Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục

CHƯƠNG 1167: LONG LẦU BẢO ĐIỆN

Liễu Dục Chú tính cách ngoan cố, mà quẻ trong Kim toán rất khó thay đổi, nếu không phải toàn lực đi chống đỡ, liền sẽ biến thành hiện thực.

Mà trên phương diện của Liễu Dục Chú, gã rõ ràng là không muốn ở lại tộc Khương.

Nên chỉ có thể là gã bị che mắt... chúng tôi đi thay đổi quẻ này.

Việc này cũng có một khả năng, Dương Thanh Sơn ban đầu chưa chắc đã biết bị bám theo... Mà là ở giữa đường mới phát hiện?

Tôi cố nén tâm trạng bất an, cũng bắt đầu dùng xẻng gấp lấp đất.

Việc này tốn ít thời gian hơn việc đào hố mộ một chút, khi tôi căn cứ theo thuật táng Đình dịch, đắp nấm mồ lên xong, nấm mồ này dường như liền dung hòa vào với môi trường xung quanh, hai mà như một...

Tôi lại quay đầu, cái cảm giác bị nhìn chằm chằm đó, đã biến mất không còn nữa....

Điều này dẹp bỏ ý nghĩ muốn lên tiếng gọi gã ra ngoài của tôi, người đều không có đây, thì bèn không cần tiếp tục làm việc vô ích nữa.

Đồng thời, tâm trí tôi cũng kiên định hơn không ít, lập tức tìm thấy con đường cần dùng Táng ảnh quan sơn mới có thể tìm ra đó, nhưng tôi không lập tức đi vào, chỗ đó chỉ có tôi và Dương Thanh Sơn có thể vào trong!

Nếu như người bám theo tới đây là Liễu Dục Chú, tôi nói thế nào cũng phải ngăn gã lại, không thể nào cho gã vào trong!

Tôi liên tục hít thở sâu tận mấy lần, ổn định lại cảm xúc của mình.

Tiếp đấy tôi bèn đi lên trước một khoảng cự ly.

Chỗ sườn núi của núi Lũng long, là khu đất có huyệt nguồn bằng phẳng phù hợp an táng, ở vị trí phía sau chỗ huyệt nguồn đó, thì là sống núi Lũng long.

Tôi đi lên chỗ sống núi Lũng long đó, đồng thời ngửa mặt nhìn trời.

Hai bên sống núi cây cối ít hơn rất nhiều, hơn nữa vị trí này nhìn bầu trời đêm, càng rõ nét hơn một chút.

Trăng tròn treo cao, sao trời lấp lánh, Cửu tinh được bao trùm ở trong, dường như đều không còn xuất chúng thế nữa.

Tôi lại lấy Định la bàn ra, nhìn kim chỉ của nó.

Bởi Dương Thanh Sơn không ở gần tôi, nên Định la bàn không còn bị gây nhiễu nữa, sau khi an táng Lý Âm Dương xong, Phong thủy dường như đều đồng hóa ông ta, la bàn trở lại bình thường.

Càng quan trọng hơn là, nếu như năm đó mộ huyệt mà Khâu Xử Đạo thiết lập nằm ở đây, vậy Phong thủy của huyệt mộ, nhất định sẽ vượt qua bố cục Phong thủy mà tôi chọn dùng cho Lý Âm Dương, nhất định liền sẽ khiến la bàn có phản ứng.

Trước thời điểm này, Phong thủy nơi này đã bởi vì vết nứt mà có sự hỗn loạn, la bàn không cách gì sử dụng được, bây giờ bố cục Phong thủy mới hình thành, Đại long mạch trực tiếp ổn định, tôi cũng mới có thời cơ để sự dụng Định la bàn!

Tôi nhìn kim chỉ, hiện giờ kim chỉ hiện lên kim Đoài yếu ớt, lại có dấu hiệu của kim Trắc, điều này đã biểu thị, nơi này không những có Phúc thần hộ pháp, thậm chí còn có tác dụng lớn của Thần đàn Cổ sát!

Lại ngẩng đầu nhìn bầu trời đầy sao, trong tướng sao phức tạp, tôi rất nhanh phân biệt ra được chỗ của Cửu tinh.

Hơn nữa Cửu tinh mà núi này đối ứng, hóa ra là sao Liêm Trinh của Ngũ Hoàng Trung!

Đồng thời, ánh sao của sao Liêm Trinh cũng là ngưng kết dày thực nhất.

Tim tôi hơi đập mạnh lên, trong Táng ảnh quan sơn có ghi chép.

Sao Liêm Trinh tuy là chỗ của Ngũ Hoàng Trung, nhưng núi sao Liêm Trinh mà nó chiếu rọi xuống, thì là Ngũ hành thuộc Hỏa, sao này hình dạng cao lớn nhất. ‘Trên đỉnh núi cao đá lởm chởm, ô gấp đầu cày nứt khe sâu, đỉnh nhọn như lửa bốc Thiên Đình, mang tính nóng bức hiệu Hỏa tinh, phát tác Long lầu cùng Bảo điện, Tham Thần Vũ Khúc vậy mà sinh, cổ nhân hiểu rõ Liêm Trinh thể, nên gọi Hồng Kỳ cùng Diệu khí!’

Sao Liêm Trinh này nằm trên núi Lũng, trên đỉnh núi còn vô số chóp núi nhọn, mà núi nhọn chọc thẳng “Thiên Đình”.

Trong Táng ảnh quan sơn, đây là một dạng táng pháp càng đặc thù hơn, mộ ở trên đỉnh núi nơi ánh sao tụ hội nhất, là Long lầu, còn ở bên trên Long lầu, liền có thể nhìn vọng Bảo điện!

Bảo điện, bèn là “Thiên Đình”.

Đương nhiên, đây không thể nào thực sự là nơi vấn đạo thành tiên, nhưng Khâu Xử Đạo dù gì cũng là bậc thầy Phong thủy, Long lầu Bảo điện bèn không chỉ là đất Phong thủy được ghi chép trong Táng ảnh quan sơn, cho dù là trong Địa tướng Kham dư cũng có ghi chép, chỉ có điều, được ghi chép trong Địa tướng Kham dư là dạng thế núi Phong thủy này, chứ không viết ra cần tìm bằng cách nào!

Trên cơ bản, lúc này tôi đã có thể đoán chắc, phần mộ năm đó Khâu Xử Đạo vốn định thiết lập cho bản thân, bèn là Bảo điện ở phía sau Long lầu này!

Cái chỗ đó, mới là nơi Phong thủy tốt nhất trong Đại long mạch này!

Nếu phải đưa ra một ví dụ, thì chỗ hiện giờ Lý Âm Dương táng, chỉ có thể là cổng.

Tôi bây giờ vào trong cổng, bước lên bậc thang bên ngoài núi, cho đến chỗ đỉnh núi, mới có thể nhìn thấy được núi ở trong cổng!

Tư duy đến đây, tôi không chút do dự quay người, đạp nước đi về phía đỉnh núi phía sau lưng!

Chỉ có điều lúc này đã đến nửa sau đêm rồi, từ sườn núi lên trên, đá núi cũng vô cùng dốc đứng, tốc độ của tôi không hề nhanh được đến thế, giữa đường lại nghỉ tận mấy lần.

Khi tôi cuối cùng cũng tới được đỉnh núi, chân trời đã xuất hiện một tia sáng trắng.

Làm gì còn có ánh sao tướng sao gì.

Ánh nắng sớm mai chiếu rọi, đây thực sự là núi Lũng long của núi sao Liêm Trinh, vị trí đỉnh núi có vô số chóp núi nhọn như kiếm!

Đỉnh núi rộng lớn bát ngát, tôi đứng ở bên rìa, trông nhỏ bé khác thường...

Cảm giác quay cuồng ập đến từng cơn, nửa sau đêm leo núi, tôi đại bộ phận đều dựa vào ý chí, bởi vì phát hiện tướng sao mà quả núi này đối ứng, cùng với tồn tại bố cục Phong thủy đặc thù của Long lầu Bảo điện, khiến tôi không ngừng hưng phấn, căn bản không phát giác ra mệt mỏi.

Lúc này tới nơi rồi, lại là ban ngày, không cách gì quan sát tướng sao phân biệt phương vị, cảm giác quay cuồng và xây xẩm liên tục ập tới, đồng thời trong bụng cũng đói khát.

Tôi thở dốc nặng nhọc, đi lên trước mấy bước, rời khỏi con đường núi dốc đứng ở bên rìa ngọn núi, đến vị trí hơi trung tâm của đỉnh núi, tới gần một chóp núi nhọn.

Chỗ này mọc không ít cây cối rậm rạp, thậm chí còn có một đầm nước trong, nước đầm tràn ra ngoài, hình thành một dòng nước chảy nho nhỏ, uốn lượn hướng xuống phía dưới núi.

Thậm chí trên mặt đất còn mọc cây leo, trong đó còn có một số quả dại màu đỏ mốc.

Tôi ngồi luôn xuống đất, vốc nước trong vắt dưới đầm lên uống, môi miệng khô khốc nứt nẻ cuối cùng cũng đỡ hơn không ít, lại vặt một nắm quả dại ăn, không tiếp tục nhịn nổi cảm giác mệt mỏi nữa, nằm lăn ra đất, mê man ngủ thiếp đi.

Cuối cùng ý thức mông lung cảm nhận được, dường như có người đến bên cạnh tôi.

Có điều cái cảm giác quen thuộc đó, khiến tôi phân biệt ra được người đó là Dương Thanh Sơn, bèn không mở mắt ra.

Chỉ có điều, ngoài Dương Thanh Sơn ra, còn có một cảm giác tồn tại khác.

Thứ cảm giác đó đem lại cho tôi, là sự sắc bén không giống với Liễu Dục Chú!

Tôi rất muốn giãy giụa tỉnh lại, nhưng trên trán lại bị một bàn tay ấn lấy, che lấy mắt của tôi.

[Tác giả có lời muốn nói]

Chương mới hôm nay kết thúc rồi. Thương cảm như thất tình bắt đầu len lỏi trong tâm lão La.
Bạn cần đăng nhập để bình luận