Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục

CHƯƠNG 893: BÀN TAY TRONG MÁI TÓC

Lần trước lúc tôi xuống nước thăm dò tìm kiếm, chính bởi vì một con quỷ nước mà phát hiện ra chiếc áo cưới màu đỏ chỉ vàng ở trong khe hở giữa đám đá loạn ấy.

Lúc đó tôi liền đoán chắc là trong đám đá loạn ấy có một cái xác nữ, tám chín phần chính là con gái của Tưởng Bàn.

Lúc này chiếc áo cưới màu đỏ này đang đung đưa trong nước, giống hệt một người đàn bà đang vặn vẹo thân người giữa đám đá loạn lởm chởm ở đáy sông, giống như người đàn bà đó đang giãy giụa muốn thoát ra vậy, thê lương mà bi thảm...

Tôi cố nén sự chấn động và buốt giá trong lòng, bơi xuống phía dưới.

Trong thời gian này tôi chú ý đến những người vớt xác khác, kỳ thực tôi cũng lo lắng chiếc áo cưới này sẽ dọa khiến bọn họ không dám hành động nữa.

Có điều rõ ràng tôi đã đánh giá thấp dũng khí của người vớt xác, bọn họ căn bản không hề có biểu cảm sợ hãi gì cả, mà ngược lại tinh thần còn tập trung hơn tôi, thậm chí còn có người trong biểu cảm âm ỉ toát ra chút vẻ hưng phấn.

Bản chất của người vớt xác chính là vớt xác chết ở dưới nước!

Quỷ nước là nguy hiểm rình rập trong bóng tối, cũng là trở ngại đối với việc vớt xác.

Tránh né bao nhiêu nguy hiểm như vậy, hiện giờ gặp được chính chủ, bọn họ hưng phấn bèn cũng chẳng kỳ lạ nữa.

Tốc độ bơi xuống dưới của tôi không nhanh thêm bao nhiêu, mà vẫn duy trì một tốc độ bình quân.

Ở tốc độ này tôi có thể quan sát được bốn xung quanh.

Từ bên ngoài vùng nước khu vực trung tâm này, sự vẩn đục của nước sông đã càng ngày càng nghiêm trọng hơn, vị trí của chúng tôi, đều đã giống như một hình trụ tròn rồi.

Lại lờ mờ giống như trong đầm nước của Khâu Xử Đạo Quan tinh trạch lần đó, tứ phía đều là vách đá.

Lưu Văn Tam và mười lăm tổ người vớt xác hình thành một hình vòng tròn, hộ tống tôi xuống dưới.

Đến vị trí cách đáy nước khoảng chừng hai ba mét, tôi giơ tay làm một động tác tay, ra hiệu cho bọn họ dừng lại đừng nhúc nhích.

Lúc này vị trí của bọn họ, tầm ở phần trung của khu đá loạn, còn ở phía dưới tôi chưa tới một mét, bèn là một cái xác nữ...

Tim tôi đập thình thịch điên cuồng, giống như giây tiếp theo liền sẽ từ cổ họng nhảy ra ngoài vậy.

Tôi không biết, cái xác nữ này làm thế nào mà từ trong khe đá ra ngoài được.

Lúc này hai cổ chân của cô ta, vẫn còn đang kẹt trong một cái khe đá nhỏ ở bên rìa khe hở, toàn bộ thân người trôi nổi hướng lên trên, trên người mặc một chiếc áo cưới màu đỏ tươi thêu đầy chỉ vàng.

Chiếc áo cưới to rộng, đang đung đưa trong nước.

Mà người đàn bà này đang mở mắt, giống như vô thức nhìn lên bên trên.

Hình dáng khuôn mặt cô ta có năm sáu phần giống với Tưởng Bàn, tuy giờ có không ít vết thương, nhưng vẫn có thể nhìn ra được đó là một khuôn mặt đẹp dịu dàng, mày liễu hơi chau, môi đào thất sắc, ngược lại dạng cảm giác yếu đuối đau bệnh này, càng khiến người ta thương xót hơn!

Tôi nhất thời, lại suýt chút nữa thì nhìn đến xuất thần, hơi hơi cắn đầu lưỡi một phát, cơn đau khiến tôi tỉnh táo lại.

Khóe mắt nhìn quét bốn xung quanh, người vớt xác và Lưu Văn Tam đều không có vấn đề gì khác, ánh mắt tất cả mọi người đều dồn chú ý lên người tôi và cái xác nữ.

Tôi nỗ lực khống chế ý thức của bản thân, khiến tâm trí ổn định lại, nhanh chóng lấy dây thừng đã được chuẩn bị từ trước ở trên vai xuống, tròng lên trên người xác nữ.

Rất nhanh, tôi liền đã tròng lấy vị trí ngực của cô ta, đồng thời nhanh chóng quấn dây thừng lại.

Sau khi làm xong tất cả, tôi nhanh chóng quấn nửa sợi dây thừng còn lại lên trên thắt lưng mình, đồng thời thắt nút chết!

Trong quá trình này tôi trước sau đều cảnh giác cao độ, thận trọng chú ý đến cái xác nữ và biến đổi ở xung quanh, đảm bảo bản thân sẽ không bị cái xác nữ này nhập vong.

Trúng vong bắt buộc cần có xác, lúc trước tôi cũng có suy đoán, khả năng việc trúng vong của những người vớt xác kia có liên quan đến con gái của Tưởng Bàn, những người vớt xác mấy chục năm trước, cũng có khả năng trong quá trình vớt xác bị trúng vong, vậy nên mới bị giết.

Sau khi dây thừng buộc xong, tôi thay đổi tư thế một lần, để hai chân dẫm lên trên viên đá ở hai bên khe hở, dùng hai tay giật lấy dây thừng, kéo vụt một phát!

Tôi dự định dùng sức giật cái xác nữ này từ trong ke đá ra ngoài, sau đó vớt xác lên bờ!

Nhưng không ngờ rằng, lực kéo của tôi vừa mới dùng, thì một luồng lực mạnh khiến người ta khiếp sợ, liền từ trên người cô ta truyền ra!

Không! Là từ phía trên đầu cô ta truyền ra!

Cơ thể của cô ta, “vù” một phát, lại bị giật vào trong he hở phía sau lưng cô ta! Khoảnh khắc đó, tôi lờ mờ nhìn thấy trong khe đá có một đôi tay giật lấy tóc của cô ta! Là đôi tay đó kéo cô ta vào trong!

Lòng tôi kinh hãi, trong khe đá này còn có “người”?

Tôi nhanh chóng phản ứng lại, giật chặt lấy sợi thừng, hai chân dẫm mạnh lấy tảng đá!

Nhưng luồng lực đó thực sự quá mạnh! Lòng bàn tay tôi đau rát, da thịt đều bị mài rách trong nháy mắt.

Tôi chỉ kiên trì được hai giây đồng hồ, rồi hự lên một tiếng, cả người cũng bị giật về phía bên trong khe hở, chen vào bên trong!

Giây phút cuối cùng, khóe mắt tôi nhìn thấy, những người vớt xác ở xung quanh, lập tức phân ra mười lăm người, nhanh chóng bơi về phía tôi!

Tôi lúc trước đã từng sắp xếp hạ lệnh, tất cả người vớt xác, ngoại trừ Vong tử vị không được di động ra, mười lăm tổ còn lại đều có thể một người hành động, người còn lại duy trì đội hình thế trận!

Lúc này bọn họ rõ ràng là đang tới cứu tôi!

Chỉ có điều giây phút bọn họ vừa bơi ra ngoài, thì đột nhiên cơ thể lại khựng lại, cứng đờ ở trong nước, bất động không nhúc nhích...

Tôi cũng chỉ có thể nhìn thấy chừng đó, thì đã hoàn toàn bị giật vào bên trong khe hở...

Một cảm giác sợ hãi mãnh liệt dâng lên trong lòng.

Bọn họ vừa nãy, trúng vong rồi?

Thế này là trúng cái kiểu vong khách gì? Căn bản chẳng cảm giác thấy gì hết á? Vô duyên vô cớ, tự nhiên trúng vong bất động?

Tư duy của tôi, trong nháy mắt lại bị cơn đau kịch liệt ngắt quãng.

Tay vẫn đang siết chặt dây thừng, chỉ có điều tôi đã không nắm chắc được nữa...

Luồng lực đó vẫn chưa từng giảm bớt, còn tôi vẫn đang bị giật ra trước, bởi vì thắt lưng tôi thắt nút chết, dây thừng vẫn đang nối với thắt lưng kia kìa...
Bạn cần đăng nhập để bình luận