Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục

CHƯƠNG 545: PHÁ SA, PHÁ THUỶ, PHÁ PHÂN KIM (4)

Tôi chỉ cảm giác không rét mà run.

Nếu như người đứng ở vị trí Tuyệt mệnh vị làm vật tế đó là tôi, thì kết cục của Âm tiên sinh sẽ chính là kết cục của tôi...

Hao sạch Nhị Ngũ tinh khí để thúc đẩy phong thủy của chỗ phần mộ này, lấy mạng sống của mình đổi lấy việc Kế Nương vũ hóa!

Lại quay đầu nhìn Kế Nương, bà ta lại thành bộ dạng bất động không nhúc nhích.

Khí xanh khí đen ở nhân trung không ngừng tuồn vào trong miệng, trên tướng mặt thì đây là tướng mệnh sắp chết.

Ngực của Kế Nương từ phập phồng lên xuống ổn định, lại dần dần biến thành yếu ớt ngắt quãng.

Mí mắt bà ta hơi động đậy, dường như muốn mở mắt ra.

Gân xanh trên huyệt thái dương của tôi không ngừng nhảy nhót, tay nắm chặt gậy khóc tang, lại bước lên trước một bước.

Kế Nương chẳng có phản ứng gì.

Lúc này tôi càng hiểu rõ một điểm, tại sao Âm tiên sinh lại cần Nhị Ngũ tinh khí của tôi dồi dào đầy đủ.

Thứ khí này mà không đủ, thì Kế Nương vũ hóa sẽ không thành công triệt để, bà ta cũng sẽ không có khả năng hoàn toàn sống lại!

Hiện giờ Kế Nương không phải là người chết, cũng chẳng phải là người sống, mà nằm ở khoảng giữa sống và chết, là trạng thái sắp tắt thở.

Tôi lại tiến lên trước một bước, đã đến trước mặt Kế Nương rồi.

Đột ngột giơ tay lên, tôi dùng hết toàn lực, Đương đầu nhất bổng đánh một đòn về phía ấn đường của Kế Nương!

Không có bất cứ trở ngại nào, cũng không phát sinh bất cứ việc ngoài ý muốn nào khác, bộ dạng dở sống dở chết kiểu này của Kế Nương, cũng khiến bà ta mất đi năng lực khiến tôi trúng tà.

Giây tiếp theo, bà ta đã sắp vỡ xương ngay tại trận!

Cũng đúng vào lúc này, hai mắt Kế Nương đã mở ra rồi.

Tôi rất khó hình dung đó là một đôi mắt như thế nào.

Trắng đen được phân biệt rõ ràng, mà cái đồng tử màu đen đó còn có vài phần trong vắt.

Khuôn mặt như miếng xỏ giày của bà ta không hề dễ nhìn, theo thẩm mỹ của người hiện nay, đích thực có thể coi là xấu xí, nếu không bà cụ Hà đã không năm lần bảy lượt lấy nó ra để chế giễu.

Nhưng xương của bà ta đối với mệnh số tướng cốt mà nói, thì đúng thật có thể gọi là hoàn mỹ.

Người đẹp tại cốt không tại bì, cửu cốt hoàn mỹ này, cũng làm nên thành tựu một đời của bà ta.

“Ngươi, muốn giết ta?” Đôi môi mỏng khẽ mở, rót vào tai là một âm thanh mềm dịu.

Đôi mắt của bà ta nhìn đối diện với tôi, thứ cảm xúc toát ra, có vài phần tán thưởng, và còn cả yêu thích.

Thứ cảm xúc này đối với tôi mà nói, chỉ khiến tôi cảm thấy ớn lạnh, toàn thân đều nổi da gà.

Bị một người như thế này yêu thích?

Thì lấy đâu ra kết cục tốt đẹp gì được.

Sức lực trong tay không giảm, tôi đập xuống một gậy!

Một đợt tiếng xé gió vù vù, nhưng cổ tay tôi lại bị một chiếc roi dài mảnh quấn lấy!

Lực của chiếc roi này không đặc biệt lớn, nhưng được dùng một cách vô cùng tinh tế, giống như thắt vào khớp xương của tôi vậy.

Do đau đớn, tôi hự lên một tiếng buông tay ra.

Gậy khóc tang tuột khỏi tay bay ra ngoài, rơi xuống phía bên dưới đình nghỉ chân.

Chiếc roi này là do Kế Nương đánh ra!

Bà ta giật chiếc roi dài một phát, lại lôi tôi đến trước mặt, tiếp đó bà ta giơ bàn tay còn lại lên, trên móng tay đã phát đen, còn dính một mảnh vụn nấm đầu xác.

“Kẻ ở đó đáng ra phải là ngươi, chứ không phải là Chủ tế.”

“Hắn trước sau vẫn không đủ, ngươi là do hắn chọn, cũng là do ta chọn trúng, đây là mệnh số của ngươi.”

“Ngươi lẽ ra nên vui mừng, chứ không phải kháng cự.” Giọng của Kế Nương ngày càng yếu ớt, có điều hai mắt bà ta thì ngày càng sáng lên.

Tôi muốn phản kháng, gậy khóc tang tuy rơi rồi, nhưng trong tay tôi vẫn còn dao găm đỡ âm linh.

“Lông nhung trên người bà dính máu, bà muốn vũ hóa, bà muốn sống tiếp, nhưng lại có quá nhiều người mất mạng! Tôi cũng không phải là vật phẩm của bà!”

Tôi khản giọng gầm lên thành tiếng, vụt vung tay lên, một phát cắm con dao găm về phía ngực của bà ta!

Kế Nương căn bản không hề tránh né, nhưng con dao của tôi lại không cắm được vào trong.

Mà bị một đồ vật cứng ngắc chặn lại, lực đâm mạnh ngược lại khiến tôi nắm không chặt dao găm, phụp một tiếng, gan bàn tay bị xé rách ra một vết máu, suýt nữa khiến ngón cái bị cắt đứt từ gốc!

Áo trên người Kế Nương bị rách rồi, phía dưới lớp áo lại nhìn thấy một thứ giống như một lớp giáp mềm.

Lúc tôi đâm bà ta, thì bà ta cũng đang đâm về phía tôi.

Cái móng tay phát đen dính vụn nấm đầu xác kia, trực tiếp đâm vào trong cổ tôi.

Âm thanh chết lặng của da thịt bị xé ra, và còn cả một thứ cảm giác tê liệt, toàn thân bất lực.

Tôi thậm chí đã chẳng còn cảm thấy đau đớn nữa, máu không ngừng chảy, cơ thể dần mất khả năng khống chế...

Độc tố của nấm đầu xác, quá mạnh, mạnh đến mức căn bản không cách gì chống đỡ.

“Đi tới nơi mà người nên tới đi.” Giọng nói mềm dịu trở nên lạnh lẽo, Kế Nương đẩy một phát vào ngực tôi, cả người tôi liền bị hất ra phía ngoài đình nghỉ chân.

Tôi có thể nhìn thấy phía bên dưới tầm mắt, chính là Tuyệt mệnh vị!

Kế Nương muốn đẩy tôi xuống dưới! Bù đủ phần Nhị Ngũ tinh khí không đủ của Âm tiên sinh.

Tôi biết bà ta tuyệt đối không trụ được quá lâu, nhưng tôi đối mặt với bà ta, lại vẫn chưa đủ tầm...

Cũng đúng vào lúc này, lại là một tiếng xé gió vù vù truyền tới.

Thắt lưng tôi lập tức bị quấn chặt lấy, tiếp đó là một luồng lực mạnh kéo tôi quay lại!

Thắt lưng đau buốt, giống như xương cốt đều sắp bị quán tính giật đứt luôn vậy.

Thứ quấn lấy tôi cũng là một chiếc roi dài, tôi bị giật luôn về chỗ của thang treo, rầm một phát đập lên trên thang treo.

Lòng tôi kinh hãi, đồng thời cũng mừng phát điên, nhưng tôi muốn nắm lấy trục thang, thì lại chẳng có bất cứ cách gì, trên người đến một chút sức lực cũng chẳng có....

Miễn cưỡng ngẩng đầu lên, hơi ở phía trên tôi một chút, hóa ra chính là Thẩm Kế...

Thẩm Kế lúc này cũng yếu ớt đến cực điểm, cô ta mặt cắt không còn giọt máu, máu rỉ ra từ vết thương trên hai tay đã phát đen.

“Người đáng chết, không phải anh... Sư tôn điên rồi, thầy lừa tôi rất nhiều.”

“Tôi phải đi tìm bà ta hỏi một số chuyện, đưa ra một cái kết.”

Giọng của Thẩm Kế rất lạnh, trong sự yếu ớt cũng toát lên vẻ dứt khoát.

“Phía dưới tấm bia đó có sinh thần bát tự của bà ta, đế nến trên cái giá bát quái đó, là đèn tiếp mệnh của bà ta.”

“Đèn sáng đèn tắt, bà ta chẳng còn cơ hội nữa, sư tôn cũng từng răn đe tôi, bia đá cũng là một trong số huyệt nguồn, nếu như bia đá phá rồi, thì Kế Nương Phần sẽ không còn tồn tại.”

Cùng lúc dứt lời, Thẩm Kế cũng buông tay ra, sau đó trèo lên trên đình nghỉ chân.

Không có cô ta kéo lại, tôi liền ngã thẳng luôn xuống phía dưới!

Cũng may Kế Nương ném tôi ra ngoài, tôi đã rơi được một đoạn rồi.

Lúc Thẩm Kế kéo tôi lại, độ cao đã chỉ còn lại một phần ba.

Bây giờ còn có độ dài của chiếc roi, lúc tôi tiếp tục ngã xuống dưới, thì lại va vào ngói trên mái nhà, giảm bớt lực tác động.

Cuối cùng đập xuống dưới mặt đất, tôi không ngã chết, cũng không bị hôn mê.

Ngược lại đến cảm giác đau đớn cũng chẳng có bao nhiêu...

Chỉ là toàn thân tôi vẫn cứ tê dại, không có sức khống chế cơ thể.

Hự lên một tiếng, tôi đến việc dựng người dậy cũng rất khó làm nổi...

Độc của nấm đầu xác, quá mức mãnh liệt...

Tôi giãy giụa trên mặt đất muốn bò dậy, đồng thời cũng có thể nhìn thấy phía bên trên thang treo, hình bóng Thẩm Kế nhanh nhẹn, đã vào bên trong đình nghỉ chân rồi.

Cũng chính vào lúc này, vị trí bụng dưới truyền lại một cơn đau kịch liệt.

Cơn đau này đến độc tố của nấm đầu xác cũng không cách gì áp chế nổi, tôi hét thảm lên thành tiếng, gần như bụng dưới đã sắp bị trướng căng đến nứt cả ra rồi!

Ngay tiếp đó tôi lại nhìn thấy, vị trí cổ tay mình, cùng với phần da thịt bên trong gan bàn tay, đích thực mọc ra nấm đầu xác.

Có điều chúng lại nhanh chóng rơi xuống...

Cảm giác tê dại cũng dần dần biến mất...

Trong lòng tôi mừng phát điên, Thi đan đang giải độc?

Chỉ có điều tôi cũng không nhịn được lại hét thảm lên một tiếng, ôm chặt lấy bụng dưới...

Trong lòng tôi càng hiểu rõ... Nấm đầu xác đúng thật không đầu độc chết tôi, nhưng phản ứng của Thi đan cũng đã tới rồi, sợ là sẽ lấy mạng của tôi!

Tôi dốc hết toàn lực, cắn răng chịu đựng cơn đau này.

Cơ thể hồi phục cảm giác cũng ngày càng nhiều, tôi giằng bỏ hai chiếc roi quấn trên người ra, loạng choạng lảo đảo chui vào bên trong đường hành lang, chạy về phía Đại điện!
Bạn cần đăng nhập để bình luận