Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục

CHƯƠNG 1107: THIÊN KHIẾM CHI NAM, NAM LONG CÓ HIỂM

Nói đến đây, Phùng Chí Vinh hơi ngừng lại một chút, rồi mới tiếp tục hỏi: “La tiên sinh, cậu đi thế này, sợ là lại phải một thời gian rất dài mới về, vẫn cứ cho pq pb đi cùng?”

Tôi lắc lắc đầu, bảo với Phùng Chí Vinh không cần gọi bọn họ nữa.

Tiếp đấy, tôi bèn trầm tư một lát.

Kỳ thực tôi vốn định đưa theo ngao sói, nhưng nghĩ ngợi một hồi xong, bèn từ bỏ suy nghĩ này.

Chuyến đi Long mạch, hoặc sẽ có xác dữ ác quỷ, nhưng đã có Liễu Dục Chú có thể ra tay giải quyết, tôi cũng có chút ít năng lực.

Lại cộng thêm Dương Thanh Sơn, trên cơ bản sẽ không có cơ hội cho ngao sói ra tay.

Ngoài ra, chúng tôi cần trang bị gọn nhẹ, người đưa theo càng ít, gánh nặng sẽ càng giảm.

Càng quan trọng hơn là, tại khu Long mạch, thứ dựa vào nhất định toàn là thuật Phong thủy.

Vậy nên ba người chúng tôi, đã là tổ hợp gần như hoàn hảo, không cần thiết phải đưa ra thay đổi gì nữa.

Tư duy xác định, tôi định thần lại, lấy giấy lanh mịn ra, nhanh chóng dùng Bút Địa Chi viết hai bức thư, bảo Phùng Chí Vinh giúp tôi phân biệt đưa cho Trần mù, cùng với Lưu Văn Tam, tôi lại dặn dò Phùng Chí Vinh, nhờ ông ta giúp tôi chăm nom tốt cho Từ Thi Vũ.

Phùng Chí Vinh sẵn sàng đồng ý, bảo tôi yên tâm mười hai phần luôn.

Tôi lại vuốt xuôi tư duy một lượt kỹ càng, xác định không còn gì bỏ sót nữa, lúc này mới bắt đầu nghiên cứu bản đồ.

Bản đồ mà Phùng Chí Vinh đưa về, mỗi tấm đều có kích thước tỷ lệ, còn bản đồ Dương Thanh Sơn đưa, bèn không có mấy thông tin, chỉ có thể nhìn ra được đường hướng thế núi đại khái!

Có điều việc này đối với tôi mà nói, độ khó lại không nhiều.

Bởi vì trong thiên hạ này, nơi có thể thực sự được gọi là Long mạch, không hề nhiều!

Trước đây tôi và Dương Thanh Sơn còn từng qua một Long mạch, đó bèn là Trung long Phân tích sơn trong quần thể núi Nam Sơn, để táng Xác âm luyến dương.

Tôi cúi đầu trầm tư, hồi tưởng lại miêu tả về Long mạch thiên hạ trong Trạch kinh.

Cổ ngữ có nói, Nam Sơn, hiểm địa của thiên hạ! Cái Nam Sơn, đầu gối Tu Di, đuôi nối Tung Nhạc!

Cách nói “Tam điều tứ lệ” của Phong thủy, bèn là Long mạch trong thiên hạ lấy núi Tu Di làm khởi nguồn.

Núi Nam Sơn này chia địa mạch của thiên hạ thành Âm dương. Tam long Tu Di, Nam Sơn nằm giữa, là cột sống chống đỡ long mạch của lục địa Trung Nguyên này!

Một vùng ba vòng cung, Nam Sơn làm cột sống, từ Tu Di đi xuống nối liền long mạch khắp thiên hạ.

Tu Di là một vùng, trong ba vòng cung, Trung long là quần thể núi Nam Sơn, Bắc long thì là Long mạch chủ với Huyền Hà làm biên Bắc, vươn dài bằng Cổ Âm Sơn, Hạ Lan, xuyên ngang đất Tiềm long Tây Bắc, dừng ở Độ Hải.

Mà vòng cung Nam Long cuối cùng, thì là Long mạch chủ với sông Thiên Khiếm làm biên Nam, xuyên qua đất Kiềm, Quý, lại vào đất Tương, qua đất Mẫn, cuối cùng vào biển với tư cách khách của Đông Hải.

Trên toàn thiên hạ chỉ có ba Đại long mạch này, mà dưới Đại long mạch, mới là Can long, Chi long, Chân long, Giả long, Phi long, Tiềm long, Thiểm long.

Bởi vì ba Đại long mạch này từ Tu Di ra ngoài, hoàn toàn không có cơ hội giao thoa.

Vậy nên tranh đấu của Long mạch, không thể nào là giao tranh của Đại long mạch.

Mà ba Đại long mạch này lại liên quan mật thiết với nhau, bèn là một trong ba dòng có vấn đề, cũng sẽ chấn động đến toàn cục.

Tướng quẻ Long mạch tranh đấu, liền sẽ ứng trên một trong ba dòng Đại long mạch.

Thông qua sơ đồ của Dương Thanh Sơn, tôi lại dùng hai mươi bốn hướng núi, Thiên can Địa chi, cùng với Long mạch vươn dài, làm phương pháp Phân kim định huyệt, cuối cùng ở một đoạn trong dòng Long mạch chủ ở phía dưới sông Thiên Khiếm, tìm ra nơi mà chúng tôi cần đi...

Sau khi tôi xác định phương vị xong, nội tâm không khỏi có chút xao động.

Dương Thanh Sơn kỳ thực có thể nói thẳng chỗ đó ở đâu, cho dù là hắn dừng trong Phị Phát Quỷ hơn ba mươi năm, thế đạo không có thay đổi gì lớn, địa danh của khu vực chủ chốt thì càng không hề thay đổi...

Hay là, hắn đang thử thách thuật phong thủy của tôi?

Tôi bàn giao một chút với Phùng Chí Vinh, đợi sau khi chúng tôi tới tộc Khương xong, vẫn cứ cho máy bay tư nhân dừng ở Trần Thương, sau khi chúng tôi xử lý việc xong, còn cần phải đi một nơi khác nữa.

Hơn nữa tôi cũng bảo địa chỉ với Phùng Chí Vinh.

Phùng Chí Vinh lập tức gật đầu, ra điều bảo tôi yên tâm.

Tiếp đấy, ông ta liền sắp xếp Phùng Khuất đi lái xe đưa tôi qua sân bay.

Từ bản đồ tìm phương vị, thực sự tốn của tôi không ít thời gian.

Lúc tôi tỉnh dậy, nhiều nhất chẳng qua mới tám giờ, mà lúc này đều đã gần chiều rồi...

Có điều tôi cũng nghĩ thông được, thứ tôi xem là bản đồ toàn quốc, đây không phải trò chơi.

Đợi tới sân bay, được đưa vào bãi đậu, bên ngoài cửa lên máy bay đã không nhìn thấy đạo sĩ nào nữa.

Sau khi lên máy bay, tôi mới nhìn thấy mấy người Liễu Dục Chú, Liễu Hóa Minh, Liễu Hóa Dương.

Đồng thời tôi cũng nhìn thấy cỗ quan tài ở phía trong cùng của khoang máy bay.

Kỳ thực còn có một nguyên nhân, khiến tôi cũng không thể không theo Liễu Dục Chú qua tộc Khương.

Chính là vì để trấn cái xác đen này, bên trên quan tài còn đang đặt Định la bàn, tôi phải lấy xuống mới được.

Lần lượt chào hỏi với Liễu Hóa Minh, Liễu Hóa Dương xong, cuối cùng nhìn đối diện với Liễu Dục Chú, gã cũng gật gật đầu với tôi.

Lúc này, lập tức lại có một tiểu đạo sĩ, mời tôi qua ghế trống phía sau ngồi xuống.

Tôi lúc đó liền ngẩn ra một phát, có điều nhìn kỹ lại, tiểu đạo sĩ đó, chẳng phải chính là Mao Sam sao?!

Trang phục cậu ta mặc đã không còn là của Trường Thanh Đạo Quán nữa, mà là đạo bào của đạo sĩ nhà họ Liễu!

Ánh mắt nhìn tôi của Mao Sam mười phần cung kính, trong mắt còn lờ mờ lộ ra vẻ cảm kích.

Tôi ngoảnh đầu nhìn Liễu Dục Chú một cái, càng thở hắt ra một hơi dài.

Vị trí mà Mao Sam mời tôi qua, vừa vặn là vị trí gần sát quan tài.

Sau khi tôi ngồi xuống xong, bên cạnh liền có thể nhìn thấy Định la bàn.

Ngoài ra, tôi còn phát hiện ra một số thay đổi chi tiết.

Bên trên cỗ quan tài đen này, hóa ra có một khuôn mặt người hung ác, vừa vặn lồi lên ở vị trí bên dưới Định la bàn!

Khuôn mặt đó, một phát liền có thể nhìn ra được, là của cái xác đen kia!

[Tác giả có lời muốn nói]

Chương mới hôm nay kết thúc rồi! Ngày mai tiếp tục!
Bạn cần đăng nhập để bình luận