Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục

CHƯƠNG 1141: LA MỖ KIẾM XÁC TÌM ĐAN MÀ TỚI, CẦU VIỆN ĐỒNG HÀNH

Tôi đồng thời cũng mở mắt ra, cảnh tượng trước mắt, lập tức khiến lòng tôi kinh hãi.

Tổng cộng có bảy người vây lấy chúng tôi, trong đó có hai người đứng sau lưng Ba Thanh, trong tay mỗi người bọn chúng đều cầm một thanh đoản đao sắc nhọn, kề trên cổ của Ba Thanh, trước mặt Ba Thanh còn có một người, trong tay gã đang cầm một khẩu súng săn đã gỉ sét, nòng súng chọc thẳng trán của Ba Thanh.

Lúc này Ba Thanh đã sợ đến mức mặt mày trắng bệch.

Ba người còn lại, tư thế cũng gần như là quây lấy tôi, đồng thời cũng có một khẩu súng dí lên đầu tôi.

Người thứ bảy thì là một gã đàn ông trung niên gầy gầy nhỏ nhỏ, nhìn lên trông tuổi tác tầm gần năm mươi, mặt mày miệng vâu má hóp, đang chằm chằm nhìn Ba Thanh, rồi lại nhìn nhìn tôi, con ngươi liếc qua liếc lại, thần sắc cũng nghi ngờ kinh hãi.

Sáu người còn lại kia, đều mặc quần áo rằn ri, tên nào tên nấy mặt mày hung hãn.

Lưỡi dao găm kề trên cổ rất sắc bén, gần như đã sắp cứa đứt cổ tôi rồi...

Ba Thanh lúc này cũng đã mở mắt, trên trán hắn mồ hôi liên tục túa ra, đôi con mắt trừng trừng nhìn gã đàn ông miệng vâu má hóp đó, rõ ràng, từ ánh mắt của Ba Thanh tôi nhìn ra được, ngoài khiếp hãi ra, thì phần nhiều hơn là giận dữ.

Từ việc gã đàn ông vừa nãy mở miệng gọi Ba Thanh, lại cộng thêm thần thái này của Ba Thanh, không điểm nào không nói lên rằng hắn quen biết gã đàn ông này!

Ngoài ra, bèn là quan hệ giữa bọn họ tuyệt đối chẳng mấy tốt đẹp... Thậm chí có thể nói, chắc chắn là cực kỳ tồi tệ...

Lòng tôi trầm xuống một phát, nhưng trên vẻ mặt vẫn giữ trấn tĩnh.

Ba Thanh mím miệng, không nói một lời.

Sáu người mặc quần áo rằn ri đó, vẫn cứ mặt mày hung hãn, thần sắc cảnh giác chằm chằm nhìn tôi và Ba Thanh.

Một người trong số đó đột nhiên nhìn sang gã đàn ông miệng vâu má hóp, nói: “Lão Chu, lão biết chúng nó?”

Rõ ràng, lão Chu đó chính là người hái thuốc dẫn đường rồi.

Cái người mở miệng nói này, là thủ lĩnh của đám người bọn chúng?

Nhưng tôi lướt qua một lượt không hề nhận ra, kẻ nào là Phong thủy tiên sinh.

Người hái thuốc tên lão Chu đó, ánh mắt vẫn đang hướng lên người Ba Thanh, lão đột nhiên cười cười nói: “Tôi chắc chắn biết chứ, Ba Thanh, mấy năm nay đứa dữ nhất trong số người hái thuốc chính là nó, đống nào cũng dám đi, mạng lớn đến phát hãi.” Trong giọng điệu của lão mang theo hơi thở u ám.

Ba Thanh đột ngột nghểnh mặt lên, mở miệng liền chửi: “Dắt bao nhiêu thằng vào trong đào phần quật mộ, Chu Tiên Quý bố địt cụ nhà mày!”

Lão Chu lại cười cười, giơ tay lên, bèn bốp bốp lên mặt của Ba Thanh, cái âm thanh này vừa giòn vừa rõ.

Ba Thanh hự lên một tiếng, mặt đều đỏ bừng cả lên, định động thủ.

Kết quả ba người còn lại kia, tay gần như đồng thời đều ấn xuống dưới một phát, dẫn đến việc chỗ cổ của Ba Thanh, lập tức liền xuất hiện một vệt máu.

“Ba Thanh!” Tôi hạ thấp giọng quát Ba Thanh một câu, sắc mặt hắn trắng bệch đi, cũng không dám động đậy nữa.

“Đào phần quật mộ? Biết cũng không phải ít, khử bỏ nó đi, vứt xuống rãnh núi, không được để nó ra ngoài báo tin, thằng này tao không quen, không phải người trong thôn bọn tao, vứt chung xuống dưới cũng được.” Lão Chu cười khẩy liếc Ba Thanh một cái, rồi lại nhìn nhìn tôi, thần sắc lạnh băng, giọng điệu nhẹ như bẫng, nhưng lại là lấy mạng người.

Sáu người kia đưa mắt nhìn nhau một phát, cái tên dẫn đầu vừa lên tiếng đó lập tức liền định gật đầu.

Đồng tử mắt tôi co mạnh một phát, nói: “Mọi người đều cùng nghề, tôi cũng là đuổi theo mấy anh tới đây, kiểu gì cũng phải cho người ta nói thêm đôi câu chứ!”

Mặt lão Chu hơi hơi biến sắc một phát.

Còn trong mắt sáu người kia gần như đồng thời đều lộ ra một tia kinh hãi, đặc biệt là cái tên cầm đầu, ánh mắt gã nhìn tôi đều trở nên càng sắc bén hơn.

Nhìn đối diện, kẻ này có một khuôn mặt vuông, giữa trán hai nếp vân ngang, viền tóc cực cao, còn mang một đôi mắt xếch.

Tướng vân trán này còn gọi là vân Yển Nguyệt, tướng mệnh trường thọ, tính cách cởi mở, có điều lại Hình khắc con cái.

Ngoài ra, con mắt xếch của gã không có bọng mắt, đồng tử trong mắt kèm màu đỏ thẫm, râu ria ánh vàng.

Tôi trong nháy mắt liền phân tích ra tính cách của gã, cùng với tướng cách tướng mặt hiện giờ, thuộc duyên con cái ít, hơn nữa hình khắc, đồng thời nóng nảy dễ giận, cuối cùng gặp tai bay vạ gió.

Phân tích tướng mặt chỉnh thể, gã sẽ cởi mở rộng rãi với người thân cận, đối với người khác thì hung ác vô tình.

“Cùng nghề?” Tay của gã đàn ông đó đột nhiên phẩy phẩy cạnh mũi, tiếp đấy lắc lắc đầu nói: “Trên người mày, không có mấy mùi đất tanh, ngược lại mùi xác thối không ít, bọn tao không có hứng với xác chết.”

Đồng tử mắt tôi co mạnh một phát, tên ngày hóa ra lại còn thông qua khứu giác để phán đoán?

Mùi đất tanh chắc là quanh năm đào phần quật mộ, còn mùi xác thối, là tiếp xúc với xác chết thời gian dài...

Chỉ một câu này, gã gần như liền cắt đứt rất nhiều thứ tôi định nói.

“Mày muốn nói gì thì nói nhanh đi, nói xong thì lên đường.” Gã lạnh nhạt nói.

Chỉ trong đôi ba câu, tôi đã đoán chắc tên này không phải là Phong thủy tiên sinh gì rồi.

Tôi hít sâu một hơi, ánh mắt nhìn quét qua mấy người còn lại, trầm giọng nói: “Sông lớn ngòi lớn, một hai mươi dặm mà tới, không thấy quay đầu, Can long sông Thiên Khiếm phân Chi long, nhập vào Đại long mạch núi Đông Vụ, La mỗ kiếm xác tìm đan mà tới, không biết là vị cùng nghề nào đang tìm vật ở đây, tôi không có ác ý, chỉ là trên đường gặp một bảo vật, bản thân không có năng lực lấy, vừa hay phát hiện trong núi có tung tích của người cùng nghề, mới lên trước định muốn cầu viện.”

Những lời này của tôi nói xong, năm người còn lại cũng đưa mắt nhìn nhau, tôi nhìn lướt qua một phát, thần thái của bọn chúng, đều là bộ dạng nghe không hiểu...

[Giải thích từ dịch giả]

Hình khắc: Là thuật ngữ trong tướng sao, gọi là ‘Tam hình tương hại, Ngũ hành tương khắc’. Trong mệnh lý học, hình khắc không nhất định là khắc chết, mà là ảnh hưởng ở nhiều mức độ khác nhau. Ví dụ trong quan hệ vợ chồng có: Tình cảm không tốt, suốt ngày cãi nhau; Tình cảm rạn nứt, dẫn đến sống riêng, ly hôn; Sau kết hôn khiến vợ chồng nhiều bệnh nhiều nạn, thậm chí tàn tật; Vợ chồng chết sớm, không thể cùng đầu bạc. Hình khắc mà thông thường người ta nói đến đều là ở mức nghiêm trọng như bệnh tật hoặc sinh ly tử biệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận