Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục

CHƯƠNG 995: LÀ BẰNG HỮU VĨNH VIỄN CỦA CẬU

Câu hỏi ngược này của Liễu Dục Chú, cũng khiến tôi hơi có chút ngại ngùng, bởi vì gã hoàn toàn trả ngược lại lời của tôi.

Mà tôi lại còn chẳng có gì để nói cả...

Có điều những gì Liễu Dục Chú nói cũng không sai, khu đất mộ Kim thần thất sát đó tồn tại, đều sẽ chỉ đem lại tai họa cho xung quanh.

Dựa vào một bầu chính khí trong lồng ngực đạo sĩ đó, nhất định là phải phá bỏ nó.

Bầu không khí giữa tôi và Liễu Dục Chú hơi có chút đông đặc.

Liễu Dục Chú đột nhiên mới lại nói một câu: “Có điều tôi có thể kiến nghị cậu một việc, đem theo con ngao sói đó, nó không phải đơn giản là dữ nữa rồi, có thể giúp chúng ta giảm thiểu rất nhiều phiền phức, hoặc giả còn có thể cho chúng ta sự trợ giúp không ngờ tới.”

Câu nói này của gã phá vỡ ngại ngùng, tôi đồng thời cũng gật đầu biểu thị tán thành đề nghị của gã.

“Vậy chuyến này bèn là ba người anh, tôi và Ngô Mậu, cộng thêm Tiểu Hắc nữa. Liễu đạo trưởng, tôi còn cần làm một số công tác chuẩn bị, nếu anh có gì cần, có thể trực tiếp dặn dò nhà họ Phùng đi làm.” Tôi trầm giọng lại lần nữa nói.

Liễu Dục Chú ừ một tiếng, bèn không tiếp tục nói thêm gì khác, quay người qua hậu viện.

Tôi trước tiên qua gian phòng bình thường Trần mù trú ở nhà họ Phùng, không nhìn thấy lão, mà chỉ thấy Lưu Văn Tam và Hà Thái Nhi, được biết Trần mù đã về Triều Dương trạch rồi.

Còn về ngao sói, Trần mù không đưa nó đi, mà để lại ở nhà họ Phùng.

Chỉ là ở chỗ mấy người Trần mù trú không nhìn thấy ngao sói, tôi vô cùng nghi hoặc, cuối cùng chỉ có thể gọi Phùng Bảo tới, bảo hắn tìm trong khu nhà.

Tôi kỳ thực còn lo lắng ngao sói liệu có tham mồm, lại chạy đi chỗ nào rồi không.

Cuối cùng lúc tìm thấy nó, tôi còn cảm giác có chút tức cười.

Bởi vì nó không phải ở chỗ nào khác, mà hóa ra, ở trong khu nhà đó của lão Bạch, nó bèn nằm bò ở chính giữa sân.

Lão Bạch thì nghểnh đầu ưỡn ngực, đang đi qua đi lại trước mặt nó.

Trong cái ao nhỏ ở trong khu nhà, giữa đình đài, đều có từng đàn ngỗng cái hoặc là đang chơi đùa, hoặc là cần cổ quắc ra sau lưng, rỉa lông rỉa cánh.

Lúc chúng tôi vào trong sân, lão Bạch còn hướng về phía ngao sói nghiêm khắc kêu mấy tiếng, giống như đang dạy dỗ vậy.

Ngao sói lật lật da mép, còn xì mũi một tiếng.

Phùng Bảo thì có chút ngại ngùng, hắn mất tự nhiên nói một câu: “La tiên sinh, nếu như cần thiết, thì lại thu xếp một căn nhà cho Tiểu Hắc cũng không vấn đề, có điều sói cái thì không kiếm về được, chỉ có thể...” Tôi xua xua tay, ngắt lời của Phùng Bảo.

Lúc này, ngao sói cũng đã đứng dậy, thân người to như con nghé vẩy vẩy, đi gần lại phía tôi, cái đầu còn dụi dụi lên tay tôi.

Tôi được cái cũng chẳng cho rằng ngao sói muốn tam cung lục viện giống lão Bạch, ngược lại cảm thấy, hoặc giả bởi trong hậu viện này chỉ có lão Bạch là động vật có linh tính, nên nó tới tìm lão Bạch, tránh cho khỏi cô đơn?

Tôi đột nhiên nảy ra ý nghĩ, nếu như lại bồi dưỡng ra một con ngao sói, hoặc giả Tiểu Hắc sẽ đỡ hơn chút.

Chỉ có điều muốn đào tạo ngao sói cái giá phải trả không nhỏ, thời gian cũng không ngắn, bây giờ thì không có tinh thần và sức lực đó.

Đưa theo ngao sói quay về hậu viện.

Tôi bảo nó theo tôi cùng vào trong phòng.

Đợi Phùng Quân đưa tới máu chó mà tôi cần xong, tôi dùng Nghiên Thiên Can và Bút Địa Chi, vẽ tận mấy tờ phù.

Phân biệt có Hà khôi Trảm thi phù, Áp trấn thần chú, Trấn sát phù...

Số phù đó sau khi tôi cất kỹ lên người xong, lại bắt đầu vẽ Ngũ đế Phong táng phù.

Ngũ đế Phong táng phù sở dĩ vô cùng khó vẽ, không chỉ là bởi nguyên liệu cần đến đặc thù, mà còn cần lý giải đủ sâu sắc đối với phù soạn, thêm nữa chính là Ngũ đế Phong táng phù, trên thực tế là năm đạo phù chồng lên nhau mà thành!

Hơn nữa sau khi chồng phù xong, còn cần dùng mực máu kích hoạt phù.

Thời gian đến khuya, tôi cuối cùng vẽ ra được năm đạo phân phù mà một đạo Ngũ đế Phong táng phù cần đến.

Sau khi vẽ xong, tôi đã cảm thấy cơ thể có một cảm giác mệt mỏi do quá sức.

Hơn nữa đối với thuật Phong thủy của Khâu Xử Đạo, tôi đã có thêm một nhận thức mới.

Tôi vẽ một đạo Ngũ đế Phong táng phù nhỏ như vậy, nhiều nhất đủ phong kín một cỗ quan tài, tinh thần đều đã mệt mỏi đến mức này, Ngũ đế Phong táng phù mà Khâu Xử Đạo để lại cho tộc Khương nhà họ Liễu, lại lớn đến mức có thể phong ấn cả một quả núi!

Cũng chẳng trách Khâu Xử Đạo có thể nghiên cứu ra thuật Phong thủy như Táng ảnh quan sơn thế này.

Nếu cho ông ta cơ hội, để ông ta Xuất hắc, học được Âm dương thuật, ông ta sẽ là một Âm dương tiên sinh như thế nào?

Có điều, tôi cũng nghĩ tới một khả năng.

Nhân vật có thuật Phong thủy đạt đến đỉnh cao như Khâu Xử Đạo thế này, ông ta đúng thật không có cơ hội học Âm dương thuật?

Hay là, ông ta vì phong thủy, mà không chạm tới Dương toán?

Nghiên cứu độc nhất một môn Âm thuật, tuyệt đối phải càng tinh thông hơn nhiều so với ôm đồm toàn bộ.

Cuối cùng, tôi không giữ đạo Ngũ đế Phong táng phù này cho mình dùng, mà đẩy cửa ra ngoài, đem nó giao cho Liễu Dục Chú.

Lúc này khoảng chừng đã sắp tới giờ Tý, ba vị sư thúc bá nhà họ Liễu này còn chưa đi.

Khi bọn lão nhìn thấy Ngũ đế Phong táng phù, con mắt đều trợn đứng cả lên.

Hận không thể cầm nó vào trong tay, xem xét kỹ càng tường tận.

Nguyên nhân đưa Ngũ đế Phong táng phù cho Liễu Dục Chú cũng rất đơn giản.

Dựa vào bản lĩnh của tôi, chẳng thể nhanh chóng kích hoạt phù được, nếu như bình ổn dùng phân phù chồng lên nhau, sau khi trấn quan kích hoạt phù, tôi có thời gian và tốc độ đó.

Nhưng nếu như vào thời khắc khẩn cấp, tôi căn bản không làm được.

Liễu Dục Chú là lựa chọn tốt nhất.

Lúc Liễu Dục Chú nhìn sang tôi, trong mắt cũng chất chứa ánh sáng.

“Có thể vẽ thêm một đạo phù, để sư thúc bá đưa về tộc Khương không? Nếu Đại trưởng lão nhìn thấy, chắc sẽ rất vui mừng.” Trong ngôn từ của Liễu Dục Chú, đều đã có một tia khẩn thiết.

Kỳ thực tôi dừng bút, chính là bởi cảm giác cơ thể đã quá sức rồi.

Nhưng Liễu Dục Chú gần như chưa từng đưa ra yêu cầu với tôi, lời này tôi bèn khó mà cự tuyệt.

Lại về trong phòng, lại vẽ một lượt Ngũ đế Phong táng phù, lần vẽ phù này kết thúc, gần như đã gần trời sáng rồi.

Có điều bốn người Liễu Dục Chú, Liễu Hóa Đạo, Liễu Hóa Minh, Liễu Hóa Dương, cũng cả đêm không ngủ, đều đứng bên ngoài phòng tôi đợi.

Khi tôi lấy đạo phân phù thứ hai này ra, Liễu Dục Chú không đón lấy, ngược lại bảo Liễu Hóa Đạo tới cầm.

Lúc Liễu Hóa Đạo cầm nó vào trong tay, như được trân bảo, hưng phấn không thôi, thậm chí hai tay đều đang hơi hơi run rẩy.

“Ngũ đế Phong táng phù, không chỉ là phù, mà càng là một dạng niềm tin của tộc Khương và nhà họ Liễu, phù này, có thể phong ấn xác dữ tà quái trong thiên hạ, La Thập Lục, chỉ dựa vào một thuật vẽ phù này, nhà họ Liễu sẽ là bằng hữu vĩnh viễn của cậu!” Liễu Hóa Đạo trịnh trọng nói, đồng thời lão cũng biểu thị sẽ đích thân đưa phù về.

Tôi do dự một chút, cũng không ngăn cản Liễu Hóa Đạo, mà bảo lão giúp tôi đem hai món đồ đưa cho Thẩm Kế.

Một món trong đó, bèn là Dương công bàn.

Hiên giờ tôi đã cầm Định la bàn rồi, không cần thiết phải đợi đến lúc đại lễ mới trả lại Dương công bàn cho Thẩm Kế.

Món còn lại, chính là nấm đầu xác có được từ chỗ Trương Nhĩ.

Lần đó trong Quan tinh trạch của Khâu Xử Đạo, tôi đã lấy chậu nấm đầu xác đó đi.

Thứ này kỳ thực cũng là vật phẩm của tộc Khương, Thẩm Kế giúp tôi, tôi cũng phải giao trả lại cho cô ta, coi như là cảm kích.

Một loạt sự vụ sắp xếp hết xong, tôi đã cảm giác đầu âm ỉ đau như sắp vỡ cả ra.

Không tiếp tục nói thêm gì khác, quay về trong phòng, nằm vật ra giường ngủ thiếp đi.

Ngày hôm sau lúc tỉnh dậy, đã là giữa trưa rồi.

Rửa ráy ra khỏi phòng, Liễu Dục Chú và Phùng Quân đang đợi tôi, ngao sói thì liên tục đi sát cạnh người tôi, trên cơ bản tôi đi đâu, nó đều không rời người.

Phùng Quân dẫn chúng tôi qua tiền viện.

Trong tiền viện, trên bàn đang bày đồ ăn, Phùng Chí Vinh đang nói chuyện với một gã đàn ông.

Kẻ đó thân mặc một bộ Đường phục, chẳng phải chính là Ngô Mậu đó sao?!

Ngô Mậu mặt mỉm cười, có điều lúc y nhìn thấy ngao sói và Liễu Dục Chú, rõ ràng sắc mặt đều cứng đờ lại.

Hơn nữa, Liễu Dục Chú còn nói một câu.

“Nghe nói ngươi đang bắt hồn của hai ba mươi công nhân, phải không?”

[Tác giả có lời muốn nói]

Cảm ơn sự quan tâm của mọi người! Niềm tin khiến lão La lớn mạnh! Chương mới hôm nay khôi phục đủ lượng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận