Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục

CHƯƠNG 827: TÔI CHO ÔNG CƠ HỘI

Giơ tay lên, tôi huơ huơ cánh tay.

Phùng Quân rất có mắt nhìn, hắn lập tức liền nói: “Đều qua hậu viện hết, xác chết này La tiên sinh sẽ xử lý, mấy vị xe đò vất vả, nhà họ Phùng sắp tiệc tẩy trần cho mấy vị, người vớt xác sông Dương cũng đang ở đây.”

Mấy người vớt xác này rõ ràng càng có hứng thú với Lưu Văn Tam hơn, lập tức liền đi về phía hậu viện dưới sự dẫn đường của Phùng Bảo và Phùng Quân.

Lúc này đang là sáng sớm, nắng mai xé rách tầng mây, chiếu lên trên người Ác thi kia.

Nước da hắn trong màu đen còn ánh lên vẻ bóng nhuận, dường như đã tiếp cận việc hóa ngọc rồi.

Tôi nhíu mày, cứ cảm giác mức độ vũ hóa của Ác thi này, kiểu gì còn sâu hơn so với Lý Âm Dương?

Có điều giây tiếp theo, tôi liền nghĩ rõ ra rồi, chỗ mà tôi moi Thi đan của Lý Âm Dương trước đây là mộ tổ của nhà họ La, chỗ đó không phải là nơi Lý Âm Dương vũ hóa cầu ác, mà là ông nội tôi lấy xác của ông ta đem về, ông chắc đã làm chậm thời gian xuất hiện Ác thi đan của Lý Âm Dương, hơn nữa tôi làm theo di nguyện của ông nội, móc Ác thi đan đi vào lúc nó hình thành.

Trên bản chất Lý Âm Dương là Ác thi vũ hóa, nhưng còn lâu mới đủ hung sát.

Vùng đất Trượng ẩn Âm tới, Ác thi vũ hóa do vùng đất đại hung với âm khí của mấy chục quả núi hội tụ thai nghén mà thành, đương nhiên phải càng mạnh hơn!

Nghĩ rõ những điểm này xong, tôi lại càng khẳng định chắc nịch một việc...

Ánh nhìn chòng chọc hướng về phía cái xác Ác thi vũ hóa kia, tôi lẩm bẩm nói: “Từ Bạch Bì, tại sao có thể lấy Đan của ông đi, cắt đứt cánh tay của ông?”

“Trời không tuyệt đường người, không phải ông trời chưa tuyệt đường của Từ Bạch Bì, mà là không tuyệt đường của ông?”

Từ Bạch Bì lần đó đã là nỏ mạnh hết đà, lão ta tuy đã khống chế được Liễu Dục Chú, nhưng cũng đã quá mệt vì tháo chạy, lại bị Ác thi vũ hóa lôi xuống dưới lòng đất...

Lúc vừa gặp Từ Bạch Bì, tôi vì kinh ngạc, vậy lên loạn mất tư duy, rất nhiều việc đều không tĩnh tâm lại để phân tích tỉ mỉ.

Hơn nữa Từ Bạch Bì biểu hiện quá mức chắc chắn, bản thân lão ta đã cho tôi một thứ cảm giác áp lực, lại còn có bà nội tôi và Từ Thi Vũ đang nằm trong tay lão ta, liền càng khiến tôi bị động hơn.

Hai ngày hôm nay suy nghĩ bố cục phong thủy, tôi tuy nôn nóng, nhưng tâm cũng coi như đã hoàn toàn tĩnh lại.

Hiện giờ nhìn thấy xác Ác thi vũ hóa này, thậm chí hắn đều đang nằm trên biên giới vũ hóa, tôi mới trong nháy mắt xác định được ý tưởng của mình, hơn nữa khẳng định bản thân nghĩ không sai...

Đột nhiên, trong sân có gió nổi lên, cơn gió đó rất nhẹ, rất dịu, nhưng đồng thời cũng rất âm u.

Cảm giác tê tê ngứa ngứa quét qua cơ thể tôi.

Tôi tỉ mỉ quan sát tướng mặt của xác Ác thi vũ hóa này, hắn có một khuôn mặt tròn, vị trí trên trán cũng hơi hơi gồ lên, là một tướng mặt trường thọ.

Đây là đặc trưng của mỗi một xác chết vũ hóa, sau khi vũ hóa, xác chết không rữa, linh hồn không diệt, là trường sinh trên một cấp độ khác.

Lại nhìn sang cánh tay đứt của hắn, tôi đột nhiên lại nghĩ tới cánh tay đó của Từ Bạch Bì, cùng với việc lão ta muốn lấy cánh tay của Liễu Dục Chú...

Bất chợt, một ý nghĩ xuất hiện trong đầu tôi.

Vụt ngoảnh đầu lại, tôi trợn to mắt, chằm chằm nhìn sa bàn, cái ý nghĩ đó nhanh chóng lớn mạnh trong đầu óc tôi!

Tôi lập tức ngồi thụp xuống dưới đất, lấy giấy lanh mịn ra, nhanh chóng phác họa!

Tôi tổng tộng dùng hai tờ giấy, lấy con phố cũ làm trung tâm, coi thành phố Nội Dương thành một bố cục phong thủy khổng lồ, hơn nữa lại từ chỗ con phố cũ chia nó ra làm hai.

Thành phố Nội Dương ở phía trước con phố, tôi phác họa ra một sơ đồ phong thủy sơ lược, trong khu vực thành phố Nội Dương, thiết kế ra một bố cục phong thủy lấy Thiên quan ban phúc làm tâm trận, có thể ban phúc cho toàn bộ thành phố Nội Dương.

Mà Thiên quan ban phúc này vào vạn nhà, khí uế của vạn nhà thì theo mạch trận tuyến, toàn bộ được ngưng tụ lại với nhau.

Lần lượt dỡ bỏ nhà cửa phía trước con phố cũ, xây dựng một con đường!

Đám khí uế của vạn nhà đó, từ con đường này xuyên suốt vào trong phố cũ!

Sau khi vẽ xong sơ đồ phong thủy này, tôi nhanh chóng vẽ ra một bức tường ở vị trí giữa con phố cũ, đây cũng là một tấm bình phong cực lớn!

Tôi dùng nửa thành phố Nội Dương, hình thành một Xuyên tâm long càng mạnh hơn, mũi Xuyên tâm long này đâm xuyên con phố cũ, rồi vào trong nhà cũ, đủ để diệt mạng của Từ Bạch Bì!

Có điều, tôi không phải định diệt Từ Bạch Bì như thế này! Bởi vì như thế sẽ hại chết bà nội tôi và Từ Thi Vũ.

Từ Bạch Bì có một đặc tính, đó chính là sợ chết.

Lão ta rõ ràng đã không yếu rồi, nhưng vẫn không dám đá chọi đá với tôi, mà vẫn phải dùng mạng người để uy hiếp tôi.

Tôi trực tiếp đem mũi Xuyên tâm long đủ để lấy mạng lão ta bày thẳng ra trước cửa nhà lão ta, thì lão ta còn không sợ? Còn không đi sao?

Hơn nữa, tôi sẽ không đơn thuần chỉ dùng một mũi Xuyên tâm long để uy hiếp lão ta.

Tôi tiếp tục dùng một tờ giấy lanh mịn khác, vừa nhìn vị trí phong thủy của phần sau thành phố Nội Dương, vừa suy diễn, vẽ sơ đồ ra.

Lần này thời gian trôi qua càng nhanh hơn, hơn nữa tôi cũng không còn kiểu tâm thái dày vò đến cùng cực đó nữa.

Mà ngược lại là toát lên sự hưng phấn âm ỉ!

Lúc trời sắp tối, tôi cuối cùng cũng hoàn thành sơ đồ phong thủy, hơn nữa thông qua đối chiếu kiểm chứng của sa bàn, tôi xác định việc này chắc chắn là được.

Đây là một đại trận phong thủy được hình thành từ việc lấy tầng thứ mười sáu Doanh thúc Lục thập long trên Dương Công Bàn làm cơ sở, Tiên thiên Thập lục quẻ làm vòng trong, và Địa tướng Kham dư với tư cách là trận tuyến đan xen ở bên trong!

Hơn nữa bản thân Địa tướng Kham dư đã hơi có chút thông tướng sao, thuộc dạng thuật phong thủy bỏ tạp cầu tinh, vừa vặn kết hợp lại với Táng ảnh quan sơn, vị trí trận tuyến mà tôi điểm ra, đều có hiệu quả ẩn giấu khác nhau.

Chọn một đêm bầu trời đầy sao, dụ Từ Bạch Bì vào bên trong, bèn có thể đối phó với lão ta!

Trước khi nhà họ Cẩu đưa xác chết tới, trước khi tôi nhìn thấy xác chết Ác thi vũ hóa này, chưa nghĩ rõ những gì Từ Bạch Bì đã làm, tôi đều chưa từng nghĩ tới khả năng này.

Bởi vì Từ Bạch Bì hoặc giả đúng thật có thể làm được đến mức giằng co bất động, chiến đấu đến chết với chúng tôi.

Nhưng bây giờ thì khác...

Ác thi vũ hóa sau khi mất đi Thi đan, cũng vẫn cứ là phá xác, chỉ có điều không còn là xác sống nữa, liền sẽ giống hệt với người chết thực sự, không cách gì nhúc nhích mà thôi, nhưng hắn vẫn có bản lĩnh khiến người ta bị trúng vong.

Hơn nữa Thi đan là của hắn, Từ Bạch Bì không biết thuật phong thủy, hắn chắc chắn có cách ảnh hưởng đến Từ Bạch Bì.

Cộng thêm việc tôi dùng mũi Xuyên tâm long đó đi uy hiếp Từ Bạch Bì, nhất định có thể làm ít hưởng nhiều!

Tôi ngoảnh đầu lại lần nữa nhìn sang quan tài, vừa gấp hai tờ giấy đó lại, vừa chằm chằm nhìn xác chết Ác thi vũ hóa trong quan tài.

Tôi hít sâu một hơi, nói từng câu từng chữ một: “Tôi không biết tên của ông, nhưng tôi từng đọc qua tờ di ngôn đó của ông, ông muốn giết Tưởng Bàn, muốn báo thù.”

“Từ Bạch Bì không có bản lĩnh moi Đan của ông, chặt tay của ông, nhưng ông lại có thể cho lão, ông muốn mượn tay của lão, hoàn thành việc ông chưa làm xong? Chắc vùng đất Trượng ẩn Âm tới đó cũng có hạn chế, khiến ông không cách gì rời đi, đúng chứ?”

“Kế hoạch của ông không sai, cách làm rất quyết đoán, nhưng ông chắc chắn không ngờ rằng, Từ Bạch Bì không hề hoàn toàn làm theo những gì ông nói, trong mệnh số tất cả tự có trời định.”

“Tôi sẽ dùng thuật Ngũ quỷ thỉnh hồn cõng xác chết của ông, ông dụ Từ Bạch Bì ra, lão không hoàn thành lời nhờ vả của ông, lấy Thi đan và một cánh tay của ông nhưng lại không muốn quản chuyện của ông, tôi cho ông cơ hội xử lý lão.”

“Ngoài ra, ông chắc nhận ra được thứ này là gì!”

Nói rồi, tôi đồng thời giơ Dương Công Bàn lên, để nó đối diện với Ác thi vũ hóa.

Giây tiếp theo, nhiệt độ ở trong sân, trong nháy mắt rơi xuống độ âm.

Thảng thốt, tôi đột nhiên cảm giác cổ mình bị một đôi bàn tay vô hình bóp lấy!

[Tác giả có lời muốn nói]

Chương mới hôm nay kết thúc rồi, cảm ơn khen thưởng và ủng hộ của mọi người.

Ngoài ra chúc mọi người ‘Ngày của cha’ vui vẻ.

PS: Nên về nhà tìm ông bô ăn cơm thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận