Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục

CHƯƠNG 1127: BAO NHIÊU NĂM TRƯỚC

Lưu Kha lúc này mới trịnh trọng gật gật đầu, bảo tôi yên tâm, gã đi làm việc này, chắc chắn ổn thỏa.

Tôi đưa tay ra bắt bắt tay với Lưu Kha, lại nói mấy câu cổ vũ gã, chung quy chính là, nếu như có thể kiếm nhiều một chút, thì tiền thù lao cho gã tôi sẽ còn tăng thêm.

Lưu Kha cười đến mức mắt híp lại thành một đường rãnh, trên mặt cũng hơi hơi có chút hồng hào.

Lại sau đó, tôi cũng không tiếp tục nói sâu thêm bao nhiêu với Ba Thanh, đại thể chính là nói thời gian vào núi, tiếp đấy đưa Lưu Kha một món tiền xong, bèn về phòng trong hậu viện nghỉ ngơi.

Ở trong phòng, tôi nằm trên giường, lại mò lấy Định la bàn ra cúi đầu nhìn một cái.

Vốn tôi tưởng rằng Dương Thanh Sơn vẫn còn chưa tới, bây giờ tôi còn có thể phán đoán hắn có mặt hay không, bởi vì chỗ này vốn đã là đất dùng bình thường.

Chỉ có điều sau khi vào núi xong, Định la bàn bèn không còn dùng tốt như vậy nữa, bởi vì xung quanh cũng khả năng có các khu đất phong thủy khác, sẽ ảnh hưởng đến kim chỉ.

Điều khiến lòng tôi hơi mừng một chút là, kim chỉ đã thành kim chìm rồi!

Chỉ có điều giây tiếp theo, kim chỉ đó liền biến thành kim xoay đang xoay cực nhanh!

Đầu kim xoay không ngừng! Đại biểu chính là xác quỷ hung ác!

“Thanh Sơn tiền bối...” Tôi lập tức rời giường đứng dậy.

Vị trí trước cửa sổ, chẳng biết từ lúc nào có thêm một bóng người.

Thân hình thẳng tắp của Dương Thanh Sơn hơi chúi ra trước, trên lưng là một cỗ quan tài mỏng.

Tôi khẽ thở phào một tiếng, kim xoay đến từ thân xác của Lý Âm Dương, chứ không phải là biến cố gì khác.

“Ừ.” Dương Thanh Sơn hơi hơi gật đầu.

Trên khuôn mặt gầy gò của hắn, dường như màu xanh xám càng nặng nề hơn.

“Hai ngày nay tiền bối...” Tôi vừa mở miệng, còn chưa nói hết.

Dương Thanh Sơn liền bình thản mở miệng nói: “Có người sắp chết rồi, ta đi gặp một chuyến, nói chuyện vài cậu.”

Lập tức, tôi liền biết Dương Thanh Sơn đi đâu rồi.

Tôi im lặng, xem ra bản thân trước đây suy nghĩ quá nông cạn rồi, bởi vì chỉ hơi nghĩ nhiều thêm một chút, tôi vốn dĩ đã có thể nghĩ ra được hắn đi làm gì rồi, hoàn toàn không cần thiết phải hỏi.

Liễu Tam Nguyên sắp chết, Dương Thanh Sơn là đệ tử đắc ý nhất của ông ta, hắn theo lý nên đi gặp Liễu Tam Nguyên lần cuối.

“Cái kẻ bên ngoài đó, cậu xử lý được coi là không tồi, có điều nếu hắn không có mắt, ta sẽ xử lý.” Dương Thanh Sơn thường ngày, luôn là biểu cảm lãnh đạm, không chút gợn sóng.

Cũng chỉ có lần đầu tiên gặp hắn ở Phị Phát Quỷ hồi đó, hắn mới từng lộ ra sát khí.

Mà lúc này, trong vẻ lạnh lùng của Dương Thanh Sơn bèn đã kèm sát khí rồi.

Lòng tôi hơi hơi kinh hãi.

Theo lý, Dương Thanh Sơn không nên đối xử với một người bình thường như vậy...

Có điều trong nháy mắt, tôi liền nghĩ rõ ra...

Nơi này quá quan trọng, chuyện chúng tôi cần làm quá quan trọng, hắn chắc cũng không chấp nhận được biến cố.

Lại cộng thêm chúng tôi còn đưa theo Lý Âm Dương, một khi xảy ra vấn đề, biến cố liền quá lớn.

Tư duy đến đây, tôi lập tức liền lấy bản đồ ra, bảo cho Dương Thanh Sơn biết nơi mà tôi cần đi, cùng với chuyện dị tượng Long mạch mà tôi cần xử lý, đồng thời tôi cũng hỏi Dương Thanh Sơn, là cần qua vị trí nào trong thung lũng tách giãn này? Trước mắt tôi xem phong thủy, thì còn chưa nhìn thấy sự tồn tại của nơi đó.

Dương Thanh Sơn trầm mặc một hồi, mới nói: “Rất nhiều năm trước, có một Phong thủy tiên sinh, tới dãy núi Đông Vụ này, y xem Thiên tinh vào trung tâm khe nứt thung lũng đại Long mạch, sai khiến dân thôn, xây dựng phần mộ, đến cuối y lại lựa chọn về quê hạ táng, ta không hề biết nơi đó rốt cục là chỗ nào, cần cậu dùng Táng ảnh quan sơn để tìm.”

“Ta biết cậu cần xử lý dị tượng Long mạch, vậy nên ta mới bảo với cậu, cần lúc Âm dương thuật của cậu đạt đến đỉnh cao mới được tới.”

“Long mạch cần ổn, chúng ta mới có thể vào nơi đó, nếu như không ổn, vào rồi bèn chết, nói gì đến muôn dân thiên hạ.” Trong giọng điệu của Dương Thanh Sơn, ánh lên vẻ than thở.

Nhưng những lời này của hắn, lại khiến lòng tôi cuồn cuộn nổi sóng!

Phong thủy tiên sinh tới dãy núi Đông Vụ này, dùng xem Thiên tinh vào trung tâm khe nứt thung lũng của đại Long mạch?!

Táng ảnh quan sơn, là thuật pháp do Khâu Xử Đạo tự sáng tạo!

Từ sau khi Khâu Xử Đạo chết đi, bèn thất truyền tại tộc Khương, bên ngoài chỉ có Thẩm Hạnh biết thuật pháp này, cũng là bà ta truyền lại cho mạch này của Kế Nương!

Vậy nếu thế này, Phong thủy tiên sinh xuất hiện ở đây, hoặc là Khâu Xử Đạo, hoặc là Kế Nương.

Chuyện này Dương Thanh Sơn biết, liền có thể trực tiếp khẳng định không liên quan tới Kế Nương!

Hơn nữa Kế Nương ở núi Kế Nương, dùng Táng ảnh quan sơn xây Âm trạch, toan tính trăm năm, vũ hóa đăng thiên, còn chưa nói đến thuật Phong thủy của bà ta, cũng không cao bằng Khâu Xử Đạo, ở trong dãy núi Đông Vụ thuộc đại Long mạch này, bà ta chưa chắc có thể như cá gặp nước.

Ngược lại Khâu Xử Đạo nghiên cứu thuật Phong thủy tới đỉnh cao thì có khả năng này.

Hơn nữa còn có một điểm then chốt là.

Tôi cảm giác, Khâu Xử Đạo năm đó không lựa chọn chỗ này làm nơi vũ hóa cuối cùng của mình, liệu có phải bởi vì nhìn ra được đại Long mạch này vô số năm sau sẽ có kiếp nạn đứt gãy, sẽ dẫn đến Long mạch chém giết, vì vậy, ông ta mới về quần thể núi Nam Sơn?!

Lòng tôi càng chấn động hơn, tư duy thì càng không ngừng nhanh chóng suy diễn.

Bên tai lại truyền lại tiếng nói của Dương Thanh Sơn: “Khi bù đủ Long mạch, tìm mội nơi, cho Lý Âm Dương yên nghỉ đi. Hắn không thể vào nơi đó, nơi đó là vùng đất ôn hòa, ác niệm của Lý Âm Dương, nếu dùng sự sắc bén của Long mạch để gột rửa, hoặc giả trăm ngàn năm sau, có khả năng hao mòn cũng chưa biết chừng.”

Lại đợi lúc tôi ngẩng đầu lên, Dương Thanh Sơn đã không thấy bóng dáng.

Tôi nhắm nhắm mắt, cực lực bình ổn lại tâm trí, hơi hơi mím môi.

Tộc Khương nhất định còn có bí mật, Quan tinh trạch của Khâu Xử Đạo, và cả những điển tích sách cổ mà tôi từng xem, đúng thật chính là toàn bộ sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận