“Ừm…”
“Sự tồn tại mạnh hơn? Đó còn là Nhân tộc.”
“Đại Tế Ti, chắc không phải là ngài bị dọa cho sợ mất mật rồi đó chứ?”
“Tuy người này mạnh, nhưng tuyệt đối đã là cực hạn của Nhân tộc, tuyệt đối không thể nào chiến thắng được tộc ta!”
“Đại Tế Ti quá lo lắng rồi, Minh Hoàng xuất thủ toàn lực, đủ để nghiền ép được người này!”
“Nhân tộc có thể có chiến lực như vậy đã là dị số, sao còn có thể có sự tồn tại mạnh hơn, Đại Tế Ti thật sự quá thận trọng, xem ra là già rồi!”
“Ha ha ha…”
Mãi đến cuối cùng, chín đại ma đầu khó mà kìm được liên tục cười nhạo, giống như nghe được chuyện cười lớn vậy.
Đúng vào thời điểm mấy ma đầu đang bật cười, bên trong bóng tối truyền đến tiếng nói lạnh lùng!
“Làm theo như Đại Tế Ti nói, tất cả các ngươi tận hết sức lực ra tay đi!”
Cuối cùng Ma Tôn cũng lên tiếng.
Bên trong giọng nói trầm thấp kia rõ ràng có chút bực bội, càng là có chút ý lạnh, giống như có chút thất vọng đối với chín đại ma đầu, càng không có cách nào chấp nhận chiến quả hiện tại!
Trong nháy mắt.
Chín đại ma đầu cả kinh rùng mình một cái, vội vàng gật đầu hành lễ, không dám nói thêm lời nào.
Một khắc sau!
Chín đại ma đầu cùng nhau xuất hiện trên chiến trường dưới mặt đất.
Các loại uy áp quét sạch bốn phía, không ngừng tiêu tán ra khí tức đáng sợ, còn chưa ra tay đã khiến cho mặt đất chấn động, ngay cả Ma Đô ở sau lưng phía xa cũng hơi run rẩy, tường thành cao không ngừng vỡ nát rơi xuống!
Số lượng lớn Ma tộc lập tức bị khí thế đáng sợ kia chấn động đến nhanh chóng lùi lai, sự khát máu và điên cuồng trong mắt bị ngọn lửa nhóm lên!
“Minh Hoàng ra tay!”
“Ban Thản đại nhân của thần tộc Song Diện của tộc ta, cũng ra tay!”
“Các vị đại nhân đồng loạt ra tay, từ khi ta sinh ra đến nay, cũng chưa bao giờ nhìn thấy trận thế như vậy!”
“Lần này, cho dù loài người nho nhỏ kia có mạnh hơn, cũng chắc chắn sẽ táng thân nơi này!”
“Khặc khặc khặc!”
Đột nhiên.
Vô số Ma tộc không đếm hết được không ngừng gào thét, cổ vũ uy thế đáng sợ vốn có cao lên gấp mấy lần, trên bầu trời đúng là dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy sát khí, chỉ riêng dư uy truyền đến, đã khiến cho tâm cảnh của không ít tu sĩ rung chuyển.
Người có tu vi nông cạn, thậm chí bị chấn động đến khóe miệng tràn ra tơ máu.
May mà.
Mấy vị đạo hữu Thượng Cổ bên người Khương Nguyên đồng loạt ra tay, lấy tu vi ngăn cản uy áp, mới xem như miễn cưỡng ổn định được kinh hoảng của trận doanh Vân Tinh.
Nhưng mà.
Đứng ở phía xa nhìn về phía chín tôn thân ảnh giống như ma thanh kia, lúc này cùng lúc xuất hiện, quanh người hòa hợp đủ loại sức mạnh thần thông, không ít người đã bị dọa cho nắm chặt binh khí trong tay.
Cho dù là cha con Hùng Phấn, thần sắc cũng trở nên có chút căng thẳng, nhìn về phía Khương Nguyên ở bên cạnh thỉnh giáo.
“Lão Khương…”
“Ngươi nói, Lỗ Đại Sư có thể thắng được mấy con cự quái này không?”
“Những Ma tộc này đúng thật không biết xấu hổ, thế mà lại dùng nhiều bắt nạt ít không nói võ đức!”
Lôi Thiên Tuyệt cùng với mấy tiên hiền cả mặt đều là vẻ công nhận, nhìn về phía xa không ngừng mắng.
“Hùng quản lý nói đúng, Ma tộc không nói võ đức!”
“Đám chó má này, chính là không biết xấu hổ!”
Một đối một, bọn họ vẫn là có đủ lòng tin đối với Lỗ Đại Sư. Dù sao cũng là nguyên lão của đảo Ám Ảnh, xử lý một chút rễ cây già này vấn đề không lớn.
Nhưng bây giờ tình thế có biến động, tầng cấp chiến lực cũng vượt xa, cha con Hùng Phấn tu vi nông cạn đã không thể nhìn thấu rồi.
Sau khi nghỉ ngơi một lát, sắc mặt Khương Nguyên vẫn là tái nhợt, nhưng khí tức đã bình ổn hơn không ít.
Ông chậm rãi gật đầu lên tiếng, trong giọng nói nhẹ nhàng cũng có mấy phần ý lo lắng.
“Hùng quản lý, trận chiến này ta cũng khó liệu được thắng bại.”
“Vốn dĩ cơ thể Ma tộc cường hoành, chiếm được lợi ích trời ban, trận chiến Hoang Cảnh chính là thần thông giao phong, đối mặt với không biết thuật thần thông, phòng ngực càng mạnh nhất định đứng ở thế bất bại.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận