Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1045: Hoàn toàn choáng váng

"Cực kì chính xác!"
"Ta vừa nhìn hắn ta đã thấy quen mắt, bây giờ nhớ lại chẳng phải người đó sao?" Tứ trưởng lão hùng hồn nói: "Khi đó ta còn nhớ mình không ít lần sai bảo hắn ta, cảnh giới lúc trước của bọn hắn rất thấp, sao đột nhiên chỉ trong chốc lát lại khủng khiếp như vậy?"
"Đúng rồi, ta cũng vậy, ta nhớ rõ ràng tu vi của hắn ta ở dưới chót Bách Luyện Tông, quả thật chỉ có trình độ trung bình của đệ tử tạp dịch bình thường thôi!" Trưởng lão lên tiếng đầu tiên lại lần nữa thốt lên.
"Đi, mau theo về tông môn xem thử!"
Nhị trưởng lão và tam trưởng lão phát giác không ổn, vội vàng hạ lệnh.
Chuyện xảy ra trước mắt.
Nhất định phải làm rõ mới được.
Mười ba cao thủ Chân Tiên tầng mười không phải chuyện giỡn chơi.
Nhóm người Vương Việt vội vã trở lại Bách Luyện Tông.
Nhưng tìm suốt một vòng hoàn toàn không thấy bóng dáng của nhóm người Tô Bạch đâu, chính vào lúc bọn hắn chuẩn bị từ bỏ mười ba người kia xuất hiện ở nơi cách đó không xa.
"Ở bên kia, đi, chúng ta qua đó chào hỏi, dù thế nào cũng phải làm rõ đã xảy ra chuyện gì".
Nhị trưởng lão vội vàng hạ lệnh.
Xuyên qua một rừng cây nhỏ, phát hiện mười ba người bước vào rừng cây, đi vào một tòa biệt viện nhỏ độc lập.
"Nhất định bọn hắn đang ở đây."
Nhị trưởng lão nói: "Đi thôi chư vị, cùng nhau bước lên chào hỏi."
Mọi người gật đầu, chỉnh sửa lại y sam, thái độ cung kính đi về phía đình viện.
Dù sao bất kể thế nào cũng là đối mặt với mười ba cao thủ siêu cấp, tùy tiện bước ra một người cũng có thể tiêu diệt cả nhóm bọn hắn, tư thế và thái độ cung kính là điều nên làm.
Mọi người đi đến trước cửa.
Phát hiện cửa khép hờ không hoàn toàn đóng lại, chỉ liếc mắt đã có thể nhìn rõ tình cảnh trong viện.
Mọi người vô thức nhìn vào trong.
Cái liếc mắt này.
Hai chân mềm nhũn.
Bởi vì bọn hắn nhìn thấy mười ba người đồng loạt quỳ một gối xuống đất.
"Đại nhân, đã mang đồ về."
Mọi người đồng loạt nói.
Một tiếng đại nhân này khiến bọn hắn sợ ngây người.
Trong số mười ba người này, Vương Việt đã từng chứng kiến thực lực của Tô Bạch, bọn hắn cũng tận mắt nhìn thấy một thiếu niên giết rồng khác, mà mười một người còn lại tuy không chính mắt chứng kiến thực lực của bọn hắn, nhưng thông qua khí tức có thể phán đoán cũng tương đương với thiếu niên giết rồng kia.
Một nhóm cao thủ như vậy lại quỳ gối dưới đất gọi người khác là đại nhân.
Vậy đại nhân này là ai?
"A !"
Đột nhiên nhị trưởng lão suýt nữa hét lên nhưng gắng gượng bịt miệng mình nén lại, sau đó trợn to mắt nhìn những người khác truyền âm nói: "Dịch Dịch Dịch Dịch Dịch Phong, là Dịch Phong, là vị hôn phu kia của Thi Thanh Vũ, đây là nơi Thi Thanh Vũ sắp xếp cho hắn!"
Sau khi được nhắc nhở như vậy.
Vương Việt cũng giật nảy mình.
Trước đây ông ta từng điều tra tư liệu của Tô Bạch, hơn nữa biết Tô Bạch làm tiểu tạp dịch ở chỗ Dịch Phong.
Khi đó ông ta còn chưa dâm tưởng tượng giữa Tô Bạch và Dịch Phong có mối quan hệ gì, nhiều nhất cũng chỉ cho rằng Tô Bạch muốn che giấu thân phận cho nên đánh bậy đánh bạ đến chỗ Dịch Phong.
Bây giờ xem ra quả nhiên không phải trùng hợp đơn giản như vậy.
Mọi người đang suy đoán, trong khe cửa kia nụ cười tràn ngập gương mặt Dịch Phong như ẩn như hiện.
Như búa giáng xuống.
Chỉ thấy Dịch Phong nhẹ nhàng đỡ mười ba người dậy.
"Mười mấy đứa nhỏ các ngươi thật là, không cần cứ quỳ mãi như vậy, khách sáo quá rồi."
Giọng điệu Dịch Phong mang theo dạy bảo nói.
"Đại nhân nghiêm trọng rồi".
"Tu vi của chúng ta do đại nhân ban cho, ngài như phụ mẫu tái sinh của chúng ta."
Mười ba người đồng thanh nói.
"Ôi dào, cái gì mà tu vi hay không, chẳng phải chỉ có chút xíu thôi sao, một chút tu vi đó chẳng đáng nhắc đến!" Dịch Phong liếc mắt, quát: "Đứng lên mau đứng lên đi, nhanh giúp ta lấy ván cửa và dao mổ, tranh thủ thời gian ướp mỹ thực mà các ngươi đã săn giết".
"Vâng!"
Mười ba người cung kính đứng dậy, sau đó nhanh nhẹn làm việc.
Choáng váng.
Nghe thấy đối thoại bên trong, nhóm người nhị trưởng lão bên ngoài hoàn toàn choáng váng.
Hai chân mọi người run rẩy.
Trong đầu quanh quẩn đối thoại vừa rồi, rất lâu cũng không tan biến.
Tu vi của mười ba người này là Dịch Phong ban cho?
Còn nói là chỉ chút xíu tu vi?
Còn ăn yêu thú?
Nghe xem đây là lời nói bu lông ốc vít gì?
Nói cách khác, nhóm tạp dịch này vốn là tạp dịch mà không phải cao nhân tiềm tàng, tu vi trên người bọn hắn đều là do Dịch Phong mới có.
Mà nhóm người Tô Bạch săn giết yêu thú như hỏa dực long chỉ vì Dịch Phong muốn ăn?
Nhóm người Vương Việt ai nấy đều run rẩy, trợn to mắt rất lâu cũng không thể bình tĩnh lại.
Nếu không phải chính tai nghe được, tận mắt nhìn thấy, loại chuyện này cho dù có người đứng trước mặt bọn hắn, chỉ tay muốn cược hết cả nhà với bọn hắn thì bọn hắn cũng không tin.
Bạn cần đăng nhập để bình luận