Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục

CHƯƠNG 376: TRẤN VẬT VÀO NƯỚC

Nhưng tôi không dám có chút tâm lý cầu may nào!

Dù gì đây cũng là Cửu Khúc Huyền Hà! Một trong ba đại Can long, còn là chỗ đầu nguồn của Khúc số một.

Tôi hoàn toàn không ngờ rằng, động đến cỗ quan tài này lại có thể phá hoại long khí.

Theo lý mà nói, chẳng qua chỉ là một cỗ quan tài mà thôi, bố cục phong thủy Hồ tụ Sa trong Huyền Hà này, thực sự là đại cục phong thủy, là tồn tại do trời đất tạo nên.

Trong lúc sốt ruột, tôi cũng nghĩ tới một khả năng.

Chắc không phải là long khí bị phá hoại, mà là cỗ quan tài này tồn tại ở đây quá lâu rồi, bản thân cũng đã thành một mắt xích trong quá trình điều hòa âm dương, sau khi vớt nó lên, âm dương tạm thời mất cân bằng.

Đối với bản thân huyệt vị này mà nói, chỉ cần chút thời gian là có thể hồi phục.

Chỉ là bên ngoài huyệt nguồn ấy, còn có con sông Huyền Hà đại Can long này!

Bản thân bố cục phong thủy Hồ tụ Sa này tồn tại trong đại Can long Huyền Hà, đã là đoạt tạo hóa của trời đất.

Trong tình huống thông thường thì Can long đều là sông lớn ngòi lớn, khí thế hùng vĩ, thẳng tiến không lùi!

Cả dòng Can long đều là long khí quẩn quanh, vì vậy mới có câu nói một vùng đất nuôi một vùng người.

Rất ít có người có thể lợi dụng long khí của Can long.

Giống như xây dựng đập sông, huyệt phong thủy nhân tạo, đều là công trình khổng lồ dùng trăm năm để tính, mà còn không thể dài lâu.

Xây dựng đập sông cũng tương đương với ngăn vách Chi thủy, một khi trong Can long xuất hiện Chi thủy gom lưới, thì sẽ khiến tất cả long khí tụ tập lại, trong thời gian ngắn sẽ hình thành chỗ lập huyệt tốt! Có điều sự gột rửa quanh năm suốt tháng của khí Can long, sẽ còn xối vỡ huyệt nguồn, cuối cùng dẫn đến việc đê đập vỡ hủy.

Trong lịch sử chuyện như thế này chỗ nào cũng có.

Công thần tướng giỏi của thủy lợi, xây dựng công trình thủy lợi khổng lồ, nuôi dưỡng bách tính một vùng, cả nước tán tụng.

Trăm năm, hoặc mấy trăm năm sau công trình sụp đổ, lại xuất hiện lớp người mới xử lý lũ lụt, xây dựng lại công trình mới.

Đây chính là long khí xối vỡ huyệt nguồn, việc này đối với con người mà nói là tai nạn, đối với phong thủy mà nói lại là lẽ dĩ nhiên.

Ngoại lệ duy nhất, bèn là Chi thủy chèn lưới do thiên nhiên hình thành, còn cần bản thân Can long ôm vòng qua lại.

Nghĩ đến đây, tôi cũng tìm tờ giấy có sơ đồ mà lúc trước vẽ.

Khúc số một hình chữ S của Huyền Hà này, vừa hay chính là cục diện ôm vòng qua lại!

Đầm nước do Chi thủy chèn lưới hình thành này, cũng quyết không thể nào là nhân tạo.

Nếu như không có người phá hoại, sợ là vạn năm vẫn như một ngày.

Bây giờ long khí mất cân bằng, thì chẳng biết đầm nước này với núi Chi long phía sau nó có thể chịu đựng nổi sự xối rửa của long khí Huyền Hà hay không.

Nếu như trụ được, đại cục phong thủy này sẽ vẫn tồn tại.

Nếu không trụ được, đầm nước bị phá, sợ rằng Khúc số một của Cửu Khúc này cũng sẽ không còn tồn tại!

Cả dòng Huyền Hà sẽ trực tiếp nhấn chìm vùng nước hình chữ S này, mực nước dâng cao thành một con sông lớn!

Tư duy hoàn toàn định lại xong, lòng bàn tay tôi đều toàn là mồ hôi, trên trán cũng không ngăn được mồ hôi túa ra.

Trong lòng càng có chút cảm giác mất trọng lực.

Tuy rằng tôi và Lưu Văn Tam là do nhà họ Cẩu nhờ vả, tới vớt cỗ quan tài này, quan tài lại còn là của tổ tiên nhà họ Cẩu.

Nhưng hiện giờ sắp phá bố cục phong thủy tự nhiên này, tôi liền thấy vô cùng bức bối.

Trên đời này long mạch do trời sinh, nhưng vùng đất địa linh nhân kiệt thì không nhiều, nếu như sẩy chân, sợ là sẽ tạo thành nỗi hận thiên cổ.

Người sống quanh Huyền Hà quá nhiều, một khi phát sinh biến cố lớn hơn nữa, thì cũng là thứ hậu quả mà tôi không gánh nổi.

Cưỡng chế khiến tư duy trấn tĩnh lại, tôi liên tục nhìn Lưu Văn Tam và những người vớt xác dưới đầm nước đang bơi tới gần.

Dòng nước chảy xiết, rõ ràng cũng tạo thành lực cản lớn cho bọn họ, khiến việc bơi về của bọn họ trở nên khó khăn hơn nhiều.

Vậy mà đúng vào lúc này, đột nhiên cỗ quan tài sắt ấy lại bị đẩy lên trước một phát.

Đây hoàn toàn không phải là sức mạnh mà mấy người Lưu Văn Tam có thể có được.

Quan tài bị đẩy lên, cũng khiến cho tốc độ của mấy người Lưu Văn Tam nhanh hơn lên!

Cũng chỉ trong quãng thời gian vỏn vẹn mấy phút, bọn họ đã tới chỗ lối ra!

Lưu Văn Tam vẫn đang đẩy quan tài, dưới sự kêu gọi thúc giục của Trương Dương, mấy người vớt xác nhảy lên trên thuyền vớt xác, lại lần nữa treo móc xích sắt trên thuyền vớt xác lại với nhau, hình thành một sàn thuyền lớn.

Mọi người đồng tâm hiệp lực, đẩy cỗ quan tài kia lên trên phần sàn thuyền hình thành từ thuyền vớt xác!

Dòng nước đã không chỉ còn là chảy xiết nữa, mà đã bắt đầu có sóng cuộn.

Từng luồng từng luồng đẩy tới, khiến sàn thuyền không ngừng dao động, xích sắt phát ra tiếng ken két khó nghe, dường như có thể đứt rời bất cứ lúc nào.

Chúng tôi cũng đứng không vững nữa, tôi phải ngồi thụp xuống, túm thật chặt lấy mạn thuyền vớt xác, mới có thể ổn định được thân người.

Cuối cùng quan tài sắt cũng lên thuyền, dưới ánh trăng, nhìn tượng Ai Công ở cự ly gần, thì trông giống như là một ông già với nước da màu sắt, vô cùng sống động.

Lưu Văn Tam ngồi bệt xuống bên cạnh, những người vớt xác kia cũng đều kiệt sức, không ngừng thở dốc.

Hoặc dựa vào quan tài sắt, hoặc giống như Lưu Văn Tam, cũng ngồi bệt ngay tại chỗ.

“Cẩu gia chủ, bất kể ông còn sắp xếp gì khác nữa, chúng ta cũng phải đi thật, chỗ này sợ là sắp bị hủy rồi.” Tôi cắn răng, trực tiếp nói thẳng với Cẩu Tam Đường.

Cỗ quan tài mới kia được để ở phía sau, bây giờ tôi đã rất rõ, Cẩu Tam Đường định dùng quan tài mới đổi quan tài cũ.

Nhưng việc là chuyện căn bản không thể làm được! Quan tài mới không thể nào hòa hợp với long khí trong đầm nước, còn Cẩu Tam Đường tuyệt đối cũng không đặt lại quan tài cũ về chỗ cũ được.

Bây giờ chỉ có thể nhìn xem đầm nước này có chống đỡ nổi không, những việc khác tôi đã không cách gì nhúng tay vào nữa.

Dự định tốt nhất là lên bờ trước! Mới có thể bảo toàn được mạng sống trong tình trạng kết quả xấu nhất!

Đầm nước bị vỡ, núi Chi long sụp đổ, mực nước Huyền Hà tăng mạnh, chuyện này không phải đùa chơi đâu.

Lúc này ngọn núi Chi long phía sau đầm nước kia, vẫn đang phát ra âm thanh chấn động đinh tai nhức óc, vết nứt trên hai bên thân núi ôm lấy đầm nước ngày càng nhiều...

Tiếng ầm ầm cực lớn vang lên, trên núi bắt đầu có tảng đá lớn lăn xuống.

Những người vớt xác kia thần sắc cũng trở nên kinh hãi.

Đến cả Trương Dương cũng bất an nói một câu: “Gia chủ... Đã vớt lên rồi, hay là chúng ta cứ đi về trước... Còn có chuyện gì nữa, thì có thể đợi mực nước bình thường trở lại rồi tới sau...”

Lưu Văn Tam cũng lững thững đứng dậy, lão đến bên cạnh tôi, không nói một lời.

“Đợi thêm chút nữa.” Cẩu Tam Đường cuối cùng cũng mở miệng, ánh mắt của ông ta vẫn nhìn về phía trước, chẳng biết từ lúc nào, trong tay ông ta đã cầm thêm một chiếc ống nhòm.

Đầu mày tôi nhíu chặt, bây giờ ông ta không chịu đi, tôi với Lưu Văn Tam cũng chẳng cách gì thay đổi.

Chỉ là gia chủ của một gia tộc lớn như nhà họ Cẩu, đúng là không sợ mất mạng ở đây thật chắc?

“Thập Lục, mày xem lão đang nhìn cái gì?” Đột nhiên, giọng nói lẫn với tiếng thở dốc của Lưu Văn Tam phá vỡ tư duy của tôi.

Tôi cũng thuận theo hướng nhìn của Cẩu Tam Đường nhìn qua.

Chỗ ông ta đang nhìn là núi Chi long phía sau đầm nước.

Lúc này đá núi vẫn đang lăn xuống, có không ít cây cối đã đổ xuống.

Sự biến hóa của thân núi, khiến thứ đầu tiên chịu tổn thương là cây cỏ bên trên nó.

Cẩu Tam Đường đột nhiên đem cái ống nhòm trong tay ông ta đưa cho tôi, ông ta cũng chẳng nói gì, mà chỉ cười một cái đầy ẩn ý.

Tôi nắm chặt lấy ống nhòm, nhìn thẳng qua, mắt không dám chớp tý nào.

Đột nhiên tôi nhìn thấy, vị trí đỉnh núi, một tảng đá vôi cực lớn lăn xuống dưới!

Trực giác đầu tiên của tôi, đây chính là tảng đá nằm chỗ Cảnh môn!

Nơi mà nó lăn xuống hóa ra vừa vặn chính là chỗ trung tâm đầm nước!

Tảng đá đó từ trên núi hất tung lên cao, cuối cùng rơi vào trong đầm nước, khiến cho cả đầm nước đều nổi sóng cuồn cuộn.

Long khí rung động, thân núi sụp đổ, hóa ra lại cho tảng đá vôi này một lực đẩy mạnh đến vậy.

Giây tiếp theo, núi Chi long chấn động càng mãnh liệt hơn!

Một gốc cây cực lớn thuận theo những tảng đá kia lăn xuống.

Nó giống như tảng đá vôi kia bị hất tung lên cao, cuối cùng cũng vững vàng rơi xuống phía trung tâm đầm nước!

Thông qua ống nhòm, tôi có thể nhìn thấy cực kỳ rõ ràng.

Gốc cây cực lớn này, chẳng phải chính là cái cây Lôi kích mộc kia đó sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận