Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục

CHƯƠNG 892: ÁO CƯỚI DƯỚI LÒNG SÔNG

Không chỉ có tôi, những người còn lại cũng đã phát giác ra nước đang trở nên vẩn đục, trong thần sắc đều có vài phần hoảng hốt.

Thậm chí tốc độ của Lưu Văn Tam cũng đã nhanh hơn một chút, lúc này bên cạnh lão đã có ngoài hai mươi người, chỉ còn lại vài người vẫn đang trúng vong.

Tôi lập tức làm một động tác tay, ra hiệu cho mọi người thu nhỏ đội hình trận pháp.

Vốn dĩ chúng tôi đang bơi phân tán thành một hình vòng tròn, rất nhanh dưới sự co rút, trên cơ bản đã thành một vòng tròn nhỏ, gần như mọi người đều sát lại với nhau.

Lúc này tôi cũng đã phát hiện ra một điểm quái dị, đám vẩn đục đó chỉ duy trì ở bên ngoài một phạm vi.

Đại khái phạm vi này không hề lan đến vị trí trung tâm, cũng giống như ở đây hiện ra một sự phân hóa cực kỳ rõ nét vậy.

Bên ngoài trung tâm Hồng Hà là dòng chảy đục ngầu, lúc lại có bóng đen vọt qua, gây ra cho người ta sự uy hiếp mãnh liệt.

Thời điểm này, Lưu Văn Tam đã phá bỏ vong trên toàn bộ những người vớt xác bị trúng vong.

Bọn họ toàn bộ đều bơi lên trên, tôi lại làm động tác tay, hơi giãn phạm vi mà chúng tôi khoanh vòng ra một chút, chưa đến khu vực dòng nước vẩn đục, nhưng vừa vặn có thể để những người vớt xác này bơi ở bên trong trận pháp.

Lưu Văn Tam bơi đến trước mặt tôi, trong biểu cảm của lão rõ ràng toát ra vẻ thắc mắc.

Kỳ thực tôi bây giờ biết rất rõ, chính là quỷ nước khiến nước trở nên vẩn đục, nhưng tôi lại không làm rõ ra được tại sao chúng lại không tiếp tục áp sát.

Lẽ nào có vấn đề gì khác sao? Nhưng tàn chi của những người vớt xác kia rõ ràng đã nói lên rằng, bọn chúng có thể tiến vào trong khu vực này mà.

Có liên quan đến những người vớt xác bị trúng vong còn lại?

Lúc nghĩ đến đây, tôi lại cảm thấy không đúng, bản thân chắc chắn đã bỏ sót thứ gì đó rồi...

Có điều bây giờ bọn chúng không tấn công cũng tốt, bởi vì hơn hai mươi người vớt xác vừa hóa giải trúng vong trên cơ bản đều đã là nỏ mạnh hết đà rồi, lại xảy ra thêm chút chuyện gì nữa là bọn chắc chắn đều sẽ phải bàn giao tại đây.

Lưu Văn Tam dùng ngôn ngữ môi hỏi tôi làm thế nào, tôi cũng không tiếp tục do dự thêm, trước tiên cần suy nghĩ cho an toàn của người vớt xác đã, nên làm một động tác ra hiệu bơi lên trên.

Giây tiếp theo, chúng tôi bèn duy trì đội hình trận pháp, bơi lên phía trên...

Lần này tốc độ của chúng tôi nhanh hơn không ít.

Khoảng chừng tốn mất bảy tám phút, liền trực tiếp đến luôn vị trí gần thuyền.

Sau khi nổi luôn lên khỏi mặt nước, hơn hai mươi người vớt xác kia liền lên thuyền trước.

Trên mặt nước rõ ràng không có việc ngoài ý muốn nào khác, Thẩm Kế đầu tiên lộ vẻ mặt thất kinh một phát, nhưng rất nhanh liền khôi phục lại vẻ lạnh lùng thường thấy.

Những người kia sau khi lên thuyền xong, đều thần sắc hoảng sợ, há miệng thở dốc, rõ ràng là bộ dạng sống sót sau tai nạn, nghĩ lại còn thấy sợ.

Đám người chúng tôi cũng trôi nổi trên mặt nước, tôi hướng về phía Thẩm Kế ở trên thuyền trầm giọng nói: “Đừng để bất cứ người nào rời khỏi vùng nước khu trung tâm này, dưới nước ở khu bên cạnh đều đã có vấn đề rồi.”

Thẩm Kế nhanh chóng gật gật đầu, không hề hỏi thêm gì khác.

Giọng nói của Lưu Văn Tam rõ ràng nặng nề hơn chút ít, nói: “Thập Lục, có chút bất thường, đúng không? Còn xuống dưới nữa không?”

Những người vớt xác còn lại ở dưới nước kia cũng toát ra vẻ bất an, có điều bọn họ không nói thêm gì, đều đang nghe ý kiến của tôi.

Trầm mặc một lát, tôi mới mở miệng nói: “Cháu cảm thấy... Chắc không phải là đám quỷ nước này không muốn giết chết chúng ta, mà là chúng nó đích thực không dám tùy tiện vào trong vị trí trung tâm này, cần có điều kiện nhất định mới có thể vào trong, việc này hoặc giả có liên quan đến thứ ở dưới nước.”

“Thứ gì?” Lưu Văn Tam nhíu mày, tiếp đấy lại buột miệng thốt lên: “Xác chết?”

Trong lúc do dự, tôi không gật đầu cũng chẳng lắc đầu, hít sâu một hơi nói: “Phải xuống dưới xem rồi mới biết. Bây giờ nhìn như bọn chúng không động thủ, chúng ta đã cứu được người lên, nhưng trên thực tế, chúng ta không ra ngoài được...”

Trong lúc nói tôi ngoảnh đầu nhìn bốn xung quanh.

Mặt nước xung quanh vẫn là sương mù mờ ảo như cũ, loáng thoáng còn có thể nhìn thấy những cái đầu đen xì xì đang trôi trên mặt nước... Sợ rằng còn vượt xa con số cả trăm.

Trong đó lờ mờ còn xen lẫn với một số lông tóc màu trắng.

Bây giờ mà chèo thuyền ra ngoài thì chính là vào bên trong ổ quỷ nước này, còn không nói đến ở dưới nước rốt cục có bao nhiêu quỷ nước nữa...

“Bất kể là xác chết hay là thứ gì, chúng ta đều phải lấy được về tay mới có thể thuận lợi rời đi. Còn phải đề phòng đừng để trúng vong... Chứ nếu không, kết cục khả năng....”

Ngừng lại một chút, tôi mới tiếp tục nói: “Có một khả năng, chính là nếu chúng ta bị trúng vong, thì đám quỷ nước này liền có thể vào trong giết người...”

Mí mắt Lưu Văn Tam giật điên cuồng, lão mím chặt mồm, đột nhiên rặn từ kẽ răng ra mấy chữ: “Có phải là những năm trước, ban đầu tiên người vớt xác chết, đều là vì thế này?”

Tôi im lặng một lát mới trả lời là không xác định.

Hơi do dự một chút, tôi lại nói: “Chú Văn Tam, chú qua vị trí này của cháu.”

Lưu Văn Tam nghi hoặc, hỏi tôi lão cũng không hiểu trận pháp, lão qua vị trí của tôi có tác dụng gì?

Tôi trầm ngâm một hồi, bảo với lão, một là vừa nãy nhân số không đủ nên tôi đứng ở Vong tử vị cố định trận pháp, hai là vừa nãy lão hoạt động ở dưới nước, không gian giúp đỡ làm việc càng lớn hơn.

Còn bây giờ suy đoán nguy hiểm lớn nhất ở dưới nước không phải quỷ nước, mà ngược lại là thứ vô duyên vô cớ khiến người ta trúng vong, vậy nếu lão đi làm thì nguy hiểm bèn quá lớn, lão đứng ở vị trí của tôi, bảo đảm Vong tử vị không tan, những vị trí khác mỗi chỗ có hai người, chúng tôi tiếp tục xuống nước.

Thế này liền tương đương với việc bọn họ đang hình thành trận pháp bảo vệ tôi, tôi đi thăm dò tình hình dưới đáy sông, cho dù có vụ trúng vong phiền phức, cũng không dễ mà ảnh hưởng đến tôi như thế.

Lưu Văn Tam có vẻ nghĩ ngợi, gật gật đầu, nói một chữ được.

Tôi và Lưu Văn Tam đổi vị trí cho nhau.

Tiếp đấy tôi liền một phát ngụp xuống dưới nước, ba mươi người vớt xác kia cũng theo tôi và Lưu Văn Tam lại lần nữa bơi xuống dưới đáy sông.

Trong quá trình này, tôi lờ mờ nhìn thấy bên trên tảng đá lớn ở dưới nước đó, dường như có một chiếc áo cưới đang trôi nổi, tuy cách rất xa, nhưng lờ mờ có thể nhìn rõ, đó dường như là một chiếc áo cưới màu đỏ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận