Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục

CHƯƠNG 410: TRÊN TRỜI CÓ TAI MẮT

Nói thật, bản thân môi trường nhỏ hẹp, đã có thể cho người ta một thứ áp lực cực lớn.

Đặc biệt ở trong đây còn rất tối, cẳng tay cũng chẳng có cách gì duỗi ra, chỉ có thể dùng cùi tay chống đất trườn vào bên trong.

Nhỡ đâu mà cái hang này sập xuống, là tôi sẽ chết ở trong luôn.

Đá sỏi xung quanh nổi cộm khiến thân người tôi cũng đau điếng.

Dưới ánh sáng của đèn pin điện thoại, đá sỏi ở trong này, đều toát ra một thứ màu xanh đen.

Tôi bò mãi trườn mãi, bất thình lình, bên tai lại nghe thấy một tiếng ho...

Cái âm thanh ấy còn hình thành tiếng vọng nữa...

Nó đang nhắc nhở tôi?

Tôi cắn răng, tốc độ bò trườn nhanh hơn rất nhiều, tính toán thời gian, tôi ít nhất cũng phải bò được hai mươi phút rồi.

Đột nhiên, phía trước truyền lại từng cơn gió lạnh.

Đầu và tay tôi, một phát liền mò không ra ngoài!

Ánh sáng đèn pin điện thoại, cũng khuếch tán ra trong chớp mắt.

Bên dưới phản chiếu lại từng đợt ánh sáng.

Tim tôi đập điên cuồng, nhìn xuống phía dưới, thì phát hiện ở bên dưới, là một con sông ngầm... Dòng nước đang lặng lẽ trôi, gần như không hề phát ra tiếng động.

Một con cóc đen xì xì nổi trên mặt nước, đang phồng mang hướng về phía tôi.

Giây tiếp theo, nó liền lặn xuống dưới nước, biến mất không thấy nữa...

Cả người tôi nổi đầy da gà.

Không chỉ là vì bị gió lạnh thốc vào.

Dưới núi đá có sông ngầm?

Sông ngầm cũng là một dạng long mạch, không thể nào chỉ là một khúc ngắn, thông thường sông ngầm đều rất dài...

Dưới núi có nước, vậy thì thuộc về long áp thủy, lại còn xuất hiện ở trong hai mươi bốn hướng núi này.

Chuyện này, Dương Hạ Nguyên có biết không?!

Nếu như y biết, thì đối với bố cục phong thủy này, y có chuyện lớn giấu chúng tôi!

Nếu như y không biết...

Tim tôi đã sắp nhảy từ cổ họng ra ngoài rồi.

Bố cục phong thủy này, dựa vào tướng sao của Táng ảnh chi pháp, cùng với tướng sao trong Địa tướng Kham dư, có khả năng giải ra được, nhưng dòng sông này lại thuộc về biến số!

Nếu như Dương Hạ Nguyên không biết thật, chúng tôi chỉ đơn thuần dựa vào hai mươi bốn hướng núi trên bề mặt đi phá giải, sợ rằng sẽ gây ra họa lớn!

Tư duy của tôi vô cùng rõ nét, đèn pin điện thoại lại soi quanh một vòng, độ rộng của con sông ngầm này không nhỏ.

Ở chỗ mà tôi thò đầu ra này, coi như là chỗ rìa của cửa hang, chỉnh thể phía bên trên của con sông ngầm thì là một cái hang hình vòm, chắc là hang động do nước xối tự nhiên hình thành, mặt nước phía dưới cũng vượt qua độ rộng ba mét.

Cũng may là nhờ chiếc điện thoại Từ Thi Vũ mua cho tôi tốt hơn chiếc cũ của tôi nhiều, đèn pin điện thoại cũng soi được cự ly xa hơn không ít, nếu không tôi cũng chẳng nhìn rõ được.

Bản thân tôi vẫn muốn đi ra xem thêm, nên dùng tay sờ vào phần vách bên rìa hang, nhưng lại hoàn toàn trơn nhẵn, căn bản không thể nào đứng vững được, tôi cũng chẳng có dây thừng có thể dùng.

Từ từ lùi người vào, tôi lại bò ngược quay về.

Lúc đi vào dù sao cũng còn dễ một chút, vì kiểu gì cũng là tiến lên trước. Chứ lúc lùi về, thì phải nói là hành hạ.

Cuối cùng khi tôi bò ra ngoài, ít nhất cũng phải mất hơn nửa giờ đồng hồ rồi... Nhìn thời gian một cái, tôi cả đi cả về mất chẵn một giờ đồng hồ!

Thân người bị bó chặt lâu như vậy, sau khi ra ngoài hoạt động một chút giãn gân cốt, tôi há mồm thở hồng hộc, huyệt thái dương cũng không khống chế được mà giật điên cuồng.

Ngao sói vẫn nằm bò bên ngoài, còn Trần mù thì chẳng thấy bóng dáng đâu.

Trong lòng tôi có chút bất an, nhưng ngao sói lại hướng về phía tôi vẫy vẫy đuôi, rồi chạy lên trên núi.

Sau khi đi theo nó xong, trên người vẫn còn không ít chỗ đau điếng, đều là kết quả của việc ban nãy va đập ở trong hang, chắc chắn có không ít thương tích.

Chạy về vị trí khu mồ mả, tôi mới nhìn thấy Trần mù.

Lão lúc này dừng trước cái mả ban nãy, tôi kinh ngạc phát hiện, bản thân cái mả bị chúng tôi bới ra kia, hóa ra đã được Trần mù vun về lại rồi.

Tuy rằng có một số khác biệt nhỏ, nhưng chỉ nhìn một lượt, thì chẳng phát hiện ra vấn đề gì cả.

Bản thân đám đá sỏi kia tháng này qua năm khác đều toàn bụi đất, chúng tôi cũng không phá hoại nó.

“Có phát hiện gì không?” Trần mù đưa cho tôi một điếu thuốc lá cuộn, lại bảo tôi ổn định lại hơi thở một chút, lão không nhìn rõ sắc mặt của tôi, nhưng chỉ nghe tiếng tôi thở dốc, là cũng biết không bình thường rồi.

Tôi châm thuốc, rít sâu một hơi, mặc cho cái mùi vị cay nồng ấy tràn qua phổi, cuối cùng cũng bình ổn lại không ít.

Nhỏ giọng đem chuyện con sông ngầm nói với Trần mù, tôi cũng nói luôn vấn đề của phong thủy.

Trần mù gật gật đầu, thần sắc của lão được cái vẫn bình thản, chỉ dặn dò tôi, chuyện này đến Lưu Văn Tam cũng không được nói, bởi vì lão không hiểu.

Lúc nói với Âm tiên sinh, cũng phải ngàn vạn lần cẩn thận.

Tiếp đấy lão lại nói với tôi, bảo tôi tự xuống núi trước, đêm nay lão vẫn cứ ở lại đây gác đêm, không đi chỗ khác, để tránh khiến người ta nghi ngờ.

Không tiếp tục ở lại khu mồ mả này thêm nữa, tôi rời đi theo lời của Trần mù.

Trên đỉnh núi chẳng có một ai, xuống dưới kỳ thực có thể nhìn thấy chỗ mà chúng tôi cắm trại nghỉ ngơi.

Sau khi tôi xuống xong, bên ngoài trại cũng chẳng có người, lờ mờ có tiếng ngáy vọng lại, dường như tất cả mọi người đều đi nghỉ cả rồi.

Điều kiện dựng trại chẳng tốt lắm, Âm tiên sinh, tôi, Lưu Văn Tam, Trần mù bình thường đều ở chung một lều.

Thẩm Kế thì ở cùng một chỗ với Khương Manh.

Tìm ra chỗ cái lều mà bình thường chúng tôi dùng, tôi thận trọng chui vào trong.

Bên trong lều lờ mờ có thứ mùi rượu, cũng chẳng phải là khó ngửi, nhưng vẫn có chút hun người.

Lưu Văn Tam đang ở trong góc ngủ ngon lành, còn Âm tiên sinh thì chưa ngủ, đang ngồi ở một góc khác.

“Cậu đi rất lâu.”

Tôi vừa vào, ánh mắt của Âm tiên sinh đã hướng lên người tôi.

Mí mắt tôi hơi giật một cái, gật gật đầu.

Tiếp đấy tôi lại cẩn trọng ngoảnh đầu lại, ghé sát bạt lều nhìn ra ngoài một cái, tôi quay về, kỳ thực không hề gây ra sự chú ý cho bất cứ ai. Ít nhất nhìn bề mặt thì là như vậy.

Giữ cho cửa lều có một khe hở, tôi vẫy vẫy tay với Âm tiên sinh, ra hiệu cho ông ta đi lại. Âm tiên sinh đến bên cạnh tôi ngồi xuống, tôi mới hạ thấp giọng xuống, ghé tai nói với ông ta tất cả những gì tôi nhìn thấy.

Ánh mắt của Âm tiên sinh trở nên kinh ngạc một cách hiếm thấy, đầu mày nhíu chặt, bảo tôi đưa tờ sơ đồ tôi vẽ cho ông ta.

Sau khi tôi đưa cho ông ta xong, ông ta lại lấy bút chấm một chấm lên trên.

Vừa vặn ở chỗ núi đá đó, cuối cùng ông ta viết một câu: “Sao trời chiếu xuống, thành hình trên đất, long mạch ẩn thủy, quan (tài) trong quầng sáng, táng ảnh quan sơn.”

Tiếp đấy, ông ta lại kéo dài cái chấm kia ra, gần như phía dưới mỗi ngọn núi đều vòng một vòng. Ở bên cạnh lại viết một câu: “Thủy chi biến, biến số chưa biết được.”

Đầu mày tôi nhíu chặt, trong đầu cũng đang suy ngẫm.

Âm tiên sinh đích thực biết Táng ảnh chi pháp, có điều thứ mà ông ta nói, chỉ là thứ tương đối đơn giản dễ hiểu, không hề xác định rõ.

Tôi đã học không ít, nhưng cũng cần nghĩ ngợi, mới có thể tìm được thế núi phong thủy tương ứng.

Đang lúc tôi ngẫm nghĩ đến chỗ then chốt, thì đột nhiên trên nóc lều, bốp một phát như rơi xuống một thứ gì đó, khiến cho cả cái lều rung lên từng đợt.

Tiếng phành phạch phành phạch, lại giống như tiếng đập cánh!

“Bí mật! Bí mật!” Âm thanh chói tai, bất thình lình từ trên đỉnh lều vọng xuống.

Mặt tôi đột ngột biến sắc, thò đầu ra ngoài lều.

Cái con vẹt lông xám kia đang chằm chằm nhìn tôi, nó liên tục vỗ cánh, cứ như sợ động tĩnh không đủ lớn vậy.

Ngửa cổ, lại định tiếp tục gào lên.

Tôi muốn chửi mẹ cả lên, tôi với Trần mù đã rất cẩn thận cảnh giác rồi.

Nhưng có cẩn thận cảnh giác đến mức nào, chúng tôi cũng đều không chú ý đến, trên trời lại có cái thứ biết bay.

Con vẹt lông xám này vừa mới bám theo chúng tôi?

Nó đều nhìn thấy cả rồi?

[Tác giả có lời muốn nói]

Còn vài hôm nữa là đến tết rồi, lão La gửi lời chúc tết sớm tới các vị bạn đọc!

Lão La đang tranh thủ thời gian gõ phím đẩy nhanh tình tiết, cố gắng để Thập Lục tết này có thể đoàn tụ với bà nội, vui vẻ đón tết!

o(^▽^)o Lão La năm mới không đóng cửa, thứ hai bạo chương bắt đầu đếm ngược!

Ngày giao thừa cũng là bắt đầu tiết tấu bạo chương.

Vẫn mong quý vị bạn đọc xem xong chương mới thì thưởng cho lão La ít hồng bao năm mới, coi như kiếm lộc đầu năm! Cũng để giúp Thập Lục đua top (*^▽^*)
Bạn cần đăng nhập để bình luận