Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục

CHƯƠNG 1079: TIỀN TẤU

Đường Lệ cũng ngẩn ra nhìn mặt của Liễu Dục Chú, lẩm bẩm nói: “Kỳ dị quá... Chỉ mấy vị trí này, liền thay đổi toàn bộ khí chất?”

“Con mắt vẫn không thay đổi được đâu, nhưng thứ tướng mặt phản ánh là mệnh số, nhìn vẻ tướng mặt trở nên cực kém, sẽ khiến người ta theo bản năng cảm giác, mệnh số cực kém, một người nhìn lên trông đều đã sắp chết, thì còn có khí thế gì để nói?”

Tôi hơi nheo mắt lại, trong giọng điệu, thì lại toát lên từng tia mừng rỡ.

Trước đây tôi còn cảm giác, chúng tôi rất khó lừa được Từ Bạch Bì đã già thành tinh.

Nhưng bây giờ tôi lại cho rằng, một khuôn mặt thế này, tôi thấy kể cả có tới thêm một vị Dương toán tiên sinh, cũng nhất định có thể che mắt được!

Càng nói gì đến Từ Bạch Bì?!

Phùng Chí Vinh cũng đến bên cạnh, trên mặt cũng toàn là kinh ngạc.

“Liễu đạo trưởng, anh mở mắt ra.” Tôi vừa nói xong, Liễu Dục Chú bèn mở mắt ra.

Có điều giây phút nhìn đối diện với ánh mắt gã, vẻ yếu ớt biểu hiện ra trên tướng mặt gã, liền bị ánh mắt phá hoại.

Tôi thở hắt ra một hơi dài, hơi cười khổ: “Gặp Từ Bạch Bì, tôi cho người khiêng anh.”

“Ừ.” Liễu Dục Chú gật gật đầu.

Lại tiếp sau, bèn không có việc gì khác nữa, Phùng Chí Vinh cũng rời khỏi sảnh chính, đi chuẩn bị sắp xếp một loạt sự vụ.

Tôi nói rõ với Liễu Dục Chú ngày mai lại trang điểm một lần nữa, gã cũng không ở lại trong sảnh chính, mà đi qua hậu viện.

Đường Lệ, thì chặn tôi lại, dè dặt hỏi tôi, có một chuyện, có thể thương lượng chút được không?

Nhìn quét chị ta một phát, tôi trực tiếp lắc lắc đầu, nói luôn: “Không được.”

Đường Lệ ngẩn ra một phát, bất lực nói: “La tiên sinh, cơ mà tôi còn đều chưa nói gì...”

Tôi cười cười, trả lời, nói: “Có lúc, có lời không cần nói ra cũng có thể hiểu. Bà Phấn đã là thủ đoạn rất lợi hại rồi, tôi chỉ là trong tình huống đặc thù, đưa ra đề nghị đặc thù, chỉ dùng một lần.”

Đường Lệ không tiếp tục nói thêm, chị ta chỉ ngồi bên cạnh bàn, cầm tờ giấy lúc nãy chị ta ghi chép những lời tôi nói, liên tục cúi đầu xem.

Tôi hơi dừng lại trong tiền viện một chút, rồi cũng qua hậu viện.

Vừa hay tôi nhìn thấy Liễu Dục Chú đang lấy phù ở trên cổng hậu viện xuống, còn trên lưng Trần mù có thêm một cỗ quan tài mỏng.

Lưu Văn Tam cũng ở bên cạnh, lão cứ lúc lại nói một đôi câu với Trần mù.

Rất rõ ràng, lúc chúng tôi ở tiền viện, Lưu Văn Tam và Trần mù đã tới hậu viện chờ đợi rồi.

Đem xác đen đi, cần gỡ bỏ phù của Liễu Dục Chú, và cả rất nhiều bố trí ở trong phòng.

Tồn tại của những phù soạn này, bất cứ kẻ nào cũng đều không dám làm bừa.

Lưu Văn Tam nhìn sang tôi, tôi gật gật đầu, Trần mù cũng đồng thời gật đầu ra hiệu với tôi.

Tôi không ở lại xem thêm trong sân, mà quay về phòng của mình.

Ngồi xuống cạnh bàn đọc sách, tôi rút Viên thị Âm dương thuật ra, cúi đầu xem.

Táng ảnh quan sơn, Địa tướng kham dư, tôi đều vô cùng thành thạo, Viên thị Âm dương thuật thì ít dùng.

Trong lúc xem, tôi đồng thời cũng hồi tưởng lại trạng thái và bộ dạng của Viên Hóa Thiệu lần đó lúc chúng tôi giao đấu, nhớ lại chi tiết dùng Viên thị Âm dương thuật của y.

Thời gian từ từ trôi đi, tâm thái của tôi đã gần như bình lặng.

Vạn sự đã sẵn sàng, ‘gió đông’ tôi cũng đã chuẩn bị xong, chỉ đợi ngày mai, bèn kết thúc với Từ Bạch Bì.

Thời gian đến trưa, tối, Phùng Quân đều tới đưa đồ ăn cho tôi, rất rõ ràng, Phùng Chí Vinh nhìn ra được tình hình, không tiếp tục mời tôi qua tiền viện tiêu tốn thời gian.

Thời gian cả một ngày, bèn nhoáng cái đã qua.

Sau khi trời tối, tôi lại xem một hồi Viên thị Âm dương thuật, sau đó rời khỏi nhà họ Phùng một chuyến, bảo Phùng Quân lái xe, đưa tôi qua khu vực thi công đi một vòng.

Ra ngoài chuyến này, tôi không thông báo cho bất cứ người nào, cũng trên cơ bản không xuống xe, chỉ từ cửa sổ xe nhìn tất cả mọi thứ bên ngoài.

Dựa vào thuật phong thủy hiện nay của tôi, lại cộng thêm bản thân những chỗ này đều là thiết kế của tôi, tôi trên cơ bản có thể nhìn một phát liền phân biệt ra được phương vị phong thủy.

Đương nhiên, tôi không để Phùng Quân lại gần khu phố cũ, không đi qua bên chỗ Xuyên tâm long.

Cuối cùng tôi bảo hắn dừng lại ở chỗ đất phong thủy mà tôi chuẩn bị để đối phó với Từ Bạch Bì đó.

Chỗ này được xây sửa thành một quảng trường, chính diện có cổng chào, tứ phía cũng có kiến trúc dạng như lầu tháp, trong quảng trường có bồn hoa, được trồng cây cối.

Những bồn hoa đó, vị trí của cây cối thực vật, toàn bộ đều là chỗ của tướng quẻ!

Tôi ở chỗ này khoảng chừng tầm một giờ đồng hồ, xung quanh còn có một số thợ xây đang tiến hành kiểm tra hoàn tất, thực thi kết thúc công trình.

Tuy rằng là lần đầu tiên tới, nhưng tôi cũng có một cảm giác ở chỗ này như cá gặp nước, điều khiển dễ dàng.

Lúc lại về đến nhà họ Phùng, đã khoảng gần đến giờ Tý rồi, sau khi về phòng, tôi rửa ráy tắm giặt, rồi bèn trực tiếp lên giường nghỉ ngơi luôn.

Ngày hôm sau tỉnh lại, Phùng Quân rất sớm đã mời tôi qua tiền viện, ăn xong bữa sáng, Phùng Chí Vinh bèn ra lệnh một tiếng, lập tức từ ngoài cổng tiến vào một số lượng người tương đối! Toàn bộ đều mặc trang phục lễ hội, trong tay bưng vàng ròng.

Đồng thời, trong đám đông người, tôi dễ dàng liền phân biệt ra được một bộ phận là đạo sĩ nhà họ Liễu.

Đương nhiên, bọn họ không thể nào cứ thế này mà đi, chỉ là hiện giờ bắt đầu phải làm công tác chuẩn bị mà thôi.

Rất nhanh lại có người khiêng lồng gà vào trong sân, chẳng mấy chốc, trong sân liền tràn ngập mùi tanh của máu gà.

Đương nhiên, chúng tôi không phải giết đủ số gà cho Từ Bạch Bì ở luôn tại đây, mà chẳng qua là làm đủ công tác chuẩn bị cho bản thân mà thôi.

Tới khu phố cũ, gà vẫn phải giết, chúng tôi cũng không thể nào trực tiếp tới xong liền vào trong khu phố ngay.

Liễu Dục Chú đương nhiên cũng đã tới tiền viện, Đường Lệ bắt đầu trang điểm cho Liễu Dục Chú.
Bạn cần đăng nhập để bình luận