Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục

CHƯƠNG 723: ĐIỂM TRẠCH, ĐĨA TRÒN ĐĨA VUÔNG

Lại đợi lúc tôi tỉnh dậy, trong phòng đã đầy ánh nắng chói chang, đầu giường đặt một bộ quần áo sạch được gấp ngay ngắn.

Tôi ngồi dậy, chăm chú nhìn di ảnh của mẹ tôi mãi một lúc lâu.

Bên cạnh di ảnh có bát hương, còn đặt không ít nến hương.

Tôi rút ra ba nén hương châm lên, hướng về phía mẹ tôi vái ba vái, cắm hương xong, tôi ngồi xuống trước bàn, lấy giấy lanh mịn và bút ra, cúi đầu xuống bàn viết một bức thư người chết.

Trong đó đại bộ phận nội dung bèn là lần này tôi phải xuất hành, có việc cần làm, hơn nữa sẽ có một khoảng thời gian tương đối không về được, đem toàn bộ những việc này trần thuật một lượt cho mẹ tôi biết.

Trước đây tôi mãi không có thời gian hồi tưởng lại vấn đề này, đêm qua mới đột nhiên hiểu ra, trước đây mẹ tôi có thể không chút kiêng dè xuất hiện bên cạnh tôi, liệu có phải bởi vì liên quan giữa Mẫu sát và Âm sanh tử trên mệnh số?

Mẹ là xác sống mẫu sát chết không tắt thở, tôi là Âm sanh tử, việc mẹ ở bên cạnh tôi, bản thân bèn đã có sự khác biệt?

Bởi vì tôi bây giờ phát hiện, sau khi mệnh số của tôi được bù đủ xong, tôi liền không còn nhìn thấy mẹ tôi xuất hiện tiếp nữa.

Cho dù là tôi biết, chỉ cần tôi về, mẹ đều luôn ở bên cạnh tôi.

Có điều trong đây bản thân đã có sự khác biệt, chuyện trên núi Kế Nương kết thúc, tôi chưa hề bàn bạc với mẹ tôi về việc sau này mẹ sẽ đi đâu, mẹ cũng không quá giống như sẽ liên tục đi theo Từ Thi Vũ, không đến tìm tôi, nhất định là có nguyên nhân...

Sau khi thư người chết viết xong, tôi đưa nó lên trên nến hương châm đốt, rất nhanh bức thư đã cháy sạch sẽ.

Lúc lại ra khỏi phòng, Phùng Khuất đang đứng trong hậu viện, rõ ràng là đang đợi tôi.

“La tiên sinh, Trần tiên sinh và Lưu tiên sinh sáng sớm đã rời đi rồi, ngoài ra Lưu tiên sinh bảo tôi nói với cậu, ông ấy đã nói với Từ tiểu thư cùng bà nội cậu về chuyện mà các cậu cần làm, Từ tiểu thư đưa bà nội cậu qua chỗ mà cô ấy đang ở xem xem rồi, bảo cậu không cần lo lắng.”

“Thích tiểu thư ở tiền viện đợi cậu, gia chủ cũng đi cùng, cậu bây giờ đi qua luôn không?” Phùng Khuất nói với tôi một cách rõ ràng rành mạch.

Tôi vốn còn nghĩ làm sao mở miệng nói với bà nội tôi, không ngờ Lưu Văn Tam đã giải quyết rồi.

Bà nội theo từ Thi Vũ qua chỗ nhà cô ta thuê, tôi cũng coi như yên tâm.

“Qua gặp Thích tiểu thư.” Tôi mở miệng, đồng thời lập tức liền đi về phía tiền viện.

Mấy phút sau, tôi liền nhìn thấy Thích Lan Tâm và Phùng Chí Vinh ở trong tiền viện trước mặt.

Thích Lan Tâm lần này so với lần trước lại có không ít thay đổi, tóc buộc lên, cộng thêm với cách ăn mặc trang điểm, cái cảm giác tài trí đã giảm đi không ít, thứ khí trường xuất hiện thêm, toát ra chút vẻ thông minh tháo vát, trong con mắt hạnh cũng có không ít vẻ cứng cỏi.

“La tiên sinh.” Thích Lan Tâm vốn đang ngồi bên cạnh chiếc bàn vuông, cô ta đứng dậy rồi hơi khom người hành lễ với tôi.

“La tiên sinh, ăn chút đồ trước đã, Thích tiểu thư đại khái có nói với tôi một ít rồi, bên phía nam thành phố Nội Dương nhìn có vẻ là nơi phong thủy không tồi, nhà họ Thích đều lấy về rồi, chắc có thể tiết kiệm cho cậu không ít thời gian.” Phùng Chí Vinh làm một động tác mời.

Trên bàn bày đồ ăn, rõ ràng là vừa chuẩn bị không lâu, vẫn còn đang bốc hơi nóng.

Tôi ngồi xuống, ngốn ngấu đôi ba miếng nhét cho đầy bụng.

Ánh mắt hướng lên trên người Thích Lan Tâm, tôi lấy một tờ giấy ăn lau lau miệng nói: “Phần mộ sau di dời mộ tổ, phong thủy vẫn sẽ phù hộ nhà họ Thích, nhà trạch chắc chắn còn mạnh hơn, dù sao cũng là chỗ cư trú. Nếu như chỗ nhà ở phong thủy gặp vấn đề, thì vẫn sẽ ảnh hưởng đến gia tộc, nếu phong thủy tốt, thì sẽ như hổ thêm cánh.”

“Thích tiểu thư, chị muốn một khu nhà phong thủy như thế nào? Muốn nhà họ Thích sau này ra sao?” Nói hết xong, tôi đồng thời cũng đặt giấy ăn trong tay xuống.

Thích Lan Tâm ngẩn ra một cái, nói: “La tiên sinh, lẽ nào không phải là cậu chọn khu đất phong thủy, xem đất phong thủy đó có thể phù hộ được gì sao?”

Tôi lắc lắc đầu, giải thích: “Bảo địa phong thủy đương nhiên có khí vận phong thủy, chẳng qua là Sinh khí Phúc vượng, có nước tụ tài, hoặc là có phù hộ khác, cùng với địa hình đặc thù xây dựng nhà trạch đặc thù, đương nhiên, nhiều nhất vẫn là xem hình dạng nhà trạch, đôi bên bổ sung nhau thì càng tốt, Thích tiểu thư chị đưa yêu cầu, tôi căn cứ theo khu đất mà chị chọn sẵn, để chọn ra chỗ tốt nhất.”

Thích Lan Tâm rõ ràng nghe nửa hiểu nửa không.

Cô ta do dự một chút rồi mới nói: “Từ sau sự vụ lần này của ông nội và chú Hai tôi, nhà họ Thích bị hại chết mấy chục người, đều là lực lượng cốt cán trong gia tộc, nhà họ Thích hiện nay gia nghiệp vẫn lớn, những rõ ràng nhân khẩu ít ỏi, tôi cảm thấy gia tộc chắc chắn còn phải hao tổn nữa, dù gì bọn họ cũng hại chết rất nhiều người.”

“Tôi muốn nhà họ Thích nhân đinh hưng vượng, nếu như có thể, trong tộc có người nắm quyền, gia nghiệp được củng cố đi.”

Lúc nói đến đây, Thích Lan Tâm rõ ràng còn có chút rụt rè thận trọng, cô ta lại khẽ nói: “La tiên sinh, có thể làm được không?”

Tôi trầm ngâm một lát, rồi mới nói: “Gia nghiệp nhà họ Thích đích thực rất lớn, nhân khẩu hiện nay cũng thực sự ít ỏi, chị muốn cho nhân đinh hưng vượng không khó, gia nghiệp được củng cố cũng không khó, nếu như muốn trong nhà có người được nắm quyền làm quan, thì việc này hơi có chút phiền phức.”

“Trên đời rất khó có phương pháp vẹn cả đôi đường, có một kiểu nhà phong thủy chắc có thể được, có điều không dễ dàng gì.”

“Nhà trạch gì?” Giây trước Thích Lan Tâm còn hơi có chút buồn bã, bây giờ lại toát ra vài phần mừng rỡ.

“Ngọ cung không đủ chủ bình quan, sửa làm phần trạch định hỷ hoan, nếu như cư trú nhiều năm tháng, tử tôn phú quý có cao quan.”

“Loại nhà trạch này tên gọi là Trung Quan Cư Phú Trạch, trong thời gian ngắn nhà họ Thích sẽ không xuất hiện quan lớn gì, có điều có thể không ngừng có quan lại tầm trung, hơn nữa bảo đảm nhân đinh song toàn, quanh năm suốt tháng cư trú ở đây, dưới sự phù hộ của Phúc khí, bèn sẽ xuất hiện quan lớn, hơn nữa cư trú thời gian càng dài, con cháu càng phú quý, cao quan cũng sẽ càng ngày càng nhiều.” Tôi hít sâu một hơi, đem đoạn miêu tả nhà trạch này trong Trạch kinh ra nói với Thích Lan Tâm.

Vẻ mừng rỡ trên mặt Thích Lan Tâm càng nhiều hơn, cô ta gật mạnh đầu nói: “Được, vậy thì phiền La tiên sinh rồi, cứ làm theo những gì La tiên sinh sắp xếp đi.”

Tôi theo Thích Lan Tâm từ nhà họ Phùng rời đi, tiến thẳng về phía khu nam thành phố.

Khu nam thành phố Nội Dương vốn nhiều núi, Thích Lan Tâm lái xe đưa tôi qua không ít vị trí, đích thực đều là bảo địa phong thủy hiếm có.

Tôi xem qua tất cả xong, mới chọn một chỗ trong số đó, bảo Thích Lan Tâm lái xe đến trước địa chỉ, quan sát tỉ mỉ, đồng thời vẽ sơ đồ.

Rồi lại bảo cô ta sắp xếp người qua đây, tôi không những cần vẽ sơ đồ, mà cũng cần người thi công liên quan biết một số vấn đề chi tiết.

Chọn địa điểm không tốn mất bao nhiêu thời gian, vẽ sơ đồ, và nói chuyện với người mà Thích Lan Tâm đưa tới cũng không xuất hiện bất cứ sơ suất nào.

Chỉ có điều thời gian, bất giác vẫn tốn mất cả một ngày trời.

Lúc bốn năm giờ chiều, cuối cũng cũng nói xong việc xây nhà trạch.

Thích Lan Tâm lại lần nữa đến bên cạnh tôi, trong tay cô ta bưng một cái hộp gỗ, đưa đến trước mặt tôi.

Tôi đón lấy xong thì mở ra.

Bên trong đặt một chiếc la bàn, chỉ có điều chiếc la bàn này tương đối đặc thù.

Phía dưới là hình vuông, một chiếc đĩa vuông, bốn góc xung quanh, cùng với phần giữa có phù văn đặc thù.

Ở giữa là một chiếc đĩa tròn được khảm vào trong.

Tôi nhìn sơ một lượt, ngay lập tức tim đều sắp nhảy luôn lên tận cổ họng.

Bởi vì đây là một chiếc la bàn bằng đồng với ba mươi hai tầng phong thủy bàn, phía dưới còn là đĩa vuông!

Định la bàn kỳ thực cũng có đĩa vuông, hồi đó Mã Bảo Nghĩa đưa cho tôi, tôi rút nó ra mà thôi!

Chiếc la bàn này, tuyệt đối mạnh hơn Phong thủy bàn trong tay tôi!

Chỉ là không biết so với Định la bàn, bên nào mạnh bên nào yếu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận