Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục

CHƯƠNG 488: SINH CƠ TRẠCH ĐỐI TUYỆT MỆNH VỊ

Nếu gặp phải nguy hiểm gì, thì tốt nhất là tránh đi.

Từ Thi Vũ nghiêm trọng gật gật đầu, cũng mím môi, khẽ nói bảo tôi chú ý an toàn.

Lúc chuẩn bị vào trong thôn, Trần mù đưa cho tôi một điếu thuốc lá cuộn, bảo tôi hút.

Tôi vốn không định châm, nhưng lão bảo tôi là có thể giúp tinh thần tỉnh táo, cũng là để tránh Lý Đức Hiền lại có thủ đoạn lén lén lút lút gì, che mắt người ta.

Thôi nghe vậy mới không từ chối, một hơi rít khói vào trong phổi, cảm giác cay nồng khiến tư duy trở nên vô cùng rõ nét.

Mặt đường hơi có chút lồi lõm, lúc này một vầng trăng tròn vành vạnh treo cao trên bầu trời đêm, giống như một chiếc mâm tròn trắng trong tỏa ra thứ ánh sáng mềm mại lạnh lẽo.

Hai bên có không ít nhà nhỏ in chữ “Dỡ” màu đỏ, bên đường cũng có không ít cây già.

Đi sâu vào bên trong rồi, xung quanh cũng bắt đầu trở nên yên tĩnh.

Tôi vô thức quay đầu lại nhìn một cái, phát hiện chỗ cổng dường như mờ mịt hơn nhiều, đã chẳng nhìn thấy Từ Thi Vũ nữa.

Lấy Định la bàn và một chiếc la bàn nhái ra, tôi đem la bàn nhái giao cho Trần mù, lão liền cất luôn đi.

Tiếp đấy, tôi lại dùng Định la bàn xác định phương vị.

Càn mệnh Cát phương mà Vương Kim Cúc nói, chính là một kiểu của Tây Tứ Trạch.

Tôi cảm giác Lý Đức Hiền chắc là có ý tìm Tây Tứ Trạch.

Bởi vì lần đó ở trong thôn Lý Gia Khẩu, nhà cũ của lão cũng chính là Tây Tứ Trạch.

Tôi trực tiếp dùng luôn thuật phong thủy sửa cho lão thành hung trạch Quỷ vào nhà, phá bố cục Tây Tứ Trạch Vô hung.

Nếu như Lý Đức Hiền cố ý bố trí dụ địch vào tròng thật.

Thì sợ rằng chính là để gột rửa nỗi nhục của lão ở Tây Tứ Trạch.

Rất nhanh, tôi đã xác định Càn vị, nhanh chóng bước lên trước.

Chẳng mấy chốc, tôi và Trần mù đã đi qua một khu sân nhà cấp bốn lớn...

Cổng nhà đóng chặt, trên cổng treo đèn lồng trắng và lụa trắng.

Căn nhà này, chẳng phải chính là nhà của Châu Bân sao? Cũng là nhà của Tiểu Niếp...

Lúc đi qua chỗ này, tôi liền cảm giác có một ánh mắt lạnh lẽo quét qua người.

Bên đường hoàn toàn không có người, cổng nhà cũng không để mở.

Nhưng cái cảm giác bị nhòm ngó ấy lại xuyên tới tận đáy lòng. Tôi vô thức ấn lấy chai nước khoáng ở trong túi.

Ngao sói đi theo bên cạnh tôi và Trần mù, đuôi cũng rũ xuống.

Không đến lúc vạn bất đắc dĩ, tôi và Trần mù đều không muốn xung đột với Tiểu Niếp.

Sát thuật này cũng là chiêu dự phòng.

Cũng may sau khi chúng tôi đi qua xong, cổng nhà cũng vẫn đóng chặt.

Tôi vừa thở phào một hơi, thì sống lưng trong chớp mắt xộc lên một luồng khí lạnh.

Bởi vì Càn vị, đến rồi...

Chính ở phía mười mấy mét bên ngoài, còn có tận mấy căn nhà nữa, trong đó có một nhà rõ ràng tường bao vừa được xây mới, ngoài cổng còn trồng cây kim tiền chiêu tài.

Cái tường bao được xây mới đó, phải cao hơn so với những tường bao khác ở xung quanh, rõ ràng chính là chỗ Càn mệnh Cát phương của Tây Tứ Trạch!

Không ngờ, chỗ này lại gần với nhà của Tiểu Niếp đến thế.

“Đến nơi rồi?” Trần mù đột nhiên nói một câu.

Tôi gật gật đầu, lau bỏ mồ hôi trên trán, ừ một tiếng, bởi vì căng thẳng cao độ, nên giọng cũng hơi có chút run rẩy.

“Chỗ này âm sát oán khí rất nặng, Tây Tứ Trạch mà lúc trước mày nói, không phải là nhà trạch Vô hung sao?” Trần mù nheo con mắt xám trắng lại.

Tôi do dự một chút, rồi mới nói: “Không sai, tây tứ Trạch thuộc Vô hung Đại cát, tổng cộng bốn phương vị Càn mệnh Cát phương, Khôn mệnh Cát phương, Đoài mệnh Cát phương, Cấn mệnh Cát phương đều là Đại cát.”

“Có điều Tây Tứ Trạch cũng có phương vị đối lập. Trong bát quái có sinh ắt có tử, Càn mệnh Cát phương của nó đối ứng với Sinh khí ở hướng Tây, Thiên y ở hướng Đông Bắc, Diên niên ở hướng Tây Nam, Phục vị ở hướng Tây Bắc. Phương vị Tây Tứ Trạch mà Lý Đức Hiền chọn thuộc Tây, là Sinh cơ Trạch.”

Tôi giơ tay chỉ vào căn nhà có cây kim tiền chiêu tài đó.

Thị lực của Trần mù nhiều nhất có thể nhìn thấy một số hình ảnh mơ hồ, có điều cảm quan khác của lão rất nhanh nhạy, đúng là hướng ánh mắt qua bên đó thật.

Lão liền đi thẳng lên trước luôn.

Mí mắt tôi hơi giật, ngoảnh đầu nhìn một cái, ánh mắt lại lần nữa hướng lên trên chỗ cổng nhà Tiểu Niếp.

Trong hướng chỉ phương vị của la bàn, căn nhà này của Tiểu Niếp, cũng đối ứng với một hướng chỉ của Tây Tứ Trạch.

Có sinh ắt có tử, có cát ắt có hung.

Tây Tứ Trạch Càn mệnh Cát phương, Tai họa ở hướng Đông Nam, Lục sát ở hướng Bắc, Ngũ quỷ ở hướng Đông, Tuyệt mệnh ở hướng Nam!

Căn nhà của Tiểu Niếp, đối ứng với hướng Tuyệt mệnh vị!

Điều này cũng đại biểu cho việc Sinh cơ trạch càng lợi hại, thì Tuyệt mệnh vị cũng sẽ càng hung hãn.

Có câu nói gọi là môi hở răng lạnh, bịn rịn lẫn nhau.

Nếu như muốn phá Sinh Cơ Trạch, thì bên chỗ Tuyệt mệnh vị cũng sẽ có chuyện.

Tôi nhanh chân bước theo Trần mù, nói với tốc độ rất nhanh, Lý Đức Hiền tính toán quá khôn ngoan, Sinh Cơ Trạch Càn mệnh Cát phương này của lão, chiếu rọi với Tuyệt mệnh vị của nhà Tiểu Niếp.

Động đến Sinh Cơ Trạch, Tuyệt mệnh vị sẽ bảo vệ, Tiểu Niếp sẽ ra tay.

Chúng tôi phải vạn lần chú ý cẩn thận, cố gắng không được phá phong thủy trong Sinh Cơ Trạch, để tránh xung đột với Tiểu Niếp. Trước đây tôi đoán chắc Tiểu Niếp chẳng mấy lợi hại, là bởi vì con bé là huyết sát hóa thanh thi, không có thời gian nuôi dưỡng.

Nhưng bây giờ Sinh Cơ Trạch đối ứng với Tuyệt mệnh vị, Lý Đức Hiền chắc chắn là biết đến sự tồn tại của Tiểu Niếp, nên cố ý làm ra.

Tiểu Niếp sẽ càng lợi hại hơn so với tưởng tưởng.

Cùng lúc dứt lời, chúng tôi cũng đã tới trước Sinh Cơ Trạch.

Hai bên cổng mỗi bên một cây kim tiền, phiến lá to dày, , giống như tiền đồng, màu sắc cũng hiện lên màu lục thẫm.

“Binh đến tướng chặn, nước tới tường ngăn, nếu đã đến trước cổng nhà hiện tại của Lý Đức Hiền rồi, thì không có lý gì lại thoái lui cả, cho dù lão chuẩn bị có hoàn thiện đến đâu, thì cũng đều là do bị chúng ta dồn đến đây hết.” Lời của Trần mù rất bình tĩnh.

Tay lão rút gậy khóc tang ra, nhấc lên trước một phát, bèn chống lên trên cánh cổng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận