Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục

CHƯƠNG 885 KIÊU CĂNG TỰ PHỤ

Trong làn sương mù, phía dưới mặt sông, nhất định là có quỷ nước...

Còn cả số hơn ba mươi người vớt xác lần thứ hai xuống nước đó, Lưu Văn Tam tới tám chín phần là có chuyện rồi, lời này e rằng không phải giả...

Bảy tám phút sau, thuyền đã lại gần bờ, đám đông người vớt xác lên bờ.

Chúng tôi nhường đường ra, đứng ở vị trí bên rìa của bến tàu cũ.

Những người vớt xác này sau khi lên bờ xong, hơi lùi ra phía sau một chút.

Cuối cùng có một người vớt xác rõ ràng là dẫn đầu, tới trước mặt Cẩu Tam Đường.

Người này đã không phải là người vớt xác mà trước đây chúng tôi quen biết ở Huyền Hà nữa, nhà họ Cẩu rõ ràng đã có sự thay đổi.

Sắc mặt gã rất khó coi, môi liên tục run rẩy, đại khái hình dung lại tình hình bọn họ nhìn thấy trong lần đầu xuống nước, dưới nước ngoài đá loạn, thì đều là đất cát, không hề tìm thấy quỷ nước nữa.

Bọn họ tìm kiếm thời gian rất dài, trên cơ bản đều lần mò một lượt cả đáy sống, nhưng vẫn không có quỷ nước, bèn dự định đổi tốp người thứ hai xuống, bọn họ sức lực đầy đủ, không tiêu hao gì cả, hoặc giả có thể thử một chút, vớt những xác chết của người vớt xác kia lên.

Bởi vì ước chừng trời đã tối rồi, sẽ không phạm cấm kỵ.

Nhưng không ngờ rằng, tốp người thứ hai lại không thấy lên, người xuống dưới báo tin, cũng không lên được...

Tiếp đấy gã lại bất an nhìn sang Lưu Văn Tam, lập cập nói một câu: “Rốt cục đã phát sinh chuyện gì? Dưới nước còn có vấn đề gì chưa nói?!”

Rõ ràng, nguyên nhân gã hỏi câu này, chính là do khẩu lệnh mà Lưu Văn Tam phát ra đó.

Lưu Văn Tam thì lại trực tiếp lắc đầu luôn, nói: “Các anh cưỡng chế đòi xuống nước, không chịu nghe lời của Thập Lục, bây giờ xảy ra chuyện rồi, lại đi hỏi còn có vấn đề gì chưa nói? Là vô tâm hay là đầu óc cũng dính nước rồi?”

Lời nói không chút khách khí này của Lưu Văn Tam, rõ ràng khiến người vớt xác này mặt cũng trắng bệch ra một phát.

Trong mắt những người khác đều có vẻ tức giận, nhưng rõ ràng là giận mà không dám nói.

Ánh mắt của Cẩu Tam Đường hướng lên trên người tôi, lúc này sắc mặt của ông ta vẫn cứ trắng bệch, trong giọng nói toát ra vài phần gian nan, nói: “La tiên sinh, cậu chắc chắn có chủ ý, cứu người cần kíp, bọn họ tuy có đem theo bình dưỡng khí, nhưng chắc cũng không trụ được bao lâu nữa, tuy bảo là phía dưới nhất định không ít nguy hiểm, nhưng có thể lấy mạng của hơn ba mươi người vớt xác, cũng không dễ dàng như thế, khả năng vẫn còn kịp cứu người.”

Lời nói của Cẩu Tam Đường cuối cùng cũng chịu nhún xuống, trong thời gian này ánh mắt của tôi cũng quét qua đám người vớt xác còn lại này, đại bộ phận tướng mặt đều tốt hơn rất nhiều, trên cơ bản đều chẳng có thay đổi gì lớn, thiểu số mấy người xuất hiện tướng chết đuối giống với Cẩu Tam Đường, thậm chí còn có đốm trắng đen khắp mặt, Mệnh môn nổi khí đen vào miệng, tướng này hơi có chút khác với tướng mặt Quỷ thư, lại gọi là chết đuối hiện ngay!

Nếu như bọn họ muộn thêm một hai phút nữa lên bờ, sợ rằng liền phải chết chìm ở dưới nước...

Tôi không lập tức trả lời Cẩu Tam Đường, trong đầu vừa suy nghĩ, vừa giơ tay ra chỉ vào những người vớt xác tướng mặt xuất hiện vấn đề kia, bảo bọn họ đều đứng sang một bên.

Nhìn sơ tôi còn cảm giác số người không nhiều, nhưng nhìn kỹ lại, rồi tách người ra ngoài, trong hơn bảy mươi người này, lập tức liền tách ra mất một nửa rồi!

Nửa số người có tướng chết đuối, cũng có nghĩa là, một nửa số người này tiếp sau đây mà xuống nước, thì khả năng sẽ gặp chuyện mất mạng...

Cuối cùng tôi chỉ chỉ Cẩu Tam Đường, giọng điệu vô cùng nghiêm trọng nói: “Cẩu gia chủ, cả ông nữa, qua cùng với bọn họ. Nghe theo sắp xếp của tôi.”

“Sắp xếp gì?” Cẩu Tam Đường cuối cùng cũng vẫn mở miệng, hỏi một câu.

“Vào trong thị trấn, việc ở đây không liên quan đến các ông nữa, những người còn lại làm việc theo sắp xếp của tôi và chú Văn Tam, giảm thiểu thương vong không cần thiết.”

Sắc mặt của Cẩu Tam Đường lập tức cứng đờ lại, ông ta rõ ràng còn định nói nữa.

Những người còn lại đưa mắt nhìn nhau, trong mắt cũng lộ ra vẻ bất mãn đối với tôi.

Thậm chí còn có người đang nhỏ giọng nói cố ra vẻ huyền bí, bọn họ đều khỏe re, làm sao lại có chuyện được? Xuống nước vớt xác bất trắc gì đều có thể xảy ra, nhưng người không đủ, thì chắc chắn rất khó làm việc.

Trong đó có một người giọng nói rất lớn, thái độ cũng cực kỳ kém, thậm chí còn nói Lưu Văn Tam chẳng qua là người vớt xác khác họ, kể cả có lấy tượng Ai Công đi cũng không phải là chính thống, dựa vào cái gì để chỉ huy bọn họ?

Hắn mở miệng mào đầu một phát, mũi nhọn liền bắt đầu nhắm về phía Lưu Văn Tam, thậm chí còn có cả lời nói càng quá đáng hơn thốt ra...

Thậm chí hắn lại còn nói một câu, bảo Lưu Văn Tam lăn lộn ở chung với quỷ nước, làm mất mặt của người vớt xác, cũng không có mặt mũi gặp tổ sư nữa.

Trên mặt Lưu Văn Tam rõ ràng đã có vẻ tức giận, lão nắm chặt lấy trảm quỷ đao, trên trán có gân xanh nổi gồ co giật.

Giây phút lão nắm lấy đao, đám người vớt xác còn lại kia, cũng phân biệt đặt tay ấn lên trên cán của mã tấu...

Tôi hít sâu một hơi, sắc mặt cũng đã tối sầm xuống.

Con giun xéo lắm cũng phải quằn, tôi cũng là vì tốt cho bọn họ, nhưng bọn họ lại không nhận được cái tốt này, liền khiến trong lòng tôi có lửa giận không đè nén nổi bùng lên.

Nhưng bọn họ lại là do tôi gọi tới, nếu như gặp chuyện quá nhiều, tuy rằng có Cẩu Tam Đường gây trở ngại bên trong, nhưng báo ứng cũng sẽ phải rơi lên trên đầu tôi... Đây cũng là nợ nghiệp nhân quả.

Bây giờ thời gian không dây dưa được quá lâu, bọn họ cũng bắt buộc không rời đi không được, nếu không chuyện này liền không khống chế nổi.

Tư duy trong đầu nhanh chóng xẹt qua, ánh mắt tôi hướng lên trên mặt cái người vớt xác kêu gào ầm ĩ nhất kia, hơi nheo mắt lại, vẫy vẫy tay với hắn, trầm giọng nói: “Anh qua đây.”

Người vớt xác đó ưỡn ưỡn ngực, cười khẩy một tiếng, đi về phía tôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận