Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục

CHƯƠNG 902: KHIÊU CHIẾN? MỤC ĐÍCH? NHẰM VÀO CÔ TA?

Cũng đúng vào lúc này, âm thanh của đám quỷ nước trên mặt sông kia, dường như cũng càng trở nên hung dữ hơn, cái tiếng chít chít đó, rất nhanh đã che lấp giọng nói của Lưu Văn Tam.

Lập tức, mấy chục người vớt xác kia, gần như cũng đồng thời quát lên thành tiếng.

Mà những lời bọn họ nói, lại càng khiến tôi ngẩn ra một phát.

Bởi vì bọn họ hóa ra lại đang lặp lại câu nói đó của Lưu Văn Tam: “Diệt nó! Chặt đầu nó!”

“Thói quen của người vớt xác, đều là thích chặt đầu?” Thẩm Kế ở bên cạnh đột nhiên lạnh lùng mở miệng, trong giọng điệu toát ra vẻ hỏi han và dò xét.

“Việc này...”

Cơ thể tôi hơi cứng đờ lại một phát, ánh mắt chưa từng rời ra khỏi con quỷ nước già và con vua quỷ nước, chỉ khẽ cười một tiếng, trả lời: “Có khi là vậy.”

Tất cả những việc này đều phát sinh trong nháy mắt, bọn chúng sau khi vọt lên điểm cao nhất xong, thì gần như đồng thời bắt đầu rơi xuống.

Con vua quỷ nước vọt lên rất cao, nhưng tốc độ rơi xuống của nó, ngược lại càng nhanh hơn!

Đồng tử mắt tôi co mạnh lại, ban đầu tôi cảm giác là con quỷ nước già chiếm thế thượng phong, nhưng bây giờ xem ra, hình như lại không phải? Nó chỉ là đang đuổi theo, con vua quỷ nước này không hề bị nó đuổi kịp?

Có điều rất nhanh tôi liền xác định, tuy con quỷ nước già còn chưa đuổi kịp con vua quỷ nước, nhưng thế thượng phong đã được xác định rồi.

Bởi vì dù sao con vua quỷ nước này, nó cần phải chạy trước, sau đó nghĩ kế sách để đối phó với con quỷ nước già, bản thân bèn đã mất đi sĩ diện của một con đầu đàn.

Hơn nữa, rõ ràng nó hiện giờ không thể bỏ chạy tiếp, vậy nên mới vọt ra khỏi mặt nước.

Giây phút rơi xuống nước, con vua quỷ nước hung hãn gào thét, nó nổi trên mặt nước không chìm xuống dưới.

Tiếng gào thét này cho người ta cảm giác, giống như nó đang phát hiệu lệnh, muốn đám quỷ nước còn lại tấn công vậy!

Chỉ có điều, lại chẳng có con quỷ nước nào khác nhúc nhích, mà ngược lại là tiếng chit chit đó ồn ào không dứt, càng giống như đang hô hào hóng hớt vậy.

Tiếng gào thét của con vua quỷ nước bắt đầu trở nên phẫn nộ, hai tay của nó vung lên một phát, đột ngột túm về phía hai con quỷ nước thông thường, dưới hai phát này, đầu của hai con quỷ nước kia thế mà bị hất bay lên, máu tươi bắn tung tóe trên mặt nước Hồng Hà.

Con quỷ nước già lúc này cũng đã rơi xuống mặt nước.

Khoảnh khắc mà nó rơi xuống nước đó, kỳ thực cũng có mấy con quỷ nước mai phục, chắc là nghe theo mệnh lệnh của con vua quỷ nước, định tấn công nó.

Tốc độ phản ứng của nó cực nhanh, một cánh tay rút trên miệng một phát, ánh sáng lạnh của mã tấu xẹt qua.

Mấy con quỷ nước đó trực tiếp liền bị phanh ngực rạch bụng ngay trên mặt nước!

Cảnh tượng này đúng thật là máu me bạo lực, khủng khiếp cực độ!

Có một câu nói là giết một dọa trăm.

Lập tức, không còn bất cứ con quỷ nước nào dám lên trước nữa.

Từ bên cạnh con quỷ nước già, và cả bên cạnh con vua quỷ nước, tất cả quỷ nước thông thường, toàn bộ đều nhanh chóng lùi sau.

Có điều trong tiếng chit chít của bọn chúng, cũng toát ra vài phần hung hãn, giống như đang tỏ rõ thái độ gì đó vậy...

Thẩm Kế đột nhiên nói: “Tôi có thể giúp nó, cái con không lông đấy chính là vua? Giết chết nó là được, đúng chứ?”

“Không được.” Tôi quả quyết lắc đầu từ chối, nói: “Bây giờ xem tình hình này, những con quỷ nước khác đang coi như con quỷ nước già này khiêu chiến vua quỷ nước, nếu cô mà động thủ, chúng nó sợ rằng liền sẽ cùng động thủ.”

Đầu mày Thẩm Kế nhíu chặt, không tiếp tục nói nữa, mà mắt không chớp chắm chằm nhìn trận chiến.

Lúc này, tôi lại phát hiện ra một số chỗ bất thường...

Con quỷ nước già và con vua quỷ nước đang đánh đấu, có một bộ phận quỷ nước thông thường đang xem...

Nhưng còn có một bộ phận quỷ nước thông thường khác, lại giống như đang áp sát lại gần chúng tôi một chút...

Vốn dĩ khu vực trung tâm của Hồng Hà giống như có ranh giới rõ ràng với bọn chúng.

Nhưng hiện giờ bọn chúng lại phá vỡ ranh giới này... Vùng nước yên tĩnh của trung tâm Hồng Hà, bắt đầu thu nhỏ rồi.

Không chỉ có tôi phát hiện, mà Lưu Văn Tam, mấy chục người vớt xác kia, và cả Thẩm Kế, cũng gần như đều phát hiện ra rồi...

Con quỷ nước già và con vua quỷ nước đang bắt đầu quyết đấu kịch liệt trên mặt sông.

Dưới làn nước bắn tung tóe, bọn chúng quyết đấu sinh tử cũng vô cùng ác liệt.

Chỉ có điều, tôi lại chẳng có tâm trí nào quan sát trận chiến nữa...

Bởi vì những con quỷ nước bắt đầu bao vây chúng tôi đồng thời đang thu nhỏ phạm vi bao vây kia, trên cơ bản đều là quỷ nước lông trắng, năm tuổi của bọn chúng sợ là không khác biệt nhiều so với con quỷ nước già.

Ngoài ra, cho dù là phía sau có bám theo một số quỷ nước yếu hơn một chút, thì cũng là lông màu xám trắng trộn lẫn với màu đen.

Đám quỷ nước này, ban đầu không có cảm giác gì, bây giờ bọn chúng tách từ trong bầy đàn ra rồi tập hợp lại.

Trên cơ bản quỷ nước lông trắng có ít nhất ngoài ba mươi con, lông đen với xám trắng lẫn lộn ít nhất phải tới cả trăm con...

“Con vua quỷ nước này thân mình còn không lo nổi, mà còn đòi hạ lệnh tới chỉnh chúng ta?” Lưu Văn Tam hơi nheo mắt lại, giọng nói toát ra vài phần lạnh lùng và sát khí.

“Cũng tốt, bây giờ thì khỏi xuống nước nữa rồi, cố gom nhiều da đám chết mẹ này một tý, đem đi làm thuyền da.”

Những người vớt xác còn lại gần như đều đồng loạt rút mã tấu ra.

Có điều bọn họ không hề nhảy xuống nước, mà do Lưu Văn Tam dẫn đầu, chèo thuyền tản về phía vị trí bên rìa!

Tôi tập trung tinh thần chú ý đến động tác của đám quỷ nước già đó, cứ cảm giác có chút không bình thường...

Đám người Lưu Văn Tam đã hành động rồi, nhưng đám quỷ nước già đó lại giống nhưng chẳng có phản ứng gì vậy.

Theo lý mà nói, bọn chúng lẽ ra phải càng hung dữ hơn mới đúng, dù gì đôi bên cũng cần đón địch.

Thẩm Kế lại lần nữa mở miệng, trong giọng nói lạnh lùng toát ra vài phần sát khí mạnh mẽ: “La Thập Lục, bọn chúng, là nhắm vào chúng ta đấy.” Giây phút Thẩm Kế dứt lời, tôi mới đột ngột cảnh tỉnh, tầm nhìn của đám quỷ nước đó, chẳng phải đều vượt qua đám người Lưu Văn Tam, đang nhìn phía chúng tôi bên này sao?

Giây tiếp theo, gần như tất cả quỷ nước đang bao vây lại, toàn bộ đều vụt một phát ngụp xuống dưới nước!

Gợn sóng trên mặt sông hình thành từng luống nước phồng lên, bọn chúng đang ở dưới mặt nước nhanh chóng lao lên trước!

Mặt tôi đột ngột biến sắc, giọng nói khàn khàn, bảo: “Không, chúng không phải nhắm vào chúng ta, mà là nhắm vào cô ta!”

“Tôi biết rồi!” Tôi trợn to mắt lên, giọng nói đều đã có vài phần run rẩy.

“Hóa ra là thế, toan tính quá đáng sợ! Con người quá hiểm ác!”

Thẩm Kế ngạc nhiên: “Anh đã biết được gì rồi?”

[Tác giả có lời muốn nói]

Chương mới hôm nay kết thúc, xông lên nào lão La! Tiếp tục viết!
Bạn cần đăng nhập để bình luận