Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục

CHƯƠNG 368: TÌM PHƯƠNG PHÁP KHÁC

Lập tức, tôi như nghẹt thở vậy, chỉ sợ Lưu Văn Tam gặp chuyện, vẻ mặt cũng vô cùng lo lắng.

Không nhịn được mà bước lên trước một bước, đã đến mép của chiếc thuyền vớt xác tôi đang đứng rồi.

Ngao sói rên ư ử một tiếng, cũng chằm chằm nhìn mặt nước chỗ trung tâm đầm nước.

Thần sắc Trương Dương rất chắc nịch, Khổng Bân thì nghiêng mặt liếc sang tôi, mở miệng nói: “La tiên sinh không cần lo lắng, vớt quan tài phải chặn xác di động trước, tay vớt chính mới có thể đến phía dưới nhất của quan tài, cái việc chặn xác chết này, anh em thủ hạ chúng tôi đã làm rất nhiều lần rồi. Lưu Văn Tam sẽ không xảy ra chuyện đâu.”

Tôi không tiếp lời, vẻ lo lắng không hề giảm bớt.

Theo dòng thời gian từng giây từng phút trôi qua, sóng nước ở trung tâm đầm nước dao động ngày càng mãnh liệt hơn, giống như nước bị đun sôi vậy, không ngừng cuộn trào.

Lúc lại có một người vớt xác lao khỏi mặt nước, xong lại đâm mạnh xuống dưới.

Thậm chí tôi cũng nhìn thấy “xác chết di động” bị đẩy khỏi mặt nước!

Tuy chỉ là vụt qua trong nháy mắt, nhưng cũng đã nhìn rõ trên người “xác chết di động” đều mặc giáp mây, nước da tái xanh.

Những xác chết di động đó không hề có động tác gì cả, giường như chỉ là thuận theo dòng nước mà lao lên khỏi mặt nước mà thôi.

Tôi đoán đây chắc là do nguyên nhân ban ngày, cho dù là ở dưới nước, ánh mặt trời chung quy vẫn có gây ra một số hạn chế.

Nếu như mây đen ban nãy không tan đi, sợ rằng lúc này đã là một kết quả khác rồi.

Thời gian trôi qua khoảng chừng bảy tám phút, đột nhiên, mặt nước rung lên một phát.

Từ vị trí trung tâm hình thành một vòng tròn khuếch tán ra ngoài, lan ra hết cả đầm nước!

Thần sắc Trương Dương vui mừng, hắn vụt đưa tay lên, gầm khẽ một tiếng: “Nhanh lên giúp anh ta!” Tiếng ùm ùm ùm vang lên, ba mươi người vớt xác còn lại, gần như đồng thời nhảy xuống đầm nước!

Nhanh như bay bơi về phía trung tâm!

Mười mấy giây sau, bọn họ đều đã lặn xuống dưới đáy nước!

Rồi lại tầm một phút nữa trôi qua, một phần đầu bằng sắt đen xì xì, từ trong làn nước cuộn trào nhô lên.

Đây hoàn toàn là một cỗ quan tài hình người, cái đầu sắt đó đường nét rõ ràng, giống như là tướng mặt của một ông già.

Chỉ là cỗ quan tài sắt đen xì ấy, luồng khí toát ra ngoài quá đỗi lạnh giá.

Cái đầu sắt kia sau khi nhô ra khỏi mặt nước, thì từ từ nổi lên.

Rõ ràng là phía dưới có người đang đẩy!

Tim tôi đều đã sắp nhảy lên đến tận cổ rồi.

Mấy phút sau, cỗ quan tài đã nhô lên hết một nửa, chỉnh thể đã có thể nhìn rõ, đây đích thị là tượng Ai Công!

Tôi từng nhìn thấy miếng ngọc khắc tượng Ai Công trong tay Lưu Văn Tam, tuy rằng chỉ là đồ nhái, nhưng hình dáng của nó không khác gì so với cỗ quan tài này.

Phần bên rìa của cỗ quan tài sắt hình tượng Ai Công, có xích sắt cùng nổi lên khỏi mặt nước.

Giây phút lúc dây xích sắt này xuất hiện, đột nhiên lại có mấy người vớt xác, từ vùng nước đang đánh đấu với xác chết di động ở vòng ngoài thò đầu ra, bơi về phía xích sắt!

Dưới ánh mặt trời, xích sắt toát ra thứ ánh lạnh âm u, bên trên đã đầy vết tích.

Trong tay những người vớt xác đó, lấy ra đã không còn là mã tấu nữa, mà hoặc là rìu có lưỡi cưa, hoặc là dao răng cưa có chất lượng thép cực tốt!

Trạng thái bọn họ như điên cuồng, bắt đầu cưa xích sắt một cách bạt mạng!

Trong lòng tôi lại thất kinh, cũng hiểu ra, muốn lấy được quan tài ra, chẳng phải cần làm đứt xích sắt trước sao?!

Cũng vào lúc này, vùng nước đang không ngừng cuồn cuộn kia, đột nhiên lại càng cuộn trào kịch liệt hơn, thậm chí còn có máu màu đỏ tươi nổi lên trên mặt nước!

Máu tươi chắc chắn không phải là đến từ xác chết di động, chỉ có khả năng là của người vớt xác.

Bản thân người vớt xác bọn họ hai ba người thành một nhóm đối phó với một xác chết di động, thì còn có thể miễn cưỡng ứng phó được.

Bây giờ phân ra mấy người đi cưa xích sắt, người còn lại chắc chắn thành trứng chọi đá rồi.

Mắt của Trương Dương trợn rất lớn, bên trong toàn là vằn máu, thân người hắn cũng đang hơi hơi run rẩy, đột nhiên hắn sẵng giọng quát một câu: “Cơ hội hiếm có! Đều cưa nhanh lên chút!”

Rõ ràng, trong mắt Khổng Bân cũng toàn là sự căng thẳng.

Tôi ngoài việc lo lắng ra, cũng vô cùng nghi hoặc, trực tiếp hỏi bọn họ luôn, tại sao nhất định phải đẩy cỗ quan tài này lên rồi mới cưa xích? Kể cả là Lưu Văn Tam và ba mươi người kia có thể đẩy được, cũng chỉ là hành động thừa thãi mà thôi. Chẳng bằng đại bộ phận người đi đối phó với xác chết di động, những người còn lại ở dưới nước cưa xích sắt.

Trương Dương mắt đỏ ngầu ngoảnh đầu nhìn tôi một cái: “Dây xích sắt này quái dị lắm, ở trong nước không cưa đứt được, mà đám xác di động kia còn sẽ phát cuồng, Lưu Văn Tam trụ thêm một lúc nữa, anh ta còn chưa kiệt sức, là đã lợi hại hơn người khác rất nhiều rồi.”

Nói rồi, hắn đột nhiên lại nhìn sang Khổng Bân, khàn giọng nói một câu: “Lão Khổng, ông cũng qua giúp đi!”

Khổng Bân cũng ùm một phát nhảy xuống nước, đem theo dao lưỡi cưa đi qua giúp cưa xích sắt!

Đầu mày tôi nhíu chặt, lúc này mới hiểu ra, tại sao trước đây nhà họ Cẩu có kiểu nói vớt ba lần không nổi này rồi.

Một là người vớt xác có thể nâng được cỗ quan tài này lên vốn đã không nhiều, nghìn người chọn một.

Hai là phải nâng cỗ quan tài này lên lâu như thế, còn phải cưa đứt xích sắt, đây cũng là một trở ngại lớn khi vớt quan tài.

Theo dòng thời gian trôi, tôi cũng phát hiện chỗ xích sắt này có tổng cộng tám sợi, phân biệt ở bốn phương vị trái phải, một phương vị hai sợi xích sắt, tuy rằng không phải là vị trí của bát quái, nhưng dường như cũng ngầm hợp với hướng đi của bát môn.

Tim tôi đập mạnh một phát, đột nhiên nghĩ đến một điểm.

Thủy cực âm, Sa cực dương, sắt non vào nước Âm Dương tương hợp, long khí không ngừng sinh ra sinh khí.

Ở trong nước, thứ long khí điều hòa âm dương này càng mạnh hơn.

Đây mới là nguyên nhân xích sắt cưa không đứt được, không phải là bởi vì độ cứng của nó, mà là vì độ dai cùng với sinh khí, khiến nó gần như là giống với vật sống!

Dưới sự bao vây của long khí, sắt non được nuôi dưỡng không biết bao nhiêu năm, đã thành một bộ phận của huyệt nguồn này.

Cưa nó, bèn là động đến huyệt nguồn!

Đây cũng là nguyên nhân cốt lõi của việc xác chết di động phát cuồng!

Xác chết di động không phải bảo vệ quan tài, mà là bảo vệ huyệt nguồn, bọn chúng cũng được sinh khí này hun đúc, quanh năm không hóa.

Cho dù là quan tài bị nâng lên khỏi mặt nước, cũng không thể nào cưa đứt được thật, bởi vì phương vị của cả cái đầm nước này, không chỗ nào là không có long khí sinh khí.

Trừ phi có thể đoạn được long khí của chỗ huyệt nguồn của cái đầm nước này!

Tư duy như điện xẹt, tôi lập tức lấy giấy lạnh mịn và bút ra, đem phương vị của mấy sợi xích sắt, và cả vị trí của cỗ quan tài kia đều vẽ lại.

“Bảo bọn họ quay về! Dây xích này không cưa đứt được đâu! Phải nghĩ cách khác!” Tôi trầm giọng mở miệng, giọng điệu rất gấp gáp.

Trương Dương căn bản không đếm xỉa đến tôi, còn nhìn như điên về phía trung tâm đầm nước.

Tôi lại giục một câu nữa, Trương Dương thì vụt trừng mắt nhìn tôi một cái, bảo tôi câm mồm!

Ngao sói đột nhiên sủa ầm ĩ lên, nó hướng về phía Trương Dương nhe nanh xù lông, vẻ uy hiếp không nói cũng đủ biết.

Mặt tôi thì tối sầm lại, bảo hắn làm theo lời tôi nói, chuyện này không thể xem thường được, dưới nước máu nhiều như thế, không biết tình trạng thương vong của người vớt xác như thế nào, không làm theo lời tôi nói, nhà họ Cẩu lần này cũng chẳng vớt cỗ quan tài kia lên nổi!

Trương Dương vẫn không thèm đoái hoài gì đến lời của tôi.

Trong lúc tôi và hắn giằng co nhau, đột nhiên cỗ quan tài sắt nổi một nửa trên mặt nước kia rung lắc hai phát, rồi từ từ chìm xuống dưới nước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận