Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục

CHƯƠNG 881: TƯỚNG CHẾT ĐUỐI, NGƯỜI CHẾT CHÌM

“Không giấu gì cậu, quỷ nước ở Cửu khúc Huyền Hà cũng không phải số ít, những năm nay không ít người nhà họ Cẩu chết trong tay chúng, đảo nhỏ trên sông quá nhiều, bên dưới đan xen chằng chịt, rất khó diệt tận ổ, mấy thứ đó, cho dù cá biệt có linh tính, thì cũng là cực cá biệt, chứ đại bộ phận đều là hung tàn khát máu cả.”

Đến sau cùng, giọng nói của Cẩu Tam Đường đã lạnh cả lại.

Ông ta đi đến bên rìa cầu tàu, rồi lại lẩm bẩm nói: “Trong phong thủy, La tiên sinh cậu có đầy đủ quyền phát biểu, có điều những thứ cậu nói vừa nãy, trên cơ bản đều không liên quan tới phong thủy, chỉ là một bầy quỷ nước hung tàn hại người chiếm cứ dưới Hồng Hà, hại chết không ít người vớt xác mà thôi. Kể cả số lượng chúng nó không ít, thì cả nhà họ Cẩu tôi cũng không sợ chúng, khi số lượng người vớt xác và quỷ nước nhiều như nhau, thì chúng nó chỉ có thể đâm đầu vào chỗ chết thôi.”

“Bây giờ tôi còn sợ chúng nó chạy mất cơ.”

Giây phút Cẩu Tam Đường dứt lời, đám người vớt xác ở phía dưới kia lập tức cũng hưng phấn giơ tay, hoặc là hô một con cũng chạy không thoát, hoặc là nói hắn phải diệt bỏ mấy con quỷ nước.

Đầu mày tôi nhíu chặt, cảm nhận được từng cơn thót tim mãnh liệt.

Tôi còn định khuyên nữa, nhưng Cẩu Tam Đường lại mang một bộ dạng đã tính toán kỹ lưỡng, giơ tay ngắt lời của tôi.

“La tiên sinh, nếu đã gọi chúng tôi tới, thì hãy tin tưởng Cẩu Tam Đường tôi, tôi sẽ giữ lại vài con không giết, nếu Lưu Văn Tam vừa mắt, thì sẽ để anh ta đem đi.”

“Hạ thuyền, không cần đợi trời tối hẳn, chuẩn bị xuống nước!”

Giọng của Cẩu Tam Đường vẫn khí thế đầy đủ như cũ, sau tiếng hô của ông ta, lập tức đám người vớt xác kia bèn bắt đầu hành động, sau khi khiêng thuyền xuống xong, bèn thuận theo bờ sông thả xuống dưới lòng Hồng Hà.

Mặt Cẩu Tam Đường đầy vẻ chắc nịch, giọng điệu trịnh trọng nói: “Đêm khuya xuống nước vớt xác là quy tắc của người vớt xác, bây giờ là chuẩn bị tiêu diệt quỷ nước, nhân lúc trời còn sáng, càng dễ xuống tay.”

Đám đông người vớt xác đã bắt đầu hành động.

Tâm mày tôi dồn lại thành một chữ Xuyên, không nói một lời.

Trong thời gian này người vớt xác tản đi một ít, Phùng Bảo và Phùng Quân liền chen vào trong, đến bên cạnh tôi.

Trong mắt Phùng Bảo hơi có chút vẻ lo âu, hắn mất tự nhiên nhỏ giọng ghé tai tôi nói: “La tiên sinh, việc này...”

Kỳ thực lúc trước Phùng Bảo ghé tai tôi, chính là bảo với tôi, Lưu Văn Tam cũng không phải đi xe tới, lão sợ thời gian không kịp, nhà họ Phùng bèn thông qua một số mối quan hệ, cho quỷ nước theo trong khoang dưỡng khí cùng Lưu Văn Tam lên máy bay, khả năng sẽ chậm hơn nhà họ Cẩu một chút, nhưng hôm nay chắc chắn có thể tới được.

Vậy nên khi tôi nói chuyện với nhà họ Cẩu, tâm thái lúc đó cũng ổn định hơn rất nhiều.

Chỉ là không ngờ rằng, Cẩu Tam Đường lại gấp rút như thế, nhà họ Cẩu lại gấp rút như thế...

“Yên lặng theo dõi đi.” Tôi hạ giọng nói.

Vị trí mà chúng tôi đứng hơi giáp phía sau cầu tàu một chút, Cẩu Tam Đường thì đã đến bên cạnh cầu tàu rồi.

Thẩm Kế cũng không nói một lời, có điều tay cô ta liên tục đặt ở thắt lưng, lúc nào cũng ấn lên trên cây roi dài.

Chẳng mấy chốc, trên cơ bản tất cả thuyền vớt xác đều đã hạ thủy rồi.

Ba người vớt xác thành một tổ, hai đầu cùng với giữa thuyền phân biệt có một người.

Bọn họ bắt đầu hình thành một hình dạng vòng cung, chèo thuyền về phía giữa sông Hồng Hà, tốc độ thuyền vớt xác ở hai bên thì nhanh hơn nhiều.

Khi thuyền vớt xác tiếp cận đến trung tâm của sông Hồng Hà, thì hai đầu còn lại đã hình thành một hình tròn, bao vây cả lưu vực vùng trung tâm lại.

Dáng vẻ này của bọn họ, đúng là định phong tỏa chết toàn bộ khu vực trung tâm lại?

Lúc này, tàn dương chói mắt, chính là ánh sáng phản chiếu trước lúc màn đêm buông xuống, ráng đỏ khảm ánh sáng vàng kim giống như ngọn lửa cháy bùng, ánh tàn dương chiếu xuống mặt nước, dập dềnh gợn sóng màu đỏ, tiếp nối với ráng đỏ nơi chân trời, nước và trời thành cùng một màu...

Sau khi thuyền hoàn toàn dừng lại, người vớt xác ở đầu thuyền đều ngồi xổm xuống, hình như đang sắp đặt gì đó.

Phùng Quân đưa cho tôi một cái ống nhòm.

Tôi đón lấy xong, thông qua ống nhòm nhìn qua, phát hiện đám người vớt xác đó đang dùng xích sắt xâu chuỗi nối tất cả thuyền vớt xác lại với nhau.

Thế này bèn giống hệt lần đó ở sông Huyền Hà, đám người vớt xác của nhà họ Cẩu này buộc chặt thuyền lại với nhau xong, ít nhất ở trong phạm vi này bèn giống như đi trên đất bằng.

Rất nhanh bọn họ đã nhanh gọn khóa xong thuyền.

Ngay tiếp đó, ước chừng có hơn mười người xuống nước trước, sau khi bắn lên một đám bọt nước xong, bèn biến mất khỏi mặt nước sông.

Tôi nheo mắt lại, tiếp tục thông qua ống nhòm nhìn mặt nước ngoài xa.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, đám người vớt xác trên thuyền kia tiếp tục làm các dạng công tác chuẩn bị, có người trên lưng cõng cây lao dài mảnh, có người trực tiếp đem mã tấu ngậm lên miệng, trong tay còn nắm thứ công cụ giống như móc trảo sắt.

Người vớt xác của nhà họ Cẩu đều phát tài nhờ sông nước, đấu xác thì khỏi phải nói, đồ nghề của bọn họ cũng đa dạng hơn rất nhiều so với Lưu Văn Tam.

Trong thuyền của đám người vớt xác này, cũng đều có chuẩn bị bình dưỡng khí, có điều mấy người vừa nãy xuống nước không đem theo, đám người còn lại này, thì phân biệt bắt đầu đeo bình dưỡng khí lên.

Khoảng chừng hơn mười phút sau, hơn mười người vừa nãy lần lượt lên thuyền.

Trong đó có hai người, trên bả vai bọn họ đều treo một cái xác chết đen xì xì.

Hai xác chết này, rõ ràng chính là quỷ nước!

Hơn mười người, hóa ra đúng là giết chết hai con quỷ nước?

Ngay tiếp đó, những người vớt xác còn lại cũng bắt đầu xuống nước rồi.

Một lát sau, trên vòng tròn thuyền đó liền chỉ còn lại khoảng chừng một phần ba số người.

Trong đó có một chiếc thuyền chắc là cố ý không ghép lại, một người vớt xác chèo thuyền, nhanh chóng lại gần bờ.

Tốc độ của hắn càng là nhanh một cách ly kỳ, chẳng mấy chốc liền đã đến phía trước cầu tàu, hai cái xác của quỷ nước bị ném lên trên cầu tàu.

Tiếp đấy hắn lại nhanh chóng chèo thuyền, đi về phía giữa sông.

Tôi cúi đầu nhìn hai cái xác quỷ nước đó một cái, chúng nó đều chết do vết thương cực lớn trên cổ, rõ ràng là bị mã tấu rạch đứt.

Lúc này máu lại thấm ra ngoài, mặt đất của cầu tàu lẫn lộn máu và nước, dưới ánh chiều tà chiếu rọi, trông vô cùng rợn người.

Cẩu Tam Đường thì vô cùng hài lòng.

Ông ta còn ngoảnh sang gật gật đầu với tôi, cười ha hả nói: “La tiên sinh, đây cũng coi như là ra quân đại cát rồi, cứ đợi đi, xuống nước bảy phần rồi, đợi lúc nữa khi bọn họ lên xong, quỷ nước ở giữa sông này toàn bộ đều sẽ bị lôi ra ngoài, lại đợi trời tối thì vớt xác, người mà cậu cần, cũng sẽ lên bờ.”

Tôi trả lời Cẩu Tam Đường bằng một nụ cười thân thiện.

Chỉ có điều lúc này, tướng mặt của Cẩu Tam Đường lại phát sinh biến hóa.

Trong lòng tôi xẹt qua một tia kinh hãi, trước đây người vớt xác đông đảo, tướng mặt của bọn họ tôi có nhìn sơ qua, ít nhất lúc đó không nhìn thấy điềm hung gì cả, lúc này cách quá xa, cộng thêm rất nhiều người đã xuống nước rồi, tôi bèn không cách gì nhìn thấy nữa.

Sự thay đổi của tướng mặt ít nhất cũng phải khi bọn họ bắt đầu làm việc này mới xuất hiện.

Mà giờ này chỗ xương Dịch mã của Cẩu Tam Đường, đen xì một mảng, không chỉ là xương Dịch mã, đến trong tâm mày, cũng đều đen xì...

Xương Dịch mã nằm ở vị trí giữa phía dưới khóe mắt và bên trên xương gò má, chỗ đó đen xì, bèn sẽ khiến người ta cảm giác trạng thái tinh thần của người này rất kém.

Còn theo tướng mặt nói, thì đây lại gọi là Tướng chết đuối, cần đề phòng chết đuối, cố gắng không xuất hiện ở bên bờ nước.

Còn về tâm mày đen xì, thì lại gọi là người chết chìm.

Nhất định sẽ chết ở dưới nước!

Tôi định thần nhìn kỹ Cẩu Tam Đường, Cẩu Tam Đường rõ ràng hơi có chút mất tự nhiên, sờ lên mặt, cười cười nói: “La tiên sinh, làm sao thế? Trên mặt tôi có gì bẩn à?”

“Cẩu gia chủ, ông phải rời khỏi đây, chứ nếu không, ông sắp phải chết rồi.” Tôi hơi nheo mắt lại, mở miệng nói.

Mà lúc này, lại có một chiếc xe nhanh chóng lại gần.

Xe còn chưa dừng, tôi đã nghe thấy giọng nói thô kệch của Lưu Văn Tam, đang gọi tên tôi!

[Tác giả có lời muốn nói]

Lý Âm Dương, Hà Trĩ, Tưởng Bàn, trong truyện mới sẽ có mặt.

Các cao thủ ở khu bình luận suy diễn về mạch thời gian khiến lão La run rẩy, tôi chỉ có thể nói các bạn siêu quá... Khiến tôi tưởng rằng đề cương truyện mới của tôi bị người ta sao chép mạch thời gian.

Ngoài ra chỗ tướng quẻ hôm qua, gõ sai từ, thành ra sai tên quẻ, nhưng giải quẻ thì không sai đâu, cảm tạ bạn đọc bắt lỗi.

Chương mới hôm nay kết thúc rồi.

Lão La tràn ngập kích thích viết chương ngày mai!
Bạn cần đăng nhập để bình luận