Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục

Chương 105: TRÂU SẮT KHÔNG CHÌM



Lần đó sau khi chuyện của lão Liễu được làm rõ, trước khi Liễu Trung Đường bị bắt, có nhờ tôi một chuyện.

Tôi thậm chí còn không nói cho cảnh sát biết, lão Liễu quá đáng thương, chuyện này tôi không được để xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

Kỳ thực tôi vẫn luôn ghi nhớ trong tâm trí.

Thế nhưng mấy ngày hôm nay có quá nhiều chuyện phát sinh đột xuất, khiến tôi nhất thời quên mất.

Sau khi lão Liễu bị hại chết, Liễu Chí cuỗm hết tất cả tài sản của lão.

Sau đó Liễu Trung Đường giết Liễu Chí báo thù, nhưng không lấy món tiền này về cho mình.

Xác chết của lão Liễu bị lão để trên cây hòe già ở cổng nhà Lý Nhị Căn.

Món tiền kia thì lão để ở vị trí còn cao hơn! Giấu trong tán lá trên ngọn cây!

Liễu Trung Đường nhờ tôi đem món tiền này, chuyển giao cho một người đàn bà, cũng bảo cho tôi biết địa chỉ.

Đồng thời lão còn nói, người đàn bà đó sinh cho lão Liễu một đứa con trai.

Chỉ là ban đầu lão Liễu hiểu nhầm tưởng bà ta cắm sừng lão, đứa bé cũng không phải con lão!

Khiến cho lão cả đời cũng chẳng kết hôn.

Suốt ngày say rượu, âm thầm đau khổ, sống lôi thôi lếch thếch, cũng chẳng tính chuyện làm ăn tử tế, chỉ dựa vào chuyện mạng cứng, để đi kiếm tiền của người chết.

Người đàn bà đó luôn muốn tìm lão Liễu để giải thích, nhưng lão Liễu đến nghe cũng chẳng thèm nghe!

Cuối cùng bà ta tìm đến Liễu Trung Đường, bảo Liễu Trung Đường với con trai bà ta đi làm xét nghiệm huyết thống.

Chú cháu cũng có thể xét nghiệm quan hệ huyết thống, chắc chắn là không giống quan hệ cha con, nhưng cũng đủ để khẳng định, đứa bé là con lão Liễu!

Liễu Trung Đường vốn định đích thân đi nói với lão Liễu.

Kết quả lão Liễu lại bị Liễu Chí giết chết!

Cuộc đời của lão Liễu quá tức tưởi, đến trước lúc chết, vẫn cứ tưởng bị đàn bà phản bội, đến đứa nối dõi cũng không có.

Nhưng trên thực tế, lão có người nối dõi!

Chỉ tiếc là, cho đến tận lúc chết, lão vẫn chưa từng được gặp mặt con trai một lần, cũng chẳng làm lành được với người đàn bà kia...

Món tiền mà lão Liễu để lại kia, lẽ đương nhiên phải thuộc về đứa con trai và bà vợ không danh không phận kia của lão.

Quan hệ giữa Lưu Văn Tam với lão Liễu thân như thế.

Cho dù lão không biết Liễu Trung Đường nói những gì, nhưng chắc cũng đoán được là có liên quan đến lão Liễu, lão nhắc nhở tôi cũng rất bình thường.

Tôi trịnh trọng gật đầu với Hà Thái Nhi: “Dì Hà, dì giúp cháu cảm ơn lời nhắc của chú Văn Tam, đợi về thôn, cháu sẽ đi giải quyết chuyện này!”

Rời khỏi đập Giang Đê, chúng tôi chia tay Hà Thái Nhi.

Cố Nhược Lâm cùng tôi bắt xe đến bệnh viện, kiểm tra cánh tay, vết thương vừa mới lành, lại có dấu hiệu nứt xương, bác sĩ không ý kiến gì lập tức chuẩn bị bó thạch cao cho tôi!

Mặt tôi như đưa đám, ý nói là không cần thiết phải bó thạch cao, tôi cẩn thận chút không dùng đến tay là được.

Kết quả vị bác sĩ đó nói đợi bó thạch cao cho tôi xong, tôi cũng chẳng dùng đến tay được!

Ông ta lần đầu tiên gặp loại bệnh nhân như tôi, gãy tay vừa mới chữa khỏi, mới xuất viện được một tối đã lại sắp gãy!

Chuyện này tôi chẳng có cách gì giải thích.

Cho dù có nói bác sĩ cũng chẳng tin!

Quan trọng là Cố Nhược Lâm đứng cạnh cũng gật đầu lia lịa, nói với bác sĩ là tính tôi cứng đầu lắm, bó thạch cao vào vẫn an toàn hơn.

Tôi làm gì còn biết làm thế nào nữa?

Chỉ còn cách gật đầu đồng ý.

Đương nhiên, nhìn bộ dạng nghiêm túc của Cố Nhược Lâm, cảm giác vui mừng trong lòng tôi cũng càng nhiều thêm.

Có điều rất cẩn trọng, chỉ sợ lần này lại như hoa trong gương trăng dưới nước.

Bản thân tôi cũng phải thừa nhận, tôi chẳng có mấy tự tin, kể cả chỉ là như bây giờ, tôi cũng đã mãn nguyện lắm rồi!

Cũng chẳng có gan mà đòi hỏi thêm gì khác.

Rời khỏi bệnh viện xong, cũng mới chỉ hơn mười giờ sáng một chút, Cố Nhược Lâm đưa tôi đi ăn bữa sáng kiểu Quảng.

Đây cũng là lần đầu tiên tôi ăn bữa sáng đầy nghi lễ như thế này.

Lúc thanh toán, tôi không để Cố Nhược Lâm trả tiền, cô ta đến xe cũng bị tịch thu, trên người chắc cũng chẳng còn giữ được bao nhiêu tiền.

Đương nhiên cô ta cũng giành trả tiền với tôi.

Tôi bèn cười cười giải thích, nói chỗ tiền này, cũng toàn là cô ta trả cho tôi.

Ai thanh toán cũng giống nhau mà! Đợi chuyện nhà họ Cố giải quyết xong, sau khi cô ta khôi phục thân phận tiểu thư nhà họ Cố, tôi chắc chắn sẽ là khách hàng lớn liên tục ăn cơm của cô ta.

Cô Nhược Lâm nghe vậy mới chịu thôi, có điều thần sắc suy sụp không ít.

Đến tầm gần mười một giờ, chúng tôi đến phía ngoài khu nhà chính nhà họ Cố.

Tuy nhiên không đến trước cổng chính, khu nhà chính nằm dưới chân núi, phía bên phải đường lên núi.

Đứng ở đây, đã đủ để nhìn được thế cục phong thủy của núi Nội Dương, cùng với tình trạng hiện tại của khu nhà chính nhà họ Cố.

Chỉ trong vòng có mấy ngày, mà chỗ đất cằn từ trên nhìn xuống dưới kia, lại đã xanh tốt um tùm!

Đúng theo chuẩn non xanh cây cối um tùm, nước biếc chảy dài trong vắt!

Cả quả núi Nội Dương cho người ta cảm giác đã không còn bức bối ngột ngạt!

Hơn nữa, bên dưới đường cái nằm cách bên ngoài khu nhà chính nhà họ Cố mười mấy mét, từ một cái động vuông to tầm cỡ cánh cửa chính của nhà, có dòng nước róc rách, chảy xuống sông Dương.

“Tứ hành sinh ngũ hành, ngũ hành tuần hoàn tương sinh.”

“Núi Nội Dương địa long nhập sông, phong thủy của nhà họ Cố, sẽ còn tốt hơn so với tưởng tượng, Cố lão gia là gia chủ của nhà họ Cố, sẽ được khí vận này bảo hộ, muốn hại cũng sẽ chẳng dễ dàng nữa.”

Tôi vô thức lẩm nhẩm.

Cố Nhược Lâm cuối cùng cũng có chút vui vẻ, gật đầu nói: “Thế thì tốt quá!”

Có điều tôi vẫn cứ hít sâu một hơi, tiếp tục nói: “Có điều tôi tin là, ông cụ sẽ nhanh chóng tìm chúng ta thôi.”

“Nhược Lâm, chắc em vẫn còn nhớ câu nói mà tôi nói với ông cụ chứ?”

“Núi không rời thì sông rời, rồng không linh thì sát linh! Ông cụ đuổi người thật lòng nghĩ cho gia tộc đi, giữ lại loại tặc tử tâm địa độc ác!”

Cố Nhược Lâm mím môi, gật gật đầu.

Tôi cười cười, nói: “Cố lão gia tuy không dễ mà chết, nhưng không có nghĩa là sẽ không gặp nguy hiểm gì, nhà họ Cố không có chuyện không gặp biến cố.”

“Lúc trước Cố Thiên Lương muốn Cố lão gia vào ở căn hung trạch trên đỉnh núi, lấy mạng ông cụ!”

“Hai người bị đuổi đi, hắn không còn phải lo lắng gì về việc chiếm lấy nhà họ Cố, nhưng với bản tính của hắn, có đợi được đến lúc ông cụ trăm tuổi không?”

“Vận may tốt đến đâu, cũng không địch lại được việc ông cụ coi kẻ ác là tâm phúc.”

Cố Nhược Lâm lại bắt đầu lo lắng.

Tôi thở dài một tiếng, bảo tôi nói thẳng như thế, là muốn cô ta có tâm lý chuẩn bị cho tất cả mọi chuyện, như vậy mới có thể dốc sức đối phó!

Đương nhiên, chúng tôi cũng sẽ liên tục chú ý đến nhà họ Cố! Cố hết sức tránh việc xảy ra chuyện!

Nói xong, tôi và Cố Nhược Lâm quay người chuẩn bị rời đi.

Kết quả vừa mới quay người, đã nhìn thấy, Cố Thiên Lương hóa ra đang dựa người bên một chiếc Mercedes Big G!

Cũng chẳng biết hăn đứng đó bao lâu rồi, tôi với Cố Nhược Lâm đều không phát hiện!

Sắc mặt Cố Nhược Lâm hơi có chút khó coi.

Cố Thiên Lương bước về phía chúng tôi, trên mặt hắn mang một nụ cười khinh khỉnh lúc ẩn lúc hiện.

Sau khi bước tới gần chúng tôi, hắn còn lắc lắc đầu, nói một câu con đĩ đi cùng thánh rởm, hợp ra phết.

Tiếp đấy, hắn lại giữ vẻ mặt lạnh lùng, uy hiếp tôi và Cố Nhược Lâm đừng có xuất hiện bên ngoài khu nhà chính nhà họ Cố nữa.

Nếu không lần sau nhìn thấy, nói không chừng tôi và Cố Nhược Lâm sẽ gặp chuyện gì đó ngoài ý muốn, trượt chân ngã xuống sông Dương...

Nói thật, nhìn cái bộ dạng đó của hắn, đúng là khiến tôi muốn cho hắn hai cái bạt tai!

Hắn cho tôi cái thứ cảm giác, giống như hồi tôi năm tuổi, bị thằng con nhà thợ mổ lợn ăn hiếp vậy...

Nhưng mà động tay thì chắc chắn là tôi thiệt, nên đành bỏ qua.

Cố Nhược Lâm cũng chẳng thèm đếm xỉa đến Cố Thiên Lương, kéo tôi đi về phía con đường bên cạnh một đoạn, rồi mới dừng lại, bắt đầu vẫy xe.

Rất rõ ràng, cô ta không muốn nói với Cố Thiên Lương dù là nửa câu!

Trong quá trình chờ đợi, tôi lại vô thức nhìn một lượt mặt nước đoạn lưu vực này của sông Dương.

Thì phát hiện, phía dưới mặt nước ở giữa sông, có một bóng đen ẩn hiện...

Nhìn sao lại giống như con trâu sắt đó vậy?

Mấy hôm trước con trâu sắt lao xuống lòng sông, nhất thời không chìm xuống thì thôi!

Nhưng đến giờ đã bao nhiêu lâu rồi? Con trâu sắt đặc ruột lớn như thế, lại có thể nổi lưng chừng ở vị trí cách mặt nước mấy mét?

Chuyện này đúng là quá kì dị!

Hay là, trong chuyện này có vấn đề gì?

Bạn cần đăng nhập để bình luận