Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục

CHƯƠNG 751: CỬU TINH ẨN TRONG ĐẦM NƯỚC

Giây phút Liễu Dục Chú ngẩng đầu, cũng đồng thời giơ tay phải lên.

Tôi lập tức cảm nhận được một luồng sát khí mãnh liệt.

Lông tóc toàn thân đều dựng ngược lên!

Cần biết là, tay phải của Liễu Dục Chú, trong ống tay áo có giấu nỏ tiễn!

Bên trong cái hang chật hẹp này, một mũi tên này của gã liền có thể lấy mạng của tôi, tôi căn bản không có cơ hội ngăn chặn.

Tôi nhanh chóng dùng Dương Công Bàn chắn trước ngực mình, hai đầu gối chống lấy bên rìa, áp lực lập tức liền lớn hơn không ít, suýt chút nữa thì trượt xuống dưới.

“Là tôi...” Tôi gầm nhỏ lên một tiếng, giọng nói đều trở nên khô khốc khản đặc.

Nhìn đối diện với hai mắt của Liễu Dục Chú, gã cảnh giác nhìn tôi, khắp mặt đều là vẻ kinh ngạc.

Giây tiếp theo, ánh mắt của gã mới thả lỏng vài phần, có điều cảm giác nghi hoặc lại chưa hề giảm bớt chút nào.

Lúc này, Lưu Văn Tam và hai đạo sĩ còn lại cũng ngẩng đầu lên.

Trong mắt Lưu Văn Tam toàn là vẻ vui mừng, hai đạo sĩ kia thì đưa mắt nhìn nhau.

“Thập Lục, mày vào trong kiểu gì vậy? Mày đào xuyên cái mộ rồi à?” Giọng của Lưu Văn Tam không nhỏ, khắp mặt nước gần như đều xuất hiện hồi âm.

Liễu Dục Chú nhanh chóng làm một động tác suỵt, cảnh giác nhìn quét bốn xung quanh một lượt rồi ngẩng đầu lên gọi:

“La Thập Lục, cậu xuống dưới trước đã!”

Tôi kỳ thực cũng sắp không trụ nổi nữa rồi, còn không xuống là tôi liền phải leo lên trên.

Người ở phía dưới tản ra, cho tôi một khoảng mặt nước đủ trống trải.

Tôi cất kỹ Dương Công Bàn, trong nháy mắt thu hai chân lại, cả người bèn rơi thẳng đứng xuống dưới!

Ào ào một tiếng, nước đầm lạnh buốt thấu xương thẩm thấu cả người, tôi lạnh đến mức răng không ngừng va vào nhau, toàn thân đều cứng đờ đến mức mất hết cảm giác.

Cái kiểu lạnh này với hơi ấm trong nước toát ra lần trước hoàn toàn khác nhau.

Giây tiếp theo, một đôi tay túm chặt lấy bả vai tôi, nửa thân trên của tôi một phát liền được đưa lên khỏi mặt nước.

Hơi thích ứng một chút, thân thể tôi mới dịu đi chút ít.

Người kéo tôi lên chính là Lưu Văn Tam, bên cạnh thì là nửa cái đầu nổi lên trên của quỷ nước, đôi con mắt tròn vo của nó đang láo liên nhìn tôi.

Lúc này Liễu Dục Chú đã đang bơi về phía trước rồi.

Lưu Văn Tam cũng đưa tôi bơi về phía trước, hai đạo sĩ thì ở hai bên, quỷ nước hơi ở phía trước chúng tôi một chút, phương vị này lờ mờ bảo vệ tôi ở giữa.

Lúc này cái đầm nước này đích thực phải nhỏ hơn quá nhiều so với trước đây, bơi lên trước chẳng bao lâu chúng tôi liền nhìn thấy mép đầm nước.

Phía trước là một vùng đá loạn, đều là đá tảng lởm chởm và một số thân cây đứt gãy, còn có một số thân cây chỉ còn sót lại một nửa ở ngoài.

Dưới vụ núi lở không bất cứ thứ gì may mắn thoát được, Phị Phát Quỷ sớm đã không còn bộ dạng trước đây.

Không gian nội bộ của cả ngọn Phị Phát Quỷ, đã trở nên nhỏ hơn rất nhiều.

Độ cao dốc đứng vào khoảng hơn hai mươi mét, hơi có chút ngột ngạt.

Hai bên sườn của khu đá loạn bởi vấn đề ánh sáng, mà ngược lại thành nhìn không mấy rõ ràng.

Tôi rất để ý nhìn bốn xung quanh tìm kiếm quan quách, nhưng trước sau vẫn không nhìn thấy.

Chẳng mấy chốc, Liễu Dục Chú đã lên bờ trước, chúng tôi sau đó cũng đều lên bờ.

Chân dẫm lên đất xong tôi liền cảm giác càng lạnh hơn, không chỉ là cái lạnh của việc rời khỏi đầm nước, mà còn có gió từ bốn phía thổi lại, trong luồng gió này cũng toát lên cái lạnh buốt xương.

Đoàn người chúng tôi đều vắt khô nước trên người, đồng thời cảnh giác thăm dò động tĩnh ở xung quanh.

Điều khiến tôi không khỏi kinh hãi là, ở góc độ này nhìn về phía sâu trong đầm nước, bên trên còn có quầng sáng...

Quầng sáng này nằm ở các vị trí của đầm nước, hình dạng sắp xếp lại tương đồng với thứ bậc của Cửu tinh!

Tôi ngửa đầu nhìn lên phía trên đầm nước, trong lòng không khỏi kinh hãi.

Ngoài cái hang mà tôi nhảy xuống dưới ra, bao gồm cả những cửa hang khác, đều lờ mờ có ánh sáng chiếu xuống dưới.

Chắc chính là nguyên nhân này, dẫn đến việc ánh sao, ánh trăng bên ngoài chiếu vào trong, tuy không phải chiếu thẳng đứng xuống dưới, nhưng vẫn được chiếu vào bên trong đầm nước ở nội bộ Phị Phát Quỷ.

“Táng ảnh quan sơn... Khâu Xử Đạo đích thực là một nhân vật, cái đầm nước trước đây đó, chắc cũng có thể Cửu tinh liên châu, cho dù là núi sụp thành mộ, cũng vẫn có thể cho ánh sao vào trong, hình thành Cửu tinh.”

Nội tâm tôi vô cớ xuất hiện một cảm giác tiếc nuối và than thở mãnh liệt, nếu không phải Dương Hạ Nguyên phản bội tộc Khương, thì phần mộ của Khâu Xử Đạo sẽ không biến thành thế này.

Cả một khu Phong thủy bảo địa to lớn, hiện giờ thành nhếch nhác thảm hại.

Thậm chí có khả năng sẽ bị hủy hoại triệt để.

Lưu Văn Tam nhìn sang tôi, lão gãi gãi đầu, không nói gì.

Liễu Dục Chú nheo mắt lại: “Xác âm luyến dương và cả quan quách của Thiện thi đều không xuất hiện, không biết ẩn ở chỗ nào, Dương Hạ Nguyên cũng không thấy tung tích, chỗ này quá yên tĩnh, yên tĩnh đến bất thường.”

“Đúng rồi La Thập Lục, cậu vào trong kiểu gì vậy?” Ánh mắt của Liễu Dục Chú lại lần nữa quét qua phía đối diện của đầm nước, sau đó hướng lên trên người tôi.

Tôi do dự một chút, hơi vuốt xuôi lại tư duy, nói một lượt với Liễu Dục Chú về tình hình bên ngoài.

Sự việc tôi không nói quá, cũng không giấu giếm, chung quy là trần thuật một năm một mười.

Nghe trần thuật của tôi xong, sắc mặt của Liễu Dục Chú đã trở nên tím tái, hai mắt đỏ quạch như giây tiếp theo liền sẽ phun ra lửa vậy.

“Vậy ý của cậu là, nhưng người đó đều phải chết? Không còn cơ hội cứu vãn nữa?” Liễu Dục Chú khàn giọng hỏi từng câu từng chữ một.

Tôi trầm mặc một chút, gật gật đầu nói: “Trên lý thuyết, bọn họ chắc đã chết rồi, giữ lại hơi thở của xác sống đó không trút xuống, cũng là bởi vì tính đặc thù của Phị Phát Quỷ, dù gì bọn họ cũng đều là đạo sĩ nhà họ Liễu, trong lồng ngực đều là chính khí, thà chết đều không mấy nguyện hóa huyết sát.”

“Tôi biết, anh khả năng là muốn dùng Trấn sát phù xua tan chỗ sát khí đó, xua tan rồi, thì người liền mất, có điều còn sát khí, bọn họ cũng như xác chết di động, không đạt được đến đẳng cấp của Dương Thanh Sơn.”

Ngừng lại chốc lát, tôi tiếp tục nói: “Tôi suy đoán, chắc là Âm tiên sinh vào trong động tới xác chết của Khâu Xử Đạo, dẫn tới Phị Phát Quỷ xuất hiện biến cố, huyết sát chui ra từ Phị Phát Quỷ tuyệt đối không tầm thường mới có thể khiến bao nhiêu đạo sĩ nhà họ Liễu trúng chiêu biến thành huyết sát, mục đích của Khâu Xử Đạo, chắc chỉ là vì khiến bọn họ bảo vệ xác chết của ông ta.”

“Chúng ta diệt bỏ Xác âm luyến dương và Dương Hạ Nguyên, hoàn trả Thiện thi đan, cố hết sức đừng xung đột với đám huyết sát đó. Cũng may, đám huyết sát đó đều còn chưa vào được. Tôi đoán, dự định của Khâu Xử Đạo chính là để bọn họ ở bên ngoài bảo vệ nấm mồ, bố trí của ông ta dù sao cũng không thể toàn diện như thế, chúng ta vào trong rồi, thì chính là biến số trong cạm bẫy của ông ta.”

“Hy vọng các sư bá có thể trụ được.” Liễu Dục Chú nhắm mắt lại.

Tôi gượng cười một cái, cưỡng chế nén nỗi lo lắng đối với Trần mù xuống.

Bên cạnh lão còn có ngao sói, hơn nữa Trần mù có sự bình tĩnh tuyệt đối, cộng thêm lão mạng cứng, chắc sẽ không có vấn đề.

Đúng vào lúc này, Liễu Dục Chú rút phất trần ra, gã nheo mắt lại nói: “Nếu đã thế này, chúng ta không còn cần thiết phải ra ngoài báo tin nữa, có cậu ở đây, vậy có thể giải quyết một chuyện thì giải quyết một chuyện đi, thuật phong thủy, có thể diệt bỏ Xác âm luyến dương?”

Lần này Liễu Dục Chú hỏi một cách tương đối thẳng.

Gã tiếp tục nói: “Bên ngoài có bao nhiêu huyết sát thế, người chúng ta đưa theo có thể tự vệ đã không tồi rồi, bọn họ chắc chắn không cách gì vào trong theo kế hoạch đã định để đối phó với Xác âm luyến dương được, chỉ có thể dựa vào chúng ta, nếu như không đối phó nổi, thì suy nghĩ thoát sinh theo đường thủy sau.”

Tôi gật gật đầu, trong lòng cũng kiên quyết hơn không ít.

Thở hắt ra một hơi dài, tôi nói: “Không biết Dương Thanh Sơn tại sao không xuất hiện, nếu không có hắn, hoặc giả sẽ chắc chắn hơn không ít...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận