Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục

CHƯƠNG 1175: ÔNG TA ĐÃ ĐI CHỆCH ĐƯỜNG

Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, ai có thể tưởng tượng được, đường đường Đại trưởng lão của nhà họ Liễu, Liễu Tam Nguyên, mà lại nhún nhường đến mức này, thái độ hạ thấp bản thân đến mức này?

Tuy rằng bên cạnh ông ta là Đại trưởng lão tiền bối của nhà họ Liễu, nhưng những chỉ trích của y, tôi lại rất khó đồng tình.

Liễu Tam Nguyên hoặc giả không phải là người xuất sắc nhất trong số Đại trưởng lão của tộc Khương.

Càng không phải là người mạnh nhất!

Nhưng cống hiến của ông ta dành cho tộc Khương, không hề ít hơn bất kỳ một vị Đại trưởng lão nào!

Vì cho tộc Khương đánh cược lấy một biến số để trở nên càng mạnh hơn, tuy rằng ông ta đã mưu tính cả tộc Khương và nhà họ Liễu.

Nhưng trong thời gian này, ông ta không hề tổn hại tới lợi ích của tộc Khương, càng không hề tổn thương đến lợi ích của nhà họ Liễu.

Sự phản bội của Dương Hạ Nguyên, cũng bởi vậy mà nằm trong sự khống chế của ông ta.

Nếu không có mưu tính này của ông ta, tôi cho rằng dựa vào sự hung tàn ác độc của Dương Hạ Nguyên, tộc Khương chắc sẽ còn chịu thiệt hại càng nặng nề hơn.

Dương Hạ Nguyên tuy đã nhận được sự giúp đỡ của ông ta, nhưng cũng vì vậy mà khiến cục diện giới hạn ở trong phạm vi mà Liễu Tam Nguyên có thể khống chế.

Lại sau đó, Liễu Tam Nguyên dùng các kiểu phương thức lôi kéo tôi, khiến Thẩm Kế trở về tộc Khương, Khâu Xử Đạo lại lần nữa có huyết mạch lưu lại.

Thậm chí ông ta còn định dùng tất cả phù soạn của nhà họ Liễu, để đổi lấy một khả năng trói chặt tôi lại với nhà họ Liễu.

Trước khi chuẩn bị tọa hóa, ông ta còn định thay Liễu Dục Chú tới ứng thay đổi của mệnh số!

Cuộc đời này của ông ta, vì tộc Khương mà đã đem bản thân ra vắt kiệt sạch sẽ.

Vị Liễu Doanh Nguyên này nói phải dùng hình pháp của tộc Khương trừng trị ông ta, cho dù là bởi vì Tống thần pháp khiến ông ta sắp dầu cạn đèn khô, mà còn muốn đòi ông ta dùng hình thức tự vẫn để kết thúc tính mạng của mình.

Thế này quá không có đạo lý!

Hoàn toàn coi khinh cả một đời này của Liễu Tam Nguyên!

“Ngươi, đang ra điều kiện với ta?” Giọng điệu của Liễu Doanh Nguyên càng lạnh băng hơn, sát khí gần như đã phun trào ra ngoài.

Trong đó sự chán ghét đối với Liễu Tam Nguyên, cũng càng đậm đặc hơn!

Trên trán tôi mồ hôi rỉ ra càng nhiều hơn, từng giọt từng giọt mồ hôi to đùng thuận theo gò má lăn xuống.

Chằm chằm nhìn về phía Liễu Doanh Nguyên và Liễu Tam Nguyên, phương vị đã xác định, tôi có thể hạ quẻ bất cứ lúc nào, nhưng tôi lại không biết, làm thế nào để khiến cho Liễu Tam Nguyên động thủ!

Hơn nữa tôi cảm giác, sát khí của Liễu Doanh Nguyên, có chút quái dị.

Vốn dĩ, theo những lời đó của Liễu Tam Nguyên, và cả phản ứng ấy của Liễu Doanh Nguyên, thứ sát khí này đều nên là dành cho Liễu Tam Nguyên.

Thế nhưng, sát khí này của y lại không hề ngưng tụ trên người Liễu Tam Nguyên.

Sát khí của y tản mát ra ngoài, thậm chí cũng không ở trên người tôi.

Đột ngột, toàn thân tôi rùng mình một cái, khóe mắt liếc qua Dương Thanh Sơn...

Sát khí này của y, là bởi vì Dương Thanh Sơn?

Không, không đúng, trong đây còn có vấn đề nữa!

Y vốn đã muốn giết tôi và Dương Thanh Sơn, bản thân đều đã có sát khí tồn tại, chỉ là khoảnh khắc này nó xuất hiện quá mức mãnh liệt, mãnh liệt đến mức khiến người ta cảm giác rõ nét đến mức như nhìn thấy được.

Ít nhất ở bên chỗ y, tất cả đều nằm trong tầm khống chế, nếu không phải nguyên nhân đặc thù, sẽ không tiếp tục thay đổi rõ rệt như thế này...

Tư duy trong đầu đang nhanh chóng trở nên rõ nét, tôi cảm giác tôi đã phân tích ra được gì đó, nhanh chóng bóc tách cái tư duy đó ra!

Tất cả những chuyện này phát sinh quá nhanh, chỉ là trong nháy mắt!

Tiếng nói của Dương Thanh Sơn, đột ngột phá vỡ sự bức bối do Liễu Doanh Nguyên đem lại.

Đồng thời lời của hắn, càng một phát khiến tôi triệt để tỉnh ngộ!

“Liễu Doanh Nguyên, Đại trưởng lão tiền bối, ta hỏi ngươi hai vấn đề! Nếu như ngươi trả lời được, ta sẽ không qua hồ, tự chặt đầu tại đây.”

Giọng nói của Dương Thanh Sơn đột ngột trở nên càng nặng nề hơn, hắn nhìn thẳng Liễu Doanh Nguyên tiếp tục nói: “Ngươi giờ sát khí còn nặng hơn ban nãy, hận không thể lập tức khiến ta hồn phi phách tán.”

“Là bởi vì vừa nãy sư tôn đã nói, ta kỳ thực không được coi là khác họ, mà là hậu nhân của Khâu Xử Đạo sao?!”

“Nếu như hôm nay, người tới đây là Khâu Xử Đạo, ngươi sẽ thế nào?! Ông ta sẽ mất mạng bởi roi của ngươi, hay là bị chặt đầu bởi lưỡi kiếm?!”

Lời nói đến cuối cùng, khí thế của Dương Thanh Sơn trở nên ác liệt khác thường.

“Hoặc là hai vấn đề đổi lại thành một! Đối với Khâu Xử Đạo, ngươi, là hận? Hay là kính?”

Hồi âm, không ngừng vang vọng lởn vởn trong khu đất trống.

Giọng điệu của Dương Thanh Sơn đã không còn là hỏi, mà đã là chất vấn rồi!

Đột nhiên, đám người tộc Khương gầy như que củi nhưng bụng lại to như cái thúng kia, gần như đều trở nên run rẩy.

Sự run rẩy của bọn họ, không phải đến từ kính nể.

Tôi cảm nhận được rõ nét bốn phía xung quanh đang tràn ngập sự oán hận và sát khí càng mãnh liệt hơn.

Giống như cái tên Khâu Xử Đạo này, đã trở thành cấm kỵ ở nơi đây!

Những sát khí mà Liễu Doanh Nguyên lộ ra ngoài kia, đột nhiên đông cứng lại đến một điểm băng.

Đột ngột, tất cả mọi thứ đều trở nên tĩnh lặng, giống như thời gian đều đã dừng lại vậy.

Liễu Doanh Nguyên im lặng không lên tiếng, chỉ có điều, đám người tộc Khương chết không tắt thở kia, lại như đã đưa ra đáp án.

Liễu Tam Nguyên đang quỳ bên cạnh Liễu Doanh Nguyên, đột ngột run lẩy bẩy ngẩng đầu lên.

Tấm mạng che mất khuôn mặt của ông ta, không nhìn thấy biểu cảm của Liễu Tam Nguyên, đồng thời ông ta cũng không lên tiếng, giống như đang nhìn Liễu Doanh Nguyên vậy.

Cũng chính vào lúc này, Liễu Doanh Nguyên đột ngột nhấc tay trái lên, trên tay trái của y đang nắm một thanh kiếm đồng, dưới ánh trăng, kiếm đồng tỏa ra một thứ ánh sáng màu vàng nhàn nhạt sắc bén.

Y thế này rõ ràng là định chém chết Liễu Tam Nguyên trước mặt mình!

Dương Thanh Sơn gầm lên thành tiếng: “Sư tôn, ông ta chỉ đang canh giữ nơi này! Lòng trung thành với nhà họ Liễu, ông ta đã hoàn toàn không có!”

“Ông ta đã đi chệch đường rồi!”

“Thầy, còn định tiếp tục quỳ chịu chết sao?!”

Lời của Dương Thanh Sơn còn chưa dứt, kiếm đồng trong tay Liễu Doanh Nguyên, bèn vụt chém xuống!

Giây phút ngàn cân treo sợi tóc.

Dương Thanh Sơn đột ngột nhấc tay lên, một chiếc gương đồng đã xuất hiện trong tay hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận