Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục

CHƯƠNG 828: CUNG PHỤNG

Ác thi vũ hóa này bất động không nhúc nhích, thậm chí còn chẳng hề mở mắt, nhưng cái cảm giác nghẹt thở do cổ bị bóp lấy đó của tôi lại vô cùng chân thực, giống như bị một đôi tay bóp chặt lấy vậy.

Cái luồng khí lạnh đó từ tứ chi bách huyệt truyền tới.

Cái xác Ác thi vũ hóa tàn tạ đó khiến tôi rõ ràng cảm nhận được: hắn tỉnh rồi, đang chăm chú nhìn tôi.

Hơn nữa trong ánh nhìn chăm chú này bao hàm nỗi oán hận, độc địa mãnh liệt...

Cảm giác cổ bị kẹt cứng ngày càng trở nên mãnh liệt, thiếu khí cực độ khiến tôi cảm thấy đầu óc bắt đầu trống rỗng.

Tôi đột nhiên phát giác ra điểm bất thường, khó nhọc cúi đầu xuống nhìn một phát, trên cổ hóa ra đúng là có một đôi bàn tay thật...

Đôi bàn tay này khớp ngón tay nổi gồ lên, bên trên toàn là vết chai, rõ ràng là bàn tay của dân nhà võ!

Khóe mắt liếc ra phía sau, người đang bóp cổ tôi, hóa ra lại là Phùng Quân!

Ánh mắt hắn đờ đẫn, vẻ mặt hung hãn, ánh trăng lạnh lẽo chiếu lên trên mặt hắn, sát khí bừng bừng.

Tôi ban đầu còn cho rằng đây là áp lực tâm lý mà Ác thi vũ hóa gây ra cho tôi, nhưng không ngờ rằng, hắn hóa ra lại khiến Phùng Quân trúng vong, đúng thật là dữ!

Cũng đúng vào lúc này, lại có tiếng bước chân gấp gáp truyền tới, tiếng bước chân này càng khiến tôi rùng mình một phát, lại tới một người nữa? Hay là mấy người nữa?

Giây phút nghĩ tới, tôi lập tức giơ tay lên, Dương Công Bàn trực tiếp vỗ thẳng một phát lên trên mặt Phùng Quân!

Bốp một tiếng khẽ vang lên, tôi còn nương tay, không vỗ mạnh xuống, chứ nếu không, Dương Công Bàn có kèm theo cả đĩa vuông này, nhất định có thể khiến xương mũi của Phùng Quân bị đánh gãy.

Một tiếng hự vang lên, bàn tay trên cổ trong nháy mắt buông ra, tôi nhanh chóng quay đầu lại, Phùng Quân bịch bịch bịch lùi ra sau tận mấy bước.

Đồng thời tôi cũng nhìn thấy mấy người Trần mù, Lưu Văn Tam, Phùng Bảo đang từ phía hành lang bên kia lao lại.

Phùng Quân đang lùi sau, Phùng Bảo trực tiếp lên trước, cùi chỏ kẹp thật mạnh lấy cổ của Phùng Quân!

“Anh ta chỉ bị trúng vong thôi, không sao rồi!” Tôi lập tức liền nói một câu ngăn chặn, động tác của Phùng Bảo cứng đờ lại, không tiếp tục xuống tay ác.

“Vô duyên vô cớ trúng vong? Vừa nãy đúng gặp quỷ rồi, Phùng Quân ở hậu viện đang yên đang lành tự nhiên một phát liền chạy thẳng ra ngoài.” Lưu Văn Tam nhíu mày nói.

Con ngươi màu xám trắng của Trần mù lại chăm chú quan sát cỗ quan tài bằng gỗ Ngũ quỷ, từ từ bước đến trước quan tài, chằm chằm nhìn xác chết ở bên trong.

Dựa vào thị lực của Trần mù, lão chắc không cách gì nhìn rõ xác chết ở trong quan tài, nhưng có thể nhìn thấy hình bóng đại thể.

Tôi trước tiên trả lời vấn đề của Lưu Văn Tam, đại khái liền nói một chút về cái xác Ác thi vũ hóa này, tôi vừa nãy kích động đến hắn, hắn tìm một người để nhập vong, thị uy phủ đầu với tôi mà thôi.

Lưu Văn Tam ngay lập tức rút trảm quỷ đao ở thắt lưng ra, lão cũng đi đến phía trước quan tài, trảm quỷ đao liên tiếp múa máy tận mấy phát, chửi một chữ địt, nói nó dám ra oai với mày, đợi lúc nữa chú dỡ hết tứ chi của nó xuống, tiếp đấy Lưu Văn Tam lại í một tiếng, nói: “Không có tứ chi, thiếu một cánh tay, chỉ có tam chi, được! Càng dễ dỡ!”

Đương nhiên tôi biết Lưu Văn Tam chẳng qua cũng chỉ là nói dọa mà thôi, tôi không mở miệng, lão sẽ không động thủ thật.

Còn về Trần mù thì hai tay mò về phía bên trong quan tài...

Tay của lão hóa ra còn ấn lấy đỉnh đầu của Ác thi vũ hóa.

“Thập Lục, mày có kế hoạch gì sao?” Trần mù đột nhiên hỏi.

Tim tôi đập đánh thịch một phát, con mắt của Trần mù không tốt, nhưng tâm tư của lão lại rất cẩn mật, có thể cảm nhận được thay đổi tâm thái của tôi?

Hơi trầm ngâm một chút, tôi đem tất cả những gì vừa nãy nói với Ác thi vũ hóa, cùng với những kết quả suy đoán của tôi ra kể với lão.

Đương nhiên, tôi không nói nửa chữ liên quan đến bố cục phong thủy, mà chỉ là nói, tôi định dùng Ác thi vũ hóa để đối phó với Từ Bạch Bì. Hơn nữa nói hết xong, tôi càng trịnh trọng nhìn Phùng Bảo và Phùng Quân, bảo với bọn hắn những gì nghe thấy đều giữ kín trong lòng.

Người nhiều lắm tai mắt, đồng thời mồm miệng cũng linh tinh.

Bố cục phong thủy tôi sẽ sắp xếp cho Phùng Chí Vinh đi bố trí, nhưng cụ thể có tác dụng gì, thì tôi sẽ không nói.

Bởi vì Từ Bạch Bì tuy không hiểu phong thủy, nhưng lão ta biết dùng hoàng bì tử mê hoặc tâm trí người.

Chỉ có một mình tôi biết tác dụng của phong thủy, mới có thể chu toàn đại cục.

Còn về tôi định dùng xác Ác thi vũ hóa để đối phó với lão ta, việc này bị người khác biệt được cũng không đáng ngại.

Trần mù có vẻ nghĩ ngợi, tay của lão từ trên đầu mặt Ác thi vũ hóa dịch xuống dưới, tiếp tục lần mò trên người hắn.

Tôi cũng không ngăn cản Trần mù, mọi người đều ở đây, cái xác Ác thi vũ hóa này cũng chẳng làm loạn gì được, dù sao hắn cũng chẳng có Thi đan.

Mấy phút sau, Trần mù nhấc tay lên, trong tay lão có thêm mấy món đồ, một tấm thẻ bài, một khẩu súng đã gỉ sét, và còn mấy đồng tiền đầy cảm giác niên đại.

“Thập Lục, mày xem xem.” Trần mù đem mấy món đồ đưa cho tôi.

Cùng lúc tôi cúi đầu nhìn xuống, lão đồng thời tiếp tục mở miệng: “Ngũ quỷ thỉnh hồn không dạy mày được, việc cõng xác này, Âm dương tiên sinh không tiện làm, để chú.”

“Việc này...” Thân người tôi cứng đờ lại một phát, nhíu mày nói: “Tổn thọ.”

“Mạng đủ cứng thì không sợ tổn, mày cứ chu toàn đại cục đi. Chú tin mày có thể khống chế tất cả, hy sinh chút ít dương thọ, có thể chấp nhận được.” Trần mù lại lần nữa nói, ngừng lại một chút, lão lại mở miệng: “Thuật Ngũ quỷ thỉnh hồn là mật pháp, chỉ có thể truyền cho đời tiếp theo, sư phụ chú cũng sẽ không đồng ý đâu, Thập Lục, đây là quy tắc chết, mày không thể bái sư với Thần bà, cũng không thể bái sư với chú, hoặc là sư phụ chú, bọn chú đều không nhận nổi.”

“....” Tôi không nói gì nữa.

Bởi vì Trần mù nói rất có lý, hơn nữa đích thực cũng là quy tắc...

Tôi cũng không thể nào thay đổi sư môn, bọn họ cũng không chịu đựng nổi mệnh số của tôi, không làm nổi sư phụ trên danh nghĩa của tôi.

Trầm ngâm một lát xong, tôi nói: “Phùng Bảo, Phùng Quân đến giúp một tay, đưa quan tài qua hậu viện trước đã.”

Lúc này Phùng Quân đã tỉnh táo lại, chỉ là chỗ bị Dương Công Bàn đập vào ở trên mặt có chút vết thương bầm tím mà thôi.

Trên vẻ mặt của hắn rõ ràng có chút hoảng sợ, chuyện vừa nãy, bản thân hắn chắc chắn có sự phát giác, lại cộng thêm Phùng Bảo ở bên cạnh chắc chắn sẽ giải thích, vậy nên sự hoảng sợ đó, là sợ hãi đối với tôi.

“Không cần nghĩ ngợi gì nhiều, chuyện trúng vong này, chú Văn Tam từng trúng, chú Trần cũng từng trúng, Phùng Quân, tôi hiện giờ coi anh là người mình, anh đừng nghĩ nhiều.”

Sắc mặt của Phùng Quân lúc này mới thả lỏng hơn không ít.

Mấy người chúng tôi cùng động tay, khiêng quan tài qua hậu viện.

Lúc này những người vớt xác kia cũng vẫn đang ở trong sân.

Dưới sự ra hiệu của tôi, Phùng Quân và Phùng Bảo qua mời những người đó đi chỗ khác.

Hậu viện liền chỉ còn lại ba người tôi, Lưu Văn Tam, và Trần mù.

Tôi nhìn sang một gian phòng của hậu viện, bảo Lưu Văn Tam, Trần mù giúp tôi khiêng Ác thi vũ hóa vào trong.

Ngay tiếp đó tôi liền bắt đầu dùng Bút Địa Chi và giấy lanh mịn vẽ phù.

Đặt xác chết Ác thi vũ hóa này lên trên giường ở trong phòng, tôi dán nhiều tờ Áp trấn thần chú, Trấn sát phù lên trên tường, lại dùng máu chó đen vẽ Hà Khôi Trảm thi phù lên mặt đất phía dưới giường.

Hà Khôi Trảm thi phù này chính là đạo phù phong thủy có kèm sát ý ở trong Địa tướng Kham dư, cũng là chiêu thức mà trước đây Lý Độn Không từng dùng.

Làm hết những chuẩn bị này xong, tôi mới ra hiệu cho Trần mù và Lưu Văn Tam cùng tôi rời khỏi phòng.

Cuối cùng tôi vẽ lên trên cửa phòng một đạo Áp trấn thần chú càng lớn hơn.

Đương nhiên, đạo Áp trấn thần chú này không hoàn chỉnh, tôi không dùng tinh huyết.

“Bây giờ tạm thời chưa dùng đến Ngũ quỷ thỉnh hồn, cháu cần thời gian rất dài để chuẩn bị bày trận, chú Trần, chú Văn Tam, các chú đi nghỉ ngơi, ngày mai cháu sẽ cho người nhà họ Phùng trước tiên đi xây một cái cổng chào Gia tiên lầu cho Từ Bạch Bì.”

“Cổng chào? Thế này là ý gì, Thập Lục mày định cung phụng lão? Mấy hôm nay xem sa bàn, mày không phải xem đần người luôn rồi đấy chứ?!”

Đầu mày Lưu Văn Tam ngay lập tức nhíu chặt lại.

Tôi không ngừng nghỉ, cũng không trả lời Lưu Văn Tam, mà tiếp tục nói: “Cổng chào Gia tiên lầu này xây ở lối vào phố cũ, hơn nữa cháu mỗi ngày đều sẽ dâng lễ cho lão, vàng ròng bạc trắng gà sống, không thiếu món nào.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận