Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục

CHƯƠNG 971: NÚI NHƯ DAO NGÀ, ĐỒ TỂ HÀNH HÌNH

Ánh mắt Liễu Dục Chú sáng rực, gã hỏi tôi dự định lúc nào động thủ?

Tôi nghiêm trọng nhìn đối diện với Liễu Dục Chú, trầm giọng nói: “Cho chúng ta thêm thời gian một hai ngày, hoặc giả sẽ chuẩn bị càng đầy đủ hơn, nhưng trễ thì sinh biến, biến số chính là mệnh số, chính là cơ duyên.”

“Hiện giờ biến số và cơ duyên này nếu đã rơi vào trong tay chúng ta, hoặc giả chính là mệnh số của Trương Nhĩ đã đến cùng rồi, không cần đợi nữa, đêm nay liền động thủ, tránh lại phát sinh biến số.” Những lời này tôi nói một cách rất thận trọng, chính là bởi lo mấy người Liễu Dục Chú sẽ cảm thấy tôi quyết định quá gấp rút.

Nhưng Liễu Dục Chú lại không hề do dự, trực tiếp liền gật đầu biểu thị đồng ý.

Trong mắt Liễu Hóa Đạo, Liễu Hóa Minh, Liễu Hóa Dương thì càng sát khí bừng bừng.

“Tôi chọn người ra, cậu bèn đưa bọn họ qua bên chỗ Dương sai, bảo bọn họ nghe theo mệnh lệnh của Dương sai hành động, còn về mấy người chúng ta cần hành động ra sao, bèn do La Thập Lục cậu sắp xếp, thế nào?” Giọng điệu Liễu Hóa Đạo trịnh trọng.

Tôi gật gật đầu, Liễu Hóa Đạo lập tức liền đi về phía tiền viện.

Tôi lại lần nữa bấm điện thoại gọi cho Trâu Vi Dân, bảo với anh ta đêm nay liền đưa người qua cho anh ta, đồng thời dặn dò anh ta việc rà soát đêm nay trực tiếp cấp tiến lên.

Trâu Vi Dân trả lời một chữ được xong, hạ giọng bảo với tôi, bọn họ trên cơ bản đã khoanh vùng đầu mối, cảnh sát chìm đã phát hiện tung tích của Trương Nhĩ, là ở một kho xưởng cũ bỏ hoang.

Trâu Vi Dân do dự một lát xong dò hỏi, muốn biết chúng tôi có hành động gì.

Hơn nữa anh ta bảo với tôi, nếu manh mối không có vấn đề, thì sớm nhất đêm nay bèn có thể trực tiếp bắt Trương Nhĩ!

Nếu như hành động của chúng tôi kỳ thực giống hệt với bọn họ, thì có thể cùng động thủ, nếu như không giống, cũng có thể cân nhắc một chút, trực tiếp toàn bộ cùng nhắm vào Trương Nhĩ.

Những lời này của Trâu Vi Dân, càng khiến tim tôi đập điên cuồng.

Có điều tôi hiện giờ lại có thể khẳng định, đây là vết tích mà Trương Nhĩ để lộ ra ngoài, cố ý dụ cảnh sát chìm qua thôi.

Bởi vì việc này quá nhanh, lão cáo già Trương Nhĩ này, lão sẽ không có chuyện không có tý chút biện pháp khống chế ngược nào cả, trực tiếp liền sắp bị tìm ra sào huyệt luôn, thì bèn chắc chắn có vấn đề.

Một là không có điểm đáng ngờ nào chính là điểm đáng ngờ lớn nhất, hai nữa bèn là địa chỉ trong tay tôi, không hề dính dáng đến kho xưởng cũ bỏ hoang nào cả.

Ngô Mậu là một Phong thủy tiên sinh tinh ranh, y nếu đã bắt chẹt được nhà họ Phùng và nhà họ Thích, lại yêu cầu tôi làm việc cho y, thì sẽ không tiếp tục lấy chuyện của Trương Nhĩ ra để úp tôi.

Trong nháy mắt nghĩ rõ những điểm này xong, tôi nói với Trâu Vi Dân bảo bọn họ hành động theo kế hoạch của bọn họ.

Người mà tôi sắp xếp cho anh ta đủ để giúp bọn họ tóm được Trương Nhĩ, đồng thời bảo anh ta lập tức sắp xếp người tới nhà họ Phùng đón người.

Trâu Vi Dân ngay lập tức biểu thị anh ta sẽ đích thân tới đón.

Ngay tiếp đó Trâu Vi Dân cũng đem địa chỉ khu vực bọn họ hiện giờ đang phong tỏa điều tra ra bảo với tôi, tiếp đó liền cúp điện thoại.

Tôi không lập tức bàn bạc với mấy người Liễu Dục Chú, mà trước tiên gọi điện thoại cho Phùng Bảo, bảo hắn đem một bản địa đồ của thành phố Nội Dương vào.

Rất nhanh, hai người Phùng Bảo và Phùng Quân đã vội vàng tới hậu viện, trong tay bọn họ ôm một cuộn bản đồ phải rộng tới tận hơn ba mét.

Tôi lập tức giật cả mình, Phùng Bảo mới bảo với tôi, trước đây sau khi Phùng Chí Vinh thấy tôi sửa đổi phong thủy Nội Dương xong, liền sắp xếp thợ vẽ tay một tờ bản đồ chuẩn xác, để chuẩn bị cho tôi sử dụng bất cứ khi nào cần.

Khi hai người họ trải tấm bản đồ ra xong, tôi một phát liền nhìn ra được, hình vẽ của tấm bản đồ này, là dựa trên cơ sở bản đồ sa bàn thành phố Nội Dương đó của nhà họ Phùng.

Trong tấm bản đồ này hơi được thu nhỏ một chút, có điều mức độ tường tận của đường phố, đều vượt xa so với bản đồ thông thường.

Ngoài ra chỗ được sửa phong thủy, thì dùng nét đứt phác họa ra một hình vẽ.

Lúc này tôi còn phát hiện ra một vấn đề, chính là nơi phát hiện ra manh mối mà mấy người Trâu Vi Dân nói đến, vị trí của chỗ kho xưởng cũ bỏ hoang đó, hóa ra lại rất gần với chỗ mà lúc trước Thích Lan Tâm để xác chết của Tưởng Bàn, đại khái chính là ở khu vực đó.

Mà địa chỉ Ngô Mậu đưa cho tôi, thì phải xa hơn rất nhiều.

Ngược lại là nằm tại vị trí một quả núi trong thành phố ở khu phía nam thành phố Nội Dương, chân của quả núi trong thành phố đó, thậm chí còn gần sát sông Dương.

Khoảng cách giữa hai chỗ đã rất xa rồi, căn bản không dính dáng đến việc mà Ngô Mậu nói, gần đó có Dương sai ra vào.

Đầu mày tôi nhíu chặt lại thành một chữ Xuyên, nội tâm còn có chút nghi ngờ kinh ngạc.

Tôi đột nhiên nghĩ tới một khả năng, gã Ngô Mậu này, liệu có phải vào lúc khu nhà trạch của y gặp chuyện, bèn đã lên sẵn kế hoạch chuẩn bị chặt chém tôi và nhà họ Phùng cùng nhà họ Thích không, y cũng cố ý làm một số công tác chuẩn bị, ví dụ như điều tra Trương Nhĩ?

Vậy nên y mới vừa hay sau khi đưa bao nhiêu yêu cầu quá đáng như thế với tôi xong, bèn đưa ra một thông tin thế này, khiến toàn bộ lửa giận của tôi đều bị thổi bay, sự chú ý toàn bộ đều chuyển sang sự việc này?

Tôi tĩnh tâm tập trung tinh thần, càng quan sát phương vị phân bố của quả núi trong thành phố đó ở trên bản đồ một cách tường tận hơn.

Đồng thời tôi so sánh với hướng đi của kim chỉ trên Dương Công Bàn, rất nhanh liền đã xác định quả núi này, là một quả núi dữ.

Đầu tiên là thứ mà quả núi này phác họa ra, bèn là một ngọn núi lùn dạng giống như Dao ngà.

Cái gì gọi là Dao ngà?

Cũng chính là trước Sa có Long huyệt, mà Sa sắc nhọn, hơn nữa thấy ở phương vị Lục Tú.

Phương vị Lục Tú này, cũng là một dạng của phương vị Phong thủy.

Nếu như không có Dương Công Bàn mà Thẩm Kế gửi tới, đơn thuần từ trên bản đồ thì tôi không nhìn ra được phương vị Lục Tú đâu.

Ngoài ra, nếu như quả núi này còn xuất hiện phương vị Tứ Khố, thì càng là núi Đại hung! Chủ đồ tể và đao phủ.

Dạng núi đại hung thế này, nếu như trú ở đây, nhất định sẽ chết bởi hành hình.

Trương Nhĩ tại sao lại tới một quả núi dữ như thế này?

Đang lúc đầu mày tôi nhíu chặt, suy nghĩ vấn đề bên trong, thì ánh mắt tôi lại lần nữa nhìn lên trên sông Dương bên cạnh quả núi này ở trên bản đồ.

Tiếp đấy tôi lại phát hiện ra trong quả núi dữ này, dường như có một đầm nước.

Bất thình lình, tôi đột nhiên nghĩ tới một câu nói.

“Cát tinh chiếu Hung sơn, ắt có ác quỷ!” Phị Phát Quỷ hồi đó, cũng là một quả núi cực kỳ hung dữ, mà dưới núi có Âm long, trong núi có đầm nước, chính ứng với một phương pháp tính trong Táng ảnh quan sơn và Địa tướng Kham dư, Cát tinh chiếu Hung sơn, ắt có ác quỷ!

Chúng tôi bèn gặp phải Dương Thanh Sơn, gặp phải Xác âm luyến dương!

Hiện giờ Trương Nhĩ dẫn theo Dương Hưng, Dương Hưng đã kích hoạt Ôn thần chú.

Vậy quả núi dữ này, liệu có khiến Dương Hưng trở nên càng dữ hơn, Trương Nhĩ định lợi dụng nửa bộ Táng ảnh quan sơn đó, và cả thuật Phong thủy của lão, để kích hoạt hung tính của Dương Hưng?!

Lúc nghĩ đến đây, trong lòng tôi bốc lên từng đợt hơi lạnh.

Cha là Thanh thi, con làm Ôn thần, Trương Nhĩ lão cố ý sao?

Khiến mệnh số của hai người Dương Thanh Sơn và Dương Hưng, dùng phương thức này ăn khớp với nhau?

[Tác giả có lời muốn nói]

La mỗ: Chương mới hôm nay kết thúc rồi, ngày mai tiếp tục!

[Giải thích từ dịch giả]

Dao ngà: Dạng dao trang sức bằng ngà voi được dùng trong nghi lễ.

Lục Tú: Trong 24 phương vị của la bàn, Lục Tú bao gồm: Cấn, Bính, Tốn, Tân, Đoài, Đinh.

Tứ Khố: Chỉ bốn phương vị trong địa chi gồm: Thìn, Tuất, Sửu, Mùi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận