Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục

CHƯƠNG 479: BẠCH Y SÁT

Tôi lập tức gật gật đầu, đồng thời tôi cũng bảo với Trần mù, Bát tự quá phức tạp, tôi cũng chỉ nhớ được hai điểm này, những thứ khác không nhớ rõ.

Lúc này Sài Dục lại hoảng loạn chạy đến bên cạnh chúng tôi.

Sắc mặt ông ta rất kém, thân người cũng liên tục run rẩy, đưa cho tôi một tờ giấy.

Trên đó, chẳng phải chính là sinh thần bát tự của Lữ Xảo Nhi đó sao?

“Lúc bọn họ bán xác chết từng đưa tôi xem sinh thần, La tiên sinh cậu xem xem...” Giọng của Sài Dục rất nhỏ, ông ta cũng liếc vào trong quan tài một phát, lập tức sắc mặt càng trắng bệch hơn. Nhà lớn nghiệp lớn có thể sánh vai với nhà họ Phùng như ông ta, nhìn thấy xác chết tác quái này cũng bị dọa không hề nhẹ.

“Đọc!” Trần mù trầm giọng nói.

“Năm Nhâm Ngọ, tháng Nhâm Dần, ngày Ất Sửu, giờ Ngọ, nữ mệnh Thổ tấn tài.”

Về mệnh số, Trần mù dạy tôi không ít kiến thức thông thường dễ hiểu, nhưng thứ phức tạp hơn như thế này đối với tôi mà nói thì vẫn là hoàn toàn chẳng hiểu gì hết.

Sắc mặt của Trần mù, lập tức lại càng khó coi hơn, lão đột ngột nói một câu: “Cố Thiên Lương, đã sớm biết nó sẽ bật xác rồi.”

Câu nói này lại khiến tôi ngẩn ra, bất an nói: “Chú Trần, chú nói thế là ý gì? Đã sớm biết sẽ bật xác?”

Trần mù nheo mắt, nói từng câu từng chữ một: “Con bé Lữ Xảo Nhi này là mệnh Thổ, lại là người Tý Ngọ sinh tháng hai tháng tám, năm nó là Nhâm Ngọ Nguyên Tiêu, sau khi chết đáng ra cả nhà đoàn tụ, kết quả chúng nó ăn trộm xác chết, là đã phá mệnh số một lần rồi.”

“Vậy nên Lữ Xảo Nhi nhất định sẽ phải bật xác.”

Nhưng tôi lại càng ngơ ngác không hiểu, theo như Trần mù nói thế này, Cố Thiên Lương đánh phá xác chết, cũng là một phần trong kế hoạch vốn có của bọn chúng, chứ không phải là đột ngột phát sinh?

Tôi cũng đem thắc mắc của mình ra nói với Trần mù, Trần mù gật gật đầu nói không sai.

Trong lúc nhíu mày, tôi cũng trực tiếp nói luôn, bọn chúng làm như thế có ý nghĩa gì, thế này chẳng phải là tự mình gây rắc rối thêm loạn cho mình sao?

Trần mù lắc lắc đầu, lão đột ngột nói: “Nếu như không có chúng ta, thì cái sự loạn này, không phải là loạn kế hoạch của chúng nó, mà là loạn nhà họ Sài.”

“Lữ Xảo Nhi bật xác, Lý Đức Hiền nhất định nắm chắc có thể hóa giải được, hơn nữa còn định để Lữ Xảo Nhi tác quái tìm nhà họ Sài báo thù, đem tai họa tới cho nhà họ Sài.”

“Còn về mục đích của chúng nó, bây giờ còn chưa biết, chỉ có điều Lý Đức Hiền rất mạo hiểm, hoặc giả lão cũng không ngờ được rằng, con bé Lữ Xảo Nhi này lại dữ như thế.”

“Mệnh nó phạm Bạch y sát, lúc này bạch y thành huyết y, vong nhỏ thành ác quỷ, chắc chắn sẽ đi báo thù.”

“Cũng là nhà họ Sài may mắn tìm tới chúng ta, phá hoại bố cục vốn có của Lý Đức Hiền. Nếu không mệnh số này mà để Lý Đức Hiền chuyển đổi lên người bọn họ, nhà họ Sài sẽ chẳng còn sống sung sướng được mấy ngày nữa.”

Những lời này của Trần mù tuy rằng vẫn có chỗ huyền bí, nhưng cũng không khó để hiểu ý tứ trong đó. Rầm một phát, Sài Dục trực tiếp quỳ thẳng xuống bên cạnh quan tài, ông ta thế này là do sợ đấy.

Tôi do dự một chút rồi cũng nói: “Tình hình đã không còn nằm trong phạm vi khống chế của Lý Đức Hiền, cũng không nằm trong phạm vi khống chế của chúng ta nữa, bây giờ phải khống chế Lữ Xảo Nhi, chứ không làm sao bắt Lý Đức Hiền được? Nếu như lại xảy ra biến cố gì để Lý Đức Hiền tỉnh lại chạy mất, thì sợ rằng sẽ chẳng còn cơ hội nữa.”

Hơn nữa tôi cũng bảo với Trần mù, Lữ Xảo Nhi bây giờ đang nhập vào Lý Đức Hiền, nhất định là đi giết Cố Thiên Lương rồi.

Trần mù gật gật đầu, nheo mắt lại nói: “Phụ sát tử, Lý Đức Hiền chắc là sẽ tỉnh lại, có điều không nhanh như thế, thằng Cố Thiên Lương đấy cũng chẳng phải dạng vừa.” “Sài gia chủ, ông có biết chúng nó khả năng sẽ đi tới chỗ nào không?” Trần mù hỏi Sài Dục.

Tôi ngạc nhiên, việc này Sài Dục làm sao mà biết được?

Chỉ có điều, phản ứng của Sài Dục, rõ ràng vượt ngoài dự liệu của tôi.

Ông ta đột nhiên trợn tròn mắt, gần như là nghiến răng nghiến lợi, nói: “Cố Thiên Lương, chắc chắn đi qua đại viện nhà họ Sài rồi, tôi biết chúng nó bày ra trò này để làm gì rồi!”

Còn chưa đợi tôi hỏi thành lời.

Sài Dục đã gằn từng tiếng một: “Nhà họ Sài có một đôi Sư tử đồng tổ tiên truyền lại, là đồ đồng thau, cực kỳ giá trị.”

“Khi đó con trai tôi đột tử, phong thủy trong nhà gặp vấn đề, bọn Lý Đức Hiền tìm tới nhà, thứ mở miệng đòi chính là đôi Sư tử đồng này.”

“Sau khi tôi từ chối xong, chúng nó mới ra cái giá trên trời khác.”

“Nếu như chúng nó từ lúc hạ táng điểm Âm hôn đã đang tính kế gài bẫy nhà họ Sài, thì thứ chúng nó muốn chắc chắn vẫn là đôi Sư tử đồng đó!”

Chỉ vài câu nói, tôi cũng đã hiểu ý của Sài Dục.

Việc này đích thực có thể khớp với những gì Trần mù nói.

Lý Đức Hiền và Cố Thiên Lương, bản thân vốn đã hạ quyết tâm khiến cái xác nữ này tác quái.

Bật xác ở trong sảnh nhà họ Sài, chẳng qua cũng chỉ là một mắt xích trong đó mà thôi.

Biến cố thực sự, cũng là việc bọn chúng không ngờ rằng chúng tôi lại ở đây.

Có điều, Cố Thiên Lương chắc chắn là không biết những thay đổi ở đây, hắn hẳn là vẫn hành động theo kế hoạch vốn có của bọn chúng.

Sau những biến cố này, Lý Đức Hiền cũng sẽ trở thành biến số trong kế hoạch của bọn chúng!

Khi tôi nghĩ thông những điểm này, Trần mù rõ ràng cũng đã hiểu rõ hết rồi.

Lão nheo mắt lại nói: “Thập Lục, mày liên lạc với con bé Dương sai, cảnh sát chìm chúng nó toàn bộ đều qua nhà họ Sài, ngoài ra, bảo nó thu lưới.”

“Con bé Lữ Xảo Nhi này, tạm thời không quản nó, không thể để Lý Đức Hiền thoát vây dễ dàng như thế được.”

“Cố thiên Lương không chết dễ dàng thế đâu, cho dù có chết, thì cũng là do nó tự làm tự chịu, tốc độ của chúng ta phải nhanh, phải chặn chúng nó lại tại nhà họ Sài.” Trần mù sắp xếp nói với tốc độ cực nhanh.

Tiếp đấy lão lại một phát kéo Lữ Xảo Nhi từ trong quan tài ra, rồi cõng thẳng lên trên lưng.

“Chú Trần... Chú...” Tôi còn chưa nói xong.

Trần mù đã ngắt lời tôi luôn: “Bạch y sát hóa huyết y, Lữ Xảo Nhi nhất định là ác quỷ, có thù báo thù có oán báo oán, lúc không ngăn cản nó, đối đãi với xác chết của nó thế nào cũng được, vừa nãy nó cũng không nhắm vào chú quá lâu.”

“Cõng theo nó, cũng là cẩn tắc vô áy náy.”

Tôi lập tức hiểu ra ý của lão.

Bây giờ có thể lợi dụng Lữ Xảo Nhi để đối phó với Lý Đức Hiền, lúc cần khống chế con bé, thì cũng có xác chết trong tay.

Không tiếp tục trì hoãn thêm nữa, tôi bắt đầu liên lạc với Từ Thi Vũ.

Sau khi kết nối điện thoại xong, tôi rất nhanh đã nói những sắp xếp phía bên này, cô ta trên cơ bản cũng không do dự, trực tiếp biểu thị cô ta sẽ lập tức đi thông báo.

Sài Dục cũng bò từ dưới đất dậy, ông ta theo chúng tôi cùng đi xuống núi.

Lúc này những người họ hàng kia của nhà họ Sài cũng đi theo, còn thủ hạ của nhà họ Sài và nhà họ Phùng không cách nào rút ra được, bọn họ đang đối phó với đám thợ khiêng quan.

Trên đường xuống núi, giọng Trần mù the thé mở đường âm.

Lúc chúng tôi tới đây tốn mất khoảng tầm một giờ đồng hồ, quay về trên cơ bản đều là chạy, nên ngược lại chỉ mất hai mươi phút là về đến trước cổng nhà họ Sài.

Trần mù hơi thở dốc một chút, tôi thì mệt gần chết, chân đều mềm nhũn cả ra.

Sài Dục không theo kịp chúng tôi, rớt lại ở sau cùng.

Trên bầu trời đêm mây đen dày đặc, nặng trình trịch như có thể rớt xuống bất cứ lúc nào.

Tiếng gió rít ù ù, trộn lẫn với tiếng sấm rải rác, không khí cũng trở nên vô cùng ngột ngạt bức bối.

Lúc này ở cổng nhà họ Sài, đã có cảnh sát chìm.

Bọn họ canh ở cổng, vẻ mặt nghiêm túc cẩn trọng.

Dẫn đầu là một người tôi từng gặp mấy lần.

Sự kiện Tiểu Niếp, và đêm mấy hôm trước lúc tôi vừa cứu được Từ Thi Vũ xong cũng có bảo Phùng Khuất báo cảnh sát, trong số cảnh sát tới có người này.

Anh ta nhanh chân bước đến trước mặt bắt tay với tôi: “La Thập Lục? Tôi là Trâu Vi Dân! Thi Vũ có dặn rồi, bảo tôi cố hết sức phối hợp với cậu! Bên trên cũng nói rồi, đối phó với những sự việc kỳ dị kiểu này, cố gắng lấy cậu làm chủ!”

“Lúc chúng tôi đến, loáng thoáng nhìn thấy có người vào trong nhà họ Sài trước. Chắc là Lý Đức Hiền.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận