Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1661: Bối cảnh của Bao Tòng Tâm (2)

Phát giác được loại thần tình vi diệu này, Hứa Bách Xuyên mỉm cười lên tiếng.
“Không cần hoang mang.”
“Vị này là hảo hữu của ta, La lão đệ, tông chủ Chí Dương Thiên Tông, hai người chúng ta đến đây có chút việc riêng, các ngươi không được truyền ra ngoài.”
Chưởng quỹ nghe thấy kinh hãi, bị hù dọa đến dập đầu như giã tỏi.
“Tham kiến La tông chủ! Tiểu nhân có mắt không tròng, mong rằng thứ tội!”
Hành lễ một hồi lâu, khiến cho toàn trường ngây ngốc!
Tông chủ Chí Dương Thiên Tông đích thân đến.
Lão giả họ Hứa mở miệng, dám dùng cách xưng hô lão đệ, có lẽ là Hứa Bách Xuyên, tông chủ Thiên Tông đứng thứ ba! Hai nhân vật lớn trong truyền thuyết ở trên đảo, lại cùng lúc đê tiểu điếm ở thành Tây?!
Các tân khách không dám trực tiếp ngồi xuống, người người đứng thẳng bất động như lâu la.
Tiểu nhị lúc trước có nhãn lực phi phàm, cũng bị hù dọa đến quỳ rạp xuống đất.
Lập tức có người vội vàng muốn lên tiếng bái kiến, kinh động xung quanh.
La Bằng Phi lạnh lùng liếc nhìn.
“Tất cả im miệng cho ta, tiếp tục uống rượu của các ngươi!”
“Chuyện hôm nay, nếu ai dám nói thêm ra một tiếng, hoặc là truyền ra ngoài, bản tọa sẽ khiến hắn chết không có chỗ chôn!”
Một câu khiến trăm người yên lặng!
Những khách nhân kia vội vàng ngồi xuống, không ngừng uống rượu ngậm miệng, có không ít người bị hù dọa đến cả người phát run, rượu đổ cả nửa bàn.
Chớp mắt đã trấn trụ được đám người không liên quan, tình thế cũng tuyệt đối không khuếch trương.
Bọn họ lộ ra thân phận, cũng chính là vì ngăn chặn nhiều người nhiều chuyện.
“Trong tiệm này của ngươi, có người tên là Bao Tòng Tâm không?”
Trong mắt chưởng quỹ càng chấn kinh hơn, không dám suy nghĩ nhiều vội vàng gật đầu.
“Có, có có! Bao Tòng Tâm và một người khác ở phòng nhỏ trong hậu viện, ta sẽ gọi hắn đến đây!”
Hai vị tông chủ nghe tiếng nhìn nhau, vội vàng lên tiếng.
“Không cần!”
“Mau chóng dẫn chúng ta đi đến bái kiến!”
Bái kiến…
Cái thứ gì vậy?
Hắn không nghe lầm chứ?!
Chưởng quỹ chấn kinh đến đầu óc choáng váng, hai tay hành lễ đều cứng ở trong không trung. Hắn không thể tin được, hạng người như Bao Tòng Tâm, thế mà có thể khiến cho hai vị tông chủ đích thân đến bái kiến?
Vào lúc hắn đang hoài nghi lỗ tai của mình, giọng nói thâm trầm của La Bằng Phi lại vang lên.
“Còn đứng ngây ra đó làm gì, nhanh chóng dẫn đường!”
Chưởng quỹ như bị sét đánh.
Hai vị đại nhân đến đây, thật sự là để gặp Bao Tòng Tâm, cho dù là tông chủ của những tông môn khác, cũng tuyệt đối không có trọng lượng như thế!
Sao lại có thể như thế!
Rốt cuộc Bao Tòng Tâm có bối cảnh gì?!
Cho dù cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, chưởng quỹ cũng vội vàng đứng lên khom người dẫn đường, trong đầu hiện lên đủ loại cảnh tượng lúc trước, đột nhiên có loại dự cảm không ổn đá trúng bảng sắt, chân cũng bắt đầu run lên!
Còn chưa đi vào hậu viện, đã suýt chút ngã hai lần.
Liên tục lăn lộn, vội vàng đi về phía nội viện!
Nhìn thấy mấy vị nhân vật lớn được dẫn vào hậu viện, tiểu nhị càng là co quắp trên mặt đất.
“Bao, thế mà Bao đại gia lại lợi hại như thế…”
Tên tuổi Bao Tòng Tâm vang vọng, thực khách có mặt ở đây chỉ cảm thấy như sấm bên tai, đều hiện ra thần tình giữ kín như bưng, đột nhiên không khí trở nên trầm trọng.
Lúc trước đủ loại người hung ác, lúc này chỉ dám cắm đầu uống rượu vô cùng nhu thuận.
Đại sảnh yên tĩnh đến lạ thường, giống như kỳ thi của văn nhân.
Đúng vào lúc đó.
Bên cạnh gỗ mục ở hậu viện, Dịch Phong và Bao Tòng Tâm ngồi yên rất lâu.
Nghe thấy khách trạm không có quá nhiều động tĩnh, cũng không thấy tiếng tiểu nhị lớn tiếng truyền đến.
Bao Tòng Tâm cả mặt khó hiểu.
“Hôm nay, hình như kinh doanh của khách trạm có chút ảm đạm…
Nghi hoặc chờ đợi mấy giây, vẫn luôn không thấy bất luận động tĩnh gì.
Dường như kinh doanh của khách trạm rất ảm đạm.
Bao Tòng Tâm thở dài một hơi.
“Ai, xem ra khách nhân không nhiều.”
“Hôm nay, ta sẽ không có cơ hội nấu bếp, vốn dĩ định kiếm một ít tiên thạch, mời ân công ăn một bữa ngon, nhưng thật sự có lòng mà không có sức, mong rằng ân công thứ tội.”
Bao Tòng Tâm mỉm cười nhìn lại, vẻ mặt lúng túng.
Người đúng là hèn nhát một chút, nhưng cũng là người tốt có ơn tất báo.
Thấy thế, Dịch Phong cười khoát tay áo.
“Không sao, chúng ta có gì ăn đó, ngươi có phần tâm ý này, ta đã rất vui mừng rồi.”
Nhìn một thân quần áo cũ của Bao Tòng Tâm, lại cả ngày phát sầu vì sinh kế.
Dịch Phong có chút kích động.
Loại cảnh giới như Bao Tòng Tâm đã từng có thể đi ngang một giới, nhưng ở bảy mươi hai đảo của Lam Tinh này, lại chỉ là người ở tầng thấp nhất.
“Bao lão ca, những năm nay ngươi vẫn luôn nấu bếp ở nơi này, xem ra chỉ miễn cưỡng ấm no, lẽ nào chưa từng nghĩ đến mưu cầu thăng cao, đi vào trong thành thử một chút?”
Bao Tòng Tâm lắc đầu nói: “Ân công nói đùa, ta ở thành Tây đã khó khăn như thế, sao dám xông vào trong thành, đây chính là đầm rồng hang hổ!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận