Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục

CHƯƠNG 1057: TRẤN Y LẠI

Tiếng nói của Liễu Dục Chú vang vọng trong không gian nhỏ hẹp này.

Cơ thể tôi cũng hơi run rẩy một phát.

Dương Thanh Sơn đích thực sẽ theo tôi không sai, trước đây nhiều lần, ở thời điểm tôi nguy cấp đến cực độ, hắn đều sẽ ra ngoài giúp đỡ, giữ lấy mạng của tôi.

Chỉ có điều lần này, kỳ thực vừa nãy chúng tôi đã nhiều lần thừa sống thiếu chết, hắn đều không xuất hiện.

Tôi từ rất sớm, liền đã từ bỏ cái suy nghĩ vào thời điểm nguy cấp đợi người ta tới cứu đó rồi.

Bởi vì chẳng ai có thể bảo đảm liệu có xuất hiện việc ngoài ý muốn hay không.

Đặc biệt là khi Âm dương thuật của tôi càng ngày càng cao, nơi tôi đi càng ngày càng kỳ dị đa biến, nguy hiểm liền sẽ ngày càng mạnh, Dương Thanh Sơn cũng chưa chắc có thể giải quyết hết toàn bộ rắc rối.

Lần này cái xác kỳ thi do bảy cái xác thanh thi ghép lại mà thành, đều trực tiếp ép Liễu Dục Chú tinh thông đạo pháp đến tận đường cùng.

Dương Thanh Sơn, bèn có thể xoay chuyển tình thế sao?!

Trong nháy mắt, Ngô Mậu đã cõng cái xác kỳ thi đứt hai chân đến trước mặt Liễu Dục Chú.

Tiếng hét của Liễu Dục Chú vang vọng đến tận cùng, càng ngày càng nhỏ, dần dần tiêu tan.

Nhưng Dương Thanh Sơn lại không hề xuất hiện...

Ngô Mậu vung cái chân xác chết toàn là vết thương và máu uế trong tay đó lên, lại lần nữa quật thật mạnh về phía ngực của Liễu Dục Chú!

Liễu Dục Chú hai hai mắt trợn trừng, đột một giơ hai thanh kiếm đồng thau lên, “Phụp! Phụp!” hai tiếng, trực tiếp đâm xuyên cái chân đó.

Hai người sáp quá gần, gã đến đạo pháp đều không kịp thi triển.

Dương Thanh Sơn không xuất hiện, cũng khiến sĩ khí trong lòng tôi bị tiêu tan đi một chút, nhưng tôi cũng nghĩ đến hai khả năng.

Thứ nhất, chính là Dương Thanh Sơn không giải quyết nổi phiền phức ở trong đây.

Thứ hai, Dương Thanh Sơn đi làm việc khác rồi, hắn chắc chắn sẽ đi theo tôi, vậy việc khác mà hắn đi làm, liệu có phải là có liên quan đến phong thủy ở đây không?

Dù gì Dương Thanh Sơn không phải chỉ là một đạo sĩ, Âm thuật phong thủy của hắn, kế thừa từ Dương Hạ Nguyên, Dương Hạ Nguyên càng là kẻ có danh hiệu Kham dư đại sư, thuật phong thủy của Dương Thanh Sơn, tuyệt đối sẽ không yếu!

Bất kể là khả năng nào, sợ rằng đều phải do hai người tôi và Liễu Dục Chú đối phó với cái xác kỳ thi này.

Tư duy trong nháy mắt, tôi nhanh chân lên trước, trong chớp mắt bèn tới sau lưng Ngô Mậu!

Ngô Mậu quay người lại, cái chân đó lại vụt thật mạnh về phía ngực tôi.

Bốp một tiếng, gã vụt trúng hết người tôi, ngoài luồng lực mạnh đến khó mà chịu được ra, bèn là một cơn đau đớn giống như bị ăn mòn, dường như da thịt đều rữa nát cả vậy!

Tôi hự lên một tiếng, bịch bịch lùi sau tận mấy bước.

Thời điểm này, Liễu Dục Chú rõ ràng đã có thời gian lấy hơi, gã từ bên cạnh vọt ra ngoài mấy mét, tránh khỏi sự chèn ép của Ngô Mậu.

Ngô Mậu cũng không quản Liễu Dục Chú, y lại sải bước đi gần về phía tôi.

Vụt vung tay một phát, cái chân xác thanh thi đó lại lần nữa quật về phía mặt tôi!

Sắc mặt tôi gằn xuống một phát, vẫn không tránh né, Bút Địa Chi trực tiếp hướng thẳng về phía cái chân đó, khoảnh khắc chạm vào, một đạo Trấn sát phù được phác họa ra!

Khói trắng xèo xèo bốc lên.

Nhưng không có tác dụng gì khác, tôi trực tiếp liền bị quật trúng cánh tay! Nếu không phải liều chết nắm lấy Bút Địa Chi, Bút Địa Chi đều phải bị quật bay!

Tôi đau đớn hét lên một tiếng, cả cơ thể đều bị luồng lực này quật cho bay ra ngoài, lộn tận mấy vòng trên không trung, cuối cùng rơi mạnh xuống đất.

Cái chân xác thanh thi trong tay Ngô Mậu đó, ở vị trí tôi hạ phù, lộ ra ngoài một khúc xương trắng.

Lòng tôi càng trầm xuống hơn... Bởi vì tôi dùng Bút Địa Chi, hóa ra đều không chặn nổi.

Mệnh số này của tôi, không bảo vệ nổi tôi? Hay là cái xác kỳ thi này quá dữ, mệnh số quá cứng? Ngô Mậu đạp bước lên trước, lại vung cái chân xác thanh thi lên, một phát này chỗ y vụt vẫn là đầu của tôI! Bị y vụt trúng, sợ là liền đầu nứt xương gãy.

Tôi cực lực lách một phát sang bên cạnh, chỉ có điều tốc độ vẫn chậm hơn chút ít, lại bị y vụt trúng bả vai, lập tức bèn là một cơn đau đớn đến tê dại.

Tôi vốn thân thủ đã tầm thường, bây giờ lại đã mệt vì tránh né.

Còn Ngô Mậu thì lại lật tay quật một phát, mắt nhìn cái chân xác chết đó liền sắp quật trúng đầu mặt tôi...

Trong thời điểm ngàn cân treo sợi tóc, thân người của Liễu Dục Chú vụt qua một phát, trực tiếp lao thẳng đến trước mặt tôi, một phát túm lấy hai tay tôi, lôi tôi nhanh chóng né ra phía sau!

“Vù!” một tiếng, Ngô Mậu vụt hụt một phát.

Chúng tôi né đến vị trí xa nhất ở đầu bên kia.

Ngô Mậu đột nhiên cười phá lên, cái tiếng cười đó the thé nhức tai, sát khí bừng bừng.

Mà điều khiến lòng tôi hơi kinh lại là tốc độ của Liễu Dục Chú, gã hóa ra đã hồi phục rồi?

Không, không đúng, gã không chỉ là hồi phục, mà thậm chí tốc độ còn phải nhanh hơn một chút so với trước!

“Liễu Dục Chú, anh...” Giọng của tôi đột ngột im bặt.

Bởi vì tôi nhìn thấy, trên đỉnh đầu của Liễu Dục Chú, hóa ra có một dãy kim bạc dày đặc chi chít!

Số kim bạc đó, đuôi kim đang không ngừng rung lên, bên trên còn bốc lên hơi nước màu trắng, trên trán của Liễu Dục Chú mồ hôi cũng liên tục túa ra, vân ngang tâm mày bị mồ hôi thấm đẫm của gã, lồi lên đáng sợ, thực sự rợn người.

“Tôi sẽ dùng Ngũ đế Phong táng phù, phất trần quá lớn, đưa bút và nghiên mực của cậu cho tôi.” Giọng nói của Liễu Dục Chú không còn khản đặc, mà toát lên vẻ bình thản, bình thản đến khó mà mô tả được, thậm chí là lạnh lùng!

Tim tôi lại run lên một phát, nhanh chóng đem Bút Địa Chi đưa cho Liễu Dục Chú.

Ngũ đế Phong táng phù mà trước đây tôi vẽ sẵn, một bộ giao cho Liễu Hóa Đạo, để lão đem về tộc Khương, một bộ vốn là giao cho Liễu Dục Chú, nhưng trước khi vào trong đây, gã lại giao lại cho tôi, bởi vì gã lo lắng trong lúc giao đấu kịch liệt, ngộ nhỡ gã bị thương, hủy mất phù, thì lợi bất cập hại, bảo tôi lúc bắt buộc phải sử dụng thì đưa lại cho gã cũng không muộn.

Trong lúc suy nghĩ, tôi đã nhanh chóng lấy Ngũ đế Phong táng phù ra.

Liễu Dục Chú thò tay lấy bút, đồng thời trầm giọng nói: “Nghĩ cách, trấn y lại, tôi phải chuẩn bị.” Lòng tôi đơ lại một phát.

Những lời này của Liễu Dục Chú, đối với tôi mà nói, cũng là áp lực cực lớn.

Có điều gã nói trấn lại, chắc là giống hệt với vừa nãy gã dùng Áp trấn thần chú hoàn chỉnh, không cần quá lâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận