Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục

CHƯƠNG 769: TƯỚNG MẶT THAY ĐỔI

Lúc này, hai chân của Dương Hạ Nguyên bị kẹt vào trong sàn tre, y không tránh né được, tôi vừa hay lại đứng ngay trước mặt y.

Gần như trong nháy mắt, Bút Địa Chi đã hạ lên trên thóp trước của Dương Hạ Nguyên!

Ý của tôi vốn định dùng Áp trấn thần chú.

Nhưng Áp trấn thần chú dù gì cũng là chú pháp Đạo gia, Dương Hạ Nguyên tuy không xứng làm người, nhưng trên bản chất y vẫn là người còn sống, dùng Đạo pháp diệt người sống, tôi không biết có thể thành công hay không, càng không biết liệu sẽ có hậu quả gì đặc biệt hay không.

Nhưng tôi từng tiếp xúc với Lý Âm Dương, ông ta dùng Âm dương thuật khiến tôi bị tổn thương ngũ tạng, suýt chút nữa thì chết vì lao phổi.

Bên chỗ Viên Hóa Thiệu, tôi càng xém chút nữa thì chết trên trận pháp Phong thủy lời ra quẻ thành của y!

Âm dương thuật có thể giết người, lão Dương Hạ Nguyên này cũng là kẻ ác tội ác tày trời, tôi tru diệt y là thay trời hành đạo, không cần chịu trời phạt!

Tư duy vụt qua trong nháy mắt, thứ tôi hạ bút vẽ đã không còn là phù!

Mà là một sơ đồ Bát quái đơn giản!

“Địa tâm Minh đường trong dùng gạch, Lục thập tứ quẻ theo Tiên thiên!”

“Đứt mày, đoạn mệnh!”

Tôi lại hạ một nét bút nữa, mực viết đen xì xì, bèn lại kéo ra một vết mực ở phía trên đầu mày của Dương Hạ Nguyên.

Tôi vạch bút như bay, Dương Hạ Nguyên giãy giụa như sắp chết, giây phút vết mực vẽ qua đầu mày của y, hai tay y liền vỗ mạnh sang hai bên một cái, cả cơ thể bật một phát lên trên.

Tôi vụt lùi sau nửa bước, thuận thế vung bút, vạch một đường về phía ngực y!

“Tiền như khô cốt buộc túi tràng, Gương đồng lồng ngực bông làm thịt!”

“Âm dương đưa tài, hôm nay vong mạng!”

Sau khi Dương Hạ Nguyên bật lên xong, không lập tức tiếp tục tấn công tôi, mà ngược lại lùi ra bên rìa sàn tre.

Trên trán y đã bị tôi lưu lại sơ đồ Bát quái kia, vết mực trên lông mày gần như thẩm thấu vào trong da thịt.

Phụt một tiếng, Dương Hạ Nguyên thổ ra ngoài một ngụm máu tươi đỏ tanh rơi lên trên sàn tre, y ôm chặt lấy ngực.

Lúc này vết thương trước ngực y bắt đầu chảy máu, vết mực mà tôi vạch ra kia, vừa vặn nằm trên vết thương của y.

Thậm chí vết thương trên vai y lúc trước, cũng bắt đầu không ngừng chảy máu.

Cơ thể của Dương Hạ Nguyên liên tục run rẩy, trợn trừng mắt nhìn tôi chòng chọc, y rõ ràng càng trở nên rũ rượi, hơn nữa tướng mặt của y cũng bắt đầu xuất hiện thay đổi rồi.

Xương gò má nổi đen, ấn đường nổi đen, nhân trung đã xuất hiện khí xanh!

Sự thay đổi này khiến tôi ngoài kinh ngạc, thì bèn là trong lòng mừng rỡ.

Quả nhiên, với tư cách là một Âm dương tiên sinh, chỉ cần dùng khí vật tương ứng của Âm dương thuật, cộng thêm với trình độ thuật pháp Âm dương đủ cao thâm, liền có thể làm được như Lý Âm Dương và Viên Hóa Thiệu, lời ra quẻ thành! Thậm chí là lời ra mạng mất!

Tuy thành tựu Âm dương thuật của tôi hiện giờ còn kém xa Viên Hóa Thiệu và Lý Âm Dương, nhưng lý giải của tôi đối với tướng mặt tướng cốt, cũng có quan điểm đặc sắc.

Thậm chí là trước đây, tôi cũng từng dùng gậy khóc tang phá tướng cốt! Hiện giờ có thể dùng Bút Địa Chi, đương nhiên là nhẹ nhàng hơn quá nhiều.

Mày gãy, bèn là tướng mạng chết bất đắc kỳ tử!

Hơn nữa xây sửa Minh đường, cùng với Âm dương đưa tài mà tôi nói, là lời hứa của Âm dương tiên sinh đối với người chết.

Tôi tuy dùng Âm dương thuật lấy mạng y, nhưng cũng hứa sẽ xây sửa Minh đường cho y, chết xong hậu táng.

Quả nhiên, hai dạng thuật pháp này phối hợp với nhau, Dương Hạ Nguyên đã thành khí đen lởn vởn, sắp sửa mất mạng!

“Yêu ngôn hoặc chúng!” Dương Hạ Nguyên gầm lên thành tiếng, trong mắt toàn là vẻ kinh sợ khiếp hãi.

Giây tiếp theo, chẳng biết tại sao vết thương vốn đang chảy máu của Dương Hạ Nguyên lại lần nữa cầm máu, y vụt vọt một phát sang phía bên, trực tiếp nhảy luôn lên trên vách núi dày đặc vết nứt đã hình thành sườn dốc, ngay tiếp đấy kiếm trong tay y liền chém thật mạnh về phía giá tre!

Tôi tỉnh người lại, không khỏi lòng trầm xuống một phát.

Âm dương tiên sinh tuy có mệnh số bảo hộ, nhưng chưa đến lúc nguy cơ sinh tử quyết chiến đến cùng, tuyệt đối không được tự cao tự đại, Viên Hóa Thiệu chính bởi quá cuồng ngạo, tự cho rằng tất cả đều nằm trong tính toán của mình, nên mới mất mạng trong tay Dương Thanh Sơn và Lý Âm Dương.

Vậy nên vừa nãy lúc tôi định dùng mệnh số để hủy hoại niềm tin của Dương Hạ Nguyên, cũng vẫn dùng nghiên mực và Bút Địa Chi làm chiêu dự phòng, đề phòng ngộ nhỡ.

Lúc này Dương Hạ Nguyên lại lần nữa phản đòn, tôi đương nhiên càng không dám chủ quan.

Trong nháy mắt tôi đã định thần lại, cũng vọt mạnh lên một phát, định nhảy xuống vị trí vừa nãy tôi trèo lên, nhưng động tác của Dương Hạ Nguyên, rõ ràng càng nhanh hơn.

“Ta nay mang bút đối Thiên Đình, Nhị Thập Tứ Sơn làm Thánh linh! Khổng Thánh ban ta Văn Xương bút, Vạn thế do ta năng tác thành!”

“Điểm đá, đá vỡ!” Giây phút chú pháp thốt ra khỏi miệng, kiếm của y, liền đâm mạnh về phía vị trí tôi sắp đặt chân.

Kiếm đồng đâm vào đá, phát ra một tiếng vỡ ầm, tảng đá ở chỗ đó lập tức vỡ nát ra, phía dưới chân tôi đã thành trống không, động tác của Dương Hạ Nguyên rõ ràng còn chưa dừng lại.

Trong nháy mắt, Dương Hạ Nguyên lại lần nữa vung tay áo, từ trong ống tay áo của y lại xuất hiện một thanh kiếm màu xám hơi nhỏ hẹp, lại chém mạnh một phát về phía bên kia của giá tre.

“Điểm cây, cây tan!” Rẹt một tiếng!

Lúc trước giá tre đã bị chém một kiếm, vốn đã sắp đứt gãy rồi, bây giờ kiếm thứ hai này lại chém xuống bên còn lại.

Cộng thêm Dương Hạ Nguyên dùng là thuật pháp Đạo thuật, sàn tre đột ngột sụp đổ, cả mặt sàn bởi vì quán tính, mà văng lên trên vách núi.

“Mệnh số? La Thập Lục tao nói cho mày biết, mệnh số là dùng để phá vỡ! Nếu như tao tin mệnh số, thì tao đã sớm thành một đống xương nát rồi!”

“Một thằng oắt con miệng còn hôi sữa, mà vọng tưởng đòi giết tao? Nằm mơ!”

Tiếng gào thét u ám của Dương Hạ Nguyên lởn vởn bên tai, lúc này tôi căn bản không còn tâm trí đếm xỉa đến y, trong lúc rơi xuống tôi vụt túm lấy phần rìa của sàn tre, bởi cú chém này của Dương Hạ Nguyên chỉ chém đứt chỗ nối ở bên trên, nguyên cả giá tre vẫn còn có nhiều điểm nối khác, nên cho dù là đổ rồi, cũng không đến nỗi lập tức tan rã hoàn toàn.

Tuy tôi không trực tiếp rơi thẳng xuống dưới, nhưng văng một cú thật mạnh thế này, khiến cả người tôi đều đập lên trên vách núi, lại cộng thêm bản thân vách núi đã không bằng phẳng, toàn là đá nhọn lởm chởm, nên một phát này tôi bị đập cho thất điên bát đảo, cổ họng mặn chát, phụt một phát, bèn thổ ra một ngụm máu lớn.

Tôi cực lực ổn định lại tinh thần, nhưng trước mắt vẫn cứ tối sầm, tôi rút một tay ra, dùng sức bám vào trong một khe hở, nhanh chóng buông khúc gỗ ở bên trên sàn tre ra.

Tiếng rào rào vang lên không dứt, trong nháy mắt, cả cái sàn tre đều đã tan rã.

Tôi miễn cưỡng nằm bò trên vách núi dốc, như thế mới không bị ngã xuống dưới.

“Mệnh số, mở miệng là nói mệnh số, có gan thì vừa nãy đừng có tránh né, rơi xuống dưới thử xem nào?” Giọng nói u ám hung hãn lập tức lại vang lên bên tai.

Đợi lúc tôi phản ứng lại, Dương Hạ Nguyên đã trèo về phía tôi rồi, khoảng cách cũng chỉ còn hai ba mét nữa.

Cái câu này của y nói đúng thật là, tôi đương nhiên không dám, thứ mệnh số bảo hộ là mạng, tôi hiện vẫn còn chưa biết mệnh số ngoài bảo vệ mạng sống ra liệu cũng có bảo vệ thân thể được không.

Nếu như tôi mà rơi xuống dưới thật, thì chắc sẽ không chết, nhưng bị thương đến mức nào thì không chắc được.

Cũng giống như vừa nãy Dương Hạ Nguyên không thể tổn thương đến tôi, nhưng trên thực tế, y ra tay đều là chiêu thức tất sát.

Dương Hạ Nguyên không hề hiểu mệnh số bảo hộ của Âm dương tiên sinh, y không hề nương tay, nên mới lần nào cũng kích hoạt bảo hộ của mệnh số đối với tôi.

Trong nháy mắt, tôi nhanh chóng trèo xuống phía dưới.

Dương Hạ Nguyên vẫn cứ đuổi theo tôi sát nút không buông, khoảng cách mười mấy mét, cộng thêm tốc độ này của chúng tôi, chỉ mới qua hai phút, tôi đã đặt chân xuống đất trước một bước.

Chỉ có điều giây phút chạm đất, bèn là một cơn lạnh buốt.

Tôi kinh hãi một phát, bởi vì nước... Đã lan lên đến dưới chân tôi rồi...

“Bộp!” một tiếng, Dương Hạ Nguyên cũng hạ xuống đất, khắp mặt y đều là vẻ hưng phấn và hung hãn.

“Mực nước cũng sắp lên rồi, tao xem mày có bản lĩnh gì, để Khâu Xử Đạo không rơi xuống nước?!”

Tôi định thần nhìn một phát, Dương Hạ Nguyên lúc này, tướng mặt lại đang có xu thế chuyển biến tốt.

Tôi không ngừng ớn lạnh, bởi vì thế cục đang phát triển hướng về phía có lợi cho y, khả năng y chết càng ngày càng thấp, thì tướng mặt mới thay đổi...

Giây phút Dương Hạ Nguyên dứt lời, y đạp bước lên trước bèn là một kiếm đâm về phía tôi!

Có điều lần này, thứ y đâm không phải cơ thể tôi, mà là dây thừng đang buộc Khâu Xử Đạo!
Bạn cần đăng nhập để bình luận