Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục

CHƯƠNG 1125: NGƯỜI ĐỒNG HÀNH

Thời gian dài như vậy tới nay, tuy tôi ít đỡ âm linh, nhưng tiền kiếm nhờ xem phong thủy chẳng ít chút nào, dù rằng đại bộ phận đã đưa cho bà nội và Từ Thi Vũ, nhưng trên người tôi vẫn còn giữ một ít.

Ba mươi vạn đối với người bình thường mà nói rất nhiều, giống như hồi đầu tôi vừa vào nghề vậy, có thể nói là có tiền có thể sai quỷ xay cối!

Nhưng bây giờ đã có thể coi là không nhiều.

Tôi cũng không muốn trả giá thấp, Ba Thanh theo tôi vào núi, thực tế là hắn theo tôi liều mạng, chỉ là bản thân hắn không biết thôi.

Đương nhiên, tôi cũng sẽ không cố ý qua nơi nguy hiểm, cũng sẽ không hại hắn, gặp phải chuyện cũng sẽ bảo vệ an toàn cho hắn.

Chung quy, tướng mặt của hắn không tồi, là một người đáng tin cậy, tôi dùng phương thức này tiêu món tiền này, Ba Thanh trên phương diện tình cảm sẽ không từ chối nổi, hắn cũng sẽ tự mình thấy có chút áy náy, giúp tôi liền sẽ càng nhiều hơn, sẽ không giấu nghề!

Cuối cùng lại nói chuyện một lúc, tôi cố ý chuốc Ba Thanh mấy chén rượu, nói đại khái chính là chuyện về thung lũng tách giãn!

Lúc này Ba Thanh vỗ ngực bảo với tôi, trong thôn Lăng, tuy rằng trải nghiệm của hắn so với những người hái thuốc già kia, vẫn coi là thanh niên non trẻ, nhưng thân thủ và kinh nghiệm ở trong núi, hắn không kém bất cứ người hái thuốc già nào, hơn nữa hắn còn trẻ, chịu được vất vả.

Chung quy là hắn bảo tôi yên tâm, hắn chắc chắn khiến tôi hài lòng!

Lại nói chuyện một lúc, tôi đều đã có chút sắp say rồi, có lúc nửa thật nửa giả kỳ thực là thật nhất.

Cuối cùng vẫn là Ba Thanh, vừa đi vừa liêu xiêu dìu tôi về phòng, tiếp đấy Lữ Tú mới dìu Ba Thanh về phòng bọn họ.

Tôi nằm lên giường, bèn vùi đầu ngủ luôn.

Giấc ngủ này, ngủ một thời gian không hề ngắn.

Đợi lúc tôi tỉnh dậy, trời đều đã tối rồi...

Rượu nấu uống nhiều đầu óc còn hơi có chút đau âm ỉ.

Tôi đi rửa mặt một phát, hơi tỉnh táo một chút, mới thở hắt ra một hơi, ra ngoài sân hóng chút gió mát.

Tôi lại mò lấy Định la bàn ra, nhìn nhìn kim chỉ trên Định la bàn, la bàn vẫn cứ ra hiệu chỗ này là nơi bình thường...

Điều này khiến lòng tôi khó hiểu, có điều nếu đã tới thì cứ yên tâm ở, tôi trước tiên theo kế hoạch, giải quyết hiện tượng long mạch bất thường này cũng không muộn.

Dương Thanh Sơn chắc chắn sẽ không làm lỡ việc chính, nhất định có chuyện khác khiến hắn chậm trễ.

Đúng vào lúc này, phía trước vọng lại tiếng bước chân.

Tôi ngẩng đầu nhìn một cái, bước vào trong sân, vừa hay là Lữ Tú.

Thấy tôi xong, trên mặt Lữ Tú toàn là nét cười, nói chị ta vừa hay tới gọi tôi dậy, Ba Thanh đã tỉnh rồi, đang ở bên ngoài đợi, chị ta đã hầm canh sườn gác bếp, buổi tối lại uống chút nữa với Ba Thanh.

Tôi cười xua xua tay, nói tôi chịu rồi, không uống nổi nhiều thế, bây giờ còn chưa tỉnh rượu đây này.

Tôi rõ ràng chú ý đến, ánh mắt của Lữ Tú còn có vài phần thận trọng, tôi nhìn ra được, thế này là bọn họ cho rằng chuyện ban ngày là mượn việc uống say để tôi ký tên chuyển tiền, cũng sợ tôi nuốt lời.

Tôi còn chưa dứt lời, lại trịnh trọng nói một câu: “Thì đây, còn dự định cùng người anh em Ba Thanh vào núi, xem phong thủy, rượu uống ít là kết giao bạn bè, uống nhiều rồi, thì thành lỡ việc chính.”

Lữ Tú gật đầu lia lịa, nói đúng đúng đúng, việc chính quan trọng, chị ta đàn bà con gái, không hiểu những chuyện này, bảo tôi đừng để ý.

Lại qua quầy tiếp tân, Ba Thanh ban đầu còn có chút ngại ngùng, sau đó nói chuyện vài câu, việc tôi hỏi vẫn cứ là chuyện của thung lũng tách giãn, còn nói muốn vào núi, nói thêm mấy câu xong, thần thái của hắn liền tốt lên không ít, vô cùng sống động kể với tôi về trải nghiệm hái thuốc của hắn.

Đương nhiên, lần này hai người chúng tôi đều không uống rượu nữa.

Một bữa cơm xong, Ba Thanh nói hắn sẽ chuẩn bị đồ chúng tôi cần dùng để vào núi ngay trong đêm, hắn hỏi tôi cần ở lại bao lâu, nếu thời gian trong núi mà dài, thì thứ hắn chuẩn bị bèn cần nhiều, ngày mai có thể xem xét sắc trời, nếu thời tiết bình thường, bèn có thể trực tiếp xuất phát luôn.

Tôi thì nói có thể đem nhiều thì đem nhiều, chỉ cần chúng tôi cầm được theo, dù gì ở trong núi, cũng khó tránh khỏi gặp phải tình trạng đột xuất, cẩn tắc vô áy náy.

Ba Thanh gật đầu, biểu thị đã biết rồi.

Mà tới lúc gần cuối, hắn còn lấy ra một món đồ, thực sự khiến tôi không khỏi mừng rỡ.

Đó là một tờ bản đồ đã ố vàng, có điều chỉ là của dãy núi Đông Vụ, đoạn núi có thung lũng tách giãn này.

Ba Thanh còn dè dặt nói, đây là bản đồ do người hái thuốc bọn hắn tự vẽ, xem tôi muốn qua chỗ nào, có thể bảo với hắn.

Tôi ngay lập tức liền bảo với Ba Thanh, tấm bản đồ này cho tôi dùng một tối, tôi phải xem xét tỉ mỉ, sáng mai nói với hắn.

Ba Thanh được cái không keo kiệt, bảo tôi cứ cầm là được.

Sau đó tôi về phòng, cũng không ngủ, liên tục nghiên cứu tấm bản đồ này.

Bản đồ cỡ lớn, thì không nhìn ra được rất nhiều bố cục Phong thủy ở đây đâu.

Mà trong Trạch kinh, cũng chẳng biết là ghi chép từ năm nào nữa, hơn nữa bố cục Phong thủy trong Trạch kinh có chỗ quá nhỏ, không cách gì xác nhận chỉnh thể long mạch ở đây.

Còn tấm bản đồ này của Ba Thanh, bèn đã vô cùng tường tận rồi!

Hơn nữa chỉnh thể sơ đồ lớn của nó ngầm hợp với một loại bố cục phong thủy.

Sơ đồ nhỏ chi tiết bên trong, lại trùng khớp với không ít bố cục phong thủy nhỏ, trong đó còn có cả bố cục mà Trạch kinh ghi chép!

Tôi xem một phát thế này, bèn là hai giờ đồng hồ.

Hơn nữa trên tờ bản đồ này, tôi tìm thấy một vị trí, chỗ này chắc là điểm trung tâm của Long mạch, nếu như Long mạch có vấn đề, thì chỗ này tuyệt đối là nguyên nhân gây nên, tôi cần phải tới chỗ đó xem xong, mới có thể xác định có phải là chỗ đó xảy ra vấn đề không, sau đó mới có thể phản đoán, liệu có thể dẫn nước trấn rồng hay không!

Tuy rằng tư duy vẫn còn rất tỉnh táo hưng phấn, có điều tôi lại cưỡng ép bản thân dẹp bỏ tất cả suy nghĩ, cất bản đồ đi xong, liền chuẩn bị đi ngủ, nghỉ ngơi dưỡng sức.

Cũng đúng vào lúc này, đột nhiên có tiếng gõ cửa phòng, vọng vào là tiếng gọi tôi khe khẽ của Lữ Tú.

Tôi mở cửa ra ngoài xong, thần sắc Lữ Tú rõ ràng có chút không mấy dễ nhìn, chị ta nhỏ giọng bảo với tôi, Ba Thanh nói cần gặp tôi.

Tiếp đấy chị ta lại mím môi, cúi đầu nói một câu, Ba Thanh muốn dẫn theo một người đồng hành, cũng là người hái thuốc, là người anh em của hắn, có thể giúp thêm được.

Nhìn từ trên tướng mặt của Lữ Tú, tôi liền biết, chị ta không mấy hài lòng với chuyện này.

Có điều tôi tạm thời không nhìn ra được, là bởi vì Ba Thanh muốn chia tiền ra ngoài, hay là người hắn muốn đưa theo, nhân phẩm không tốt.

Sự việc này tôi cũng rất chú ý, cười gật gật đầu, liền nói ra ngoài xem xem.

Đợi tôi tới quầy tiếp tân xong, Ba Thanh đang nói chuyện với một gã đàn ông thân hình thấp nhỏ tháo vát, hai người cười cười nói nói.

Tôi vừa ra ngoài, Ba Thanh liền cười giới thiệu tôi với người đó, đồng thời cũng giới thiệu với tôi người đó tên là Lưu Kha, là anh em tốt của hắn, hắn nghĩ là chúng tôi vào núi, khả năng thời gian không ngắn, đồ cần đem theo không ít.

Thêm một người, thêm một tay, chủ yếu người hái thuốc trên cơ bản đều không hành động đơn độc, bèn dẫn Lưu Kha tới cho tôi xem xem, liệu có thể cùng vào núi không.

Lưu Kha mặt mày tươi cười chào hỏi với tôi.

Tôi nhìn Lưu Kha một cái.

Sắc mặt không đổi, nhưng trong lòng lại hơi hơi trầm xuống một phát.

Người này mày gãy, xương gò má cao, môi mỏng, mũi mỏ ưng, thậm chí còn là Tam bạch nhãn.

Ngay lập tức, tôi liền lắc lắc đầu, có điều giọng tôi cũng không cao lên, chỉ cười hiền hòa nói, tôi cảm thấy hai người tôi và Ba Thanh là đủ rồi, bèn không phiền người anh em Lưu Kha cùng theo vào núi nữa.

Sắc mặt Ba Thanh đơ lại một phát, trong mắt Lưu Kha thì vụt qua một tia ngạc nhiên, ngay tiếp đó bèn là một tia lạnh lùng và ác ý cực kỳ kín đáo.

Có điều gã vẫn cứ cười cười, nói: “La tiên sinh, tôi cực kỳ thuộc đường đấy, hợp tác quen với Ba Thanh rồi, cũng không để cậu thêm tiền đâu, Ba Thanh trả thù lao cho tôi.”

[Tác giả có lời muốn nói]

Cảm tạ ‘Chứng nhận đại thần’ của Ninh Tĩnh Chí Viễn, cảm ơn ‘Hỏa tiễn xông bảng của Hoa tại sao nice đến thế, cảm ơn ‘Hỏa tiễn xông bảng’ của Cúc Thủy Hoa Lung Đế Quan Quang Sơn, cảm ơn ‘Hỏa tiễn xông bảng’ của Bạn đọc Qimao_061810210248, cảm ơn ‘Pháo hoa bạo chương’ của Reco, cùng với các loại vàng, hoa tươi, phù giục chương của các độc giả còn lại. Lão La tiếp tục xông lên! Chương mới hôm nay kết thúc rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận