Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục

CHƯƠNG 534: PHÁ CỐT ĐOẠN MỆNH

Tiếng của Trần mù truyền vào trong Đại điện, còn hình thành hồi âm không ngừng vang vọng.

Lúc này lão lại còn đang đánh đấu với ba tên tùy tùng kia.

Bà cụ Hà càng hung mãnh, bà cụ lại còn không quản ba tên đang vây đánh mình, giơ cao trảm quỷ đao, lao nhanh về phía Âm tiên sinh, một đao chém xuống!

Sắc mặt Âm tiên sinh lạnh lẽo, trong chớp mắt giơ hai tay lên, bàn tay vỗ mạnh về phía trảm quỷ đao.

Trong tay ông ta không có binh khí, liền dùng tay không đỡ lưỡi đao!

Còn tình hình của tôi bên này, cũng không cho phép tôi tiếp tục nhìn.

Hai tên tùy tùng kia đã lại lần nữa ép sát tới trước mặt tôi.

Một tên xương mày trái lõm vào, nước da ánh lên màu xanh đen, tên còn lại thì chỗ giữa hai mày bên dưới ấn đường bị tôi đâm xuyên, để lại một cái lỗ máu, không ngừng có máu chảy ra ngoài.

Cảm giác đau đớn ở gan bàn tay hơi hơi giảm nhẹ chút ít, tôi lại lần nữa vung gậy khóc tang lên, một gậy đập về phía xương Cự ngao ở sau mang tai một tên, đồng thời giơ dao, đâm về phía nhân trung một tên!

Xương Cự ngao với tư cách là dị cốt trong cửu cốt, không những đại biểu cho địa vị quyền quý, mà còn hàm chứa trí tuệ, hồi đó La Trí Kiến cũng bởi bị phá xương Cự ngao, mà mất quyền mất thế, thần trí trì trệ.

Nhân trung thì đại biểu cho mệnh số, những tên tùy tùng này đều có nhân trung dài hẹp, dẫn đến việc hiện giờ thành xác sống không chết.

Tôi không có võ công trên người, nên chỉ có thể dựa vào việc phá tướng cốt để đánh cược một phen! Cũng chẳng biết đối với những xác sống này có tác dụng hay không.

Rầm!

Một gậy đập vào xương Cự ngao của một “người”, trong tiếng vỡ nát vang lên, rõ ràng là có xương cốt bị đánh nứt.

Dao găm cũng trực tiếp đâm xuyên nhân trung của “người” còn lại.

Nhưng bọn chúng rõ ràng là bỏ qua đòn tấn công của tôi, căn bản không có bất cứ hành động tránh né hay đỡ đòn nào, cái tên tùy tùng bị tôi đánh trúng xương Cự ngao đó, thuận thế túm luôn lấy cánh tay phải của tôi.

Đồng thời hắn giơ chân lên, đạp về phía ngực của tôi trước.

Tên còn lại thì hai tay bóp mạnh về phía cổ tôi! Hắn căn bản không quản thương tích ở nhân trung.

Tôi muốn giãy ra rồi đánh tiếp.

Nhưng động tác của bọn chúng đúng là quá nhanh, con dao găm trong tay trái của tôi đâm về phía cánh tay của tên tùy tùng túm lấy tay phải của tôi, cơ thể không cách gì tránh né, bị hắn đạp cho một phát thật mạnh.

Vùng ngực lập tức truyền lại cảm giác đau đớn cực độ, gần như khiến trước mặt tôi tối sầm lại.

Dao găm đâm vào trong xương gò má của tên tùy tùng đó, nhưng lại chẳng có tý chút tác dụng gì.

Tên còn lại cũng đã chồm đến trước mặt tôi, giây phút bóp trúng cổ tôi, lập tức chuyển thành kẹp chặt lấy cổ tôi!

Sức của hắn cực mạnh, tôi lập tức không thể thở nổi luôn.

Gậy khóc tang đang nắm chặt trong tay, cũng bị tên tùy tùng bị phá xương Cự ngao kia đánh rơi xuống đất.

Hắn chằm chằm nhìn tôi, rồi lại vung nắm đấm lên đấm xuống đầu tôi.

Phát này tuy hắn chắc chắn không lấy mạng tôi, nhưng cũng đủ để khiến tôi hôn mê bất tỉnh, đến lúc đó tôi sẽ thành cá nằm trên thớt, chỉ có thể mặc cho Âm tiên sinh chặt chém rồi!

Tôi trợn to mắt, hai con mắt thì càng sung huyết đến bỏng rát, trừng trừng nhìn hắn!

Tôi không cam tâm á!

Chẳng có người bảo vệ, tôi đúng thật là đến chút khả năng tự bảo vệ cũng không có, đến cả hai tên tùy tùng cũng không đối phó nổi sao?

“Mù, cứu Thập Lục!”

Bà cụ Hà cũng chẳng rút người ra được, nhà cụ không chỉ đấu với ba tên tùy tùng, mà còn phải đánh với Âm tiên sinh!

Trần mù định lao vào trong Đại điện, nhưng lại bị ba tên tùy tùng kia bám chặt, căn bản không giúp nổi tôi.

Nắm đấm kia ngày càng tới gần, giây tiếp theo là sẽ đánh trúng đầu tôi.

Cũng đúng vào lúc này, đột nhiên động tác của tên tùy tùng đó, trở nên chậm lại.

Tốc độ của hắn quá nhanh, nên sự chậm chạp này liền càng rõ nét.

Tim tôi đập điên cuồng, gần như sắp từ cổ họng nhảy cả ra ngoài.

Phá tướng cốt, đối với những xác sống này cũng có tác dụng?!

Không chỉ tên tùy tùng này trở nên chậm chạp, tôi cảm nhận rõ nét hai cánh tay đang kẹp chặt cổ tôi kia, sức lực rõ ràng cũng yếu đi chút ít.

Người bị ép đến đường cùng, hoặc là chờ chết, hoặc là điên cuồng phản kích.

Tôi bèn thuộc vế sau!

Tôi tuyệt đối không thể nào ngồi im chờ chết, vì nếu như thất bại, Trần mù và bà cụ Hà cũng phải mất mạng.

Hai chân vụt bật lên, tôi dùng lực đẩy một phát ra sau, đồng thời cũng co chân lên đạp về phía tên tùy tùng kia!

Nếu không phải vì phá tướng cốt có tác dụng, động tác của tên tùy tùng đó chậm lại, cộng thêm sức lực của tên tùy tùng còn lại ở sau lưng cũng nhỏ đi, tôi có thể thở lấy hơi, thì tôi cũng không dồn được sức mà phản kháng.

Một phát đạp trúng ngực của tên tùy tùng đó, hắn bay ngược thật mạnh ra phía sau.

Lực quán tính này cũng khiến lực va ra sau cũng tôi mạnh thêm không ít, rầm một tiếng vang lên, cả người tôi trực tiếp đập lên mặt đất, còn tên tùy tùng ở sau lưng tôi thì thành tấm đệm.

Hai tay của hắn lập tức từ trên cổ tôi tuột xuống, tôi nhanh chóng bật dậy, trên cổ đau rát đến cực độ.

Vội vàng quay đầu nhìn tên tùy tùng còn lại một phát, hai mắt hắn trợn tròn, con ngươi đang nhanh chóng biến thành màu xám.

Từ trong hai cái lỗ ở trong vị trí ấn đường và nhân trung rỉ ra thứ máu màu đen sền sệt, trong vẻ khủng khiếp còn lẫn cả nỗi đau thương vì sinh mệnh mất đi.

Ngoài ra, hắn cũng có kèm cả sự thay đổi tướng mặt.

Vị trí ấn đường nứt ra một đường rãnh, từ hai bên nhân trung, cũng chính là vị trí xương gò má, đều xuất hiện khí đen, hơn nữa còn là khí đen vào miệng!

Khí đen vào miệng người sắp chết, không thể nghịch chuyển!

Tướng mặt ấn đường và khí đen, đều không phải do tôi đánh, mà là do phá nhân trung và xương Nhật Nguyệt của hắn, tướng cốt phá vỡ mệnh số, cộng thêm đấu với tôi hắn cũng bị thương, nên mới rơi vào kết cục này.

Tôi nhặt gậy khóc tang lên, khí huyết cuộn trào trong lồng ngực cũng bình ổn lại không ít.

Quay đầu đi ra phía trước mặt tên tùy tùng bị tôi đạp bay kia, thân hình động tác của hắn cứng đờ chậm chạp khác thường, đúng là giống hệt chẳng khác gì với La Trí Kiến hồi đó.

Vung gậy khóc tang lên, đập thật mạnh một gậy lên trên chỗ xương Cự ngao còn lại của hắn.

Rắc một tiếng vang lên, đôi mắt hắn trở nên đờ đẫn một cách triệt để, ngửa người ngã bệt ra đất, bất động không nhúc nhích...

Xương Cự ngao trái phải đối xứng, phá một chỗ hắn đã chậm chạp rồi, phá cả hai thì gần như thành cái xác không hồn.

Khom lưng rút con dao găm đỡ âm linh cắm trên xương gò má của hắn ra.

Những khuôn mặt máu trên mặt đất bị nhòe mất không ít, đều là do chúng tôi đánh đấm gây nên.

Tôi cũng không ngừng nghỉ, nhanh chóng nhìn sang phía bên chỗ hai người Trần mù và bà cụ Hà.

Trần mù và ba tên tùy tùng đánh ngang ngửa với nhau, bà cụ Hà đấu với ba tên tùy tùng cộng thêm Âm tiên sinh, vốn dĩ còn hơi chiếm thế thượng phong, bây giờ cũng từ từ rơi vào thế hạ phong.

Lúc này Trần mù vẫn chưa có phản ứng gì, dù sao mắt lão cũng không tốt.

Nhưng bà cụ Hà bên kia thì cười phá lên: “Tốt! Tốt lắm! Thập Lục qua giúp thằng mù!”

Thần sắc của Âm tiên sinh thì lạnh đến cực điểm, ông ta không nói lời nào, nhưng chiêu thức xuống tay thì trở nên ác độc hiểm hóc.

Hoặc là ngón tay móc về phía mắt bà cụ Hà, hoặc là tấn công hạ bộ bà cụ.

Tôi không theo lời bà cụ Hà nói qua giúp Trần mù.

Rõ ràng tình trạng của Trần mù vẫn ổn, phải giúp bà cụ Hà trước mới được.

Tôi vụt vung gậy khóc tang lên, một gậy đập thẳng về phía tên tùy tùng ở gần bà cụ Hà nhất.

Gậy này, tôi cũng đập vào nhân trung!

Nhân trung là chỗ của sinh khí mệnh số, phá nó là phá mệnh!

“Lòng dạ đủ độc ác, La Thập Lục, để tao đánh với mày!”

Âm tiên sinh đột ngột quát lên một tiếng, ông ta tung người lên, trực tiếp đạp trúng bả vai của bà cụ Hà, xông về phía tôi.

Bà cụ Hà vốn định vung đao, nhưng lại bị ba tên tùy tùng kia ngăn lại.

Trong đó bao gồm cả tên tùy tùng tôi định đập chết.

Âm tiên sinh lao tới, cũng khiến tôi thay đổi mục tiêu, gậy khóc tang đánh về phía nửa đầu của Âm tiên sinh!

Đồng thời tôi cũng lạnh giọng noi: “So độ ác độc tôi không bằng được với ông, ông so với Dương Hạ Nguyên, đúng thật là người tám lạng kẻ nửa cân!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận