Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục

CHƯƠNG 882: ÔNG SẮP CHẾT RỒI

“Sắp chết rồi?” Mặt Cẩu Tam Đường đột ngột biến sắc.

Tôi không để ý quay đầu nhìn phía sau được nữa, ánh mắt không rời khỏi khuôn mặt của Cẩu Tam Đường, vẫn cứ chằm chằm nhìn tướng mặt của ông ta.

Tướng chết đuối của xương Dịch mã vẫn đang nặng thêm, màu đen xì vốn có ánh lên thêm vài phần hoang tàn đổ nát, tâm mày như có một quân cờ đen màu đen xì, nguyên cả xương mày dường như cũng có vết nứt, lông mày giống như sắp rơi rụng xuống vậy.

“La tiên sinh hãy mong nói rõ.” Mí mắt của Cẩu Tam Đường giật giật một cách mất tự nhiên, rõ ràng không cách gì che giấu sự bất an và khiếp hãi nơi nội tâm.

Khi tướng mặt của ông ta thay đổi đến cực điểm, thì lại trong nháy mắt tiêu đi...

Việc này hoàn toàn phát sinh trong tầm mắt của tôi, tôi cũng đã xác nhận, mệnh số này ít nhất đã được cố định trên tướng mặt, hơn nữa Tướng chết đuối và Người chết chìm này, đều đã đến lúc nặng nhất, Cẩu Tam Đường nếu còn không đi, thì xác suất sống sót, đã gần như bằng không rồi.

Hít sâu một hơi, giọng tôi hơi có chút khàn khàn: “Xương dịch mã xuất hiện màu đen xì, Tướng chết đuối, chủ chết đuối trong nước, quân cờ đen trong tâm mày, chủ người chết chìm, sẽ chết ở giếng trời, biển lớn, ao hồ, sông ngòi...”

“Cẩu gia chủ tướng mặt này của ông, không chỉ là ở bề ngoài, mà còn nhập vào tướng cốt, bất cứ lúc nào cũng đều có thể gặp chuyện. Bây giờ phải cần rời khỏi nơi gần nước ngay.”

Sắc mặt của Cẩu Tam Đường từ khó coi, biến thành tái xanh, do dự một chút, ông ta đột nhiên nói: “La tiên sinh, cậu xác định không có sai sót chứ?”

Đầu mày tôi hơi nhíu lại, đang định tiếp tục nói.

Thì Cẩu Tam Đường đã mất tự nhiên tiếp tục mở miệng, nói: “Tướng chết đuối và Người chết chìm, chẳng phải đều là nói tôi sẽ gặp chuyện ở trong nước sao, tôi chỉ cần không xuống nước là được, người của nhà họ Cẩu đều đã xuống nước rồi, đến tôi mà cũng đều có chuyện, há chẳng phải nói lên rằng bọn họ cũng đều có nguy hiểm lớn sao?”

“Muốn cho tôi xuống nước, còn chết ở trong nước, trừ phi những người vớt xác này của nhà họ Cẩu tôi toàn bộ đều bị diệt hết, mà trong con sông Hồng Hà này chẳng qua chỉ là một đám khỉ nước, trước mặt toàn bộ tinh nhuệ nhà họ Cẩu tôi cũng chỉ là một đám súc sinh dưới nước, bọn họ sẽ không có vấn đề, vậy thì tôi cũng sẽ không xảy ra vấn đề đâu.”

Nói đến sau cùng, biểu cảm của Cẩu Tam Đường đã kiên định hơn không ít.

Ông ta hít sâu một hơi, câu chữ chắc nịch: “Tôi không thể đi được, huống hồ gia chủ tôi đây nếu đi rồi, thì nhất định sẽ khiến tâm những người còn lại bị loạn, đê dài ngàn dặm hủy bởi tổ mối, Cẩu Tam Đường tôi không phải tổ mối đó, cũng sẽ không phải có tý chút nguy hiểm bèn tháo chạy.”

“La tiên sinh, những năm nay lão già này từng tiếp xúc với một số tiên sinh bói mệnh, bọn họ cũng đều không hẹn mà cùng nói qua với tôi một số chuyện, đó chính là mặt có tướng mặt, mệnh có mệnh số, nhưng chỉ cần mạng đủ cứng, thì không sợ vận tai, trước mặt cả gia tộc họ Cẩu, tôi thấy rằng sẽ không có bất trắc nào có thể lấy được mạng của tôi, thêm nữa có Ai Công trấn giữ, tôi kiểu gì cũng có chút ít phù hộ trên người chứ?”

Những lời này của Cẩu Tam Đường, lại khiến tôi nhất thời có chút cạn lời, chỉ có thể nhíu chặt đầu mày không tiếp tục tiếp lời của ông ta nữa.

Tiếng đỗ xe truyền lại, tiếng bước chân lại gần rất nhanh.

Tôi ngẩng đầu lên, một phát bèn nhìn thấy cái đầu trọc lóc, cùng với khuôn mặt hơi hơi đỏ bừng của Lưu Văn Tam.

Lưu Văn Tam cũng mặc áo tiểu quái vải đay, quần vải thô, trên vai đeo một cuộn thừng, có điều mã tấu và trảm quỷ đao ở thắt lưng của lão, thì vượt xa so với trang bị của những người vớt xác khác rồi.

Đặc biệt là dưới ánh sáng tàn dương chiếu rọi, lưỡi đao của trảm quỷ đao và mã tấu đều đang tỏa ra ánh lạnh.

“Thập Lục, tình hình thế nào đấy? Chẳng phải bảo đợi chú đến xong, thì tùy cơ hành sự sao, toàn bộ xuống nước hết rồi?”

Lưu Văn Tam nhìn tôi, trên mặt không có nét cười, mà ngược lại là thần sắc nghiêm trọng.

Tôi đang định mở miệng, thì Cẩu Tam Đường bèn cười nhạt nói: “Nhà họ Cẩu dốc hết người cả tộc tới, trảm quỷ nước không thành vấn đề, đợi trời tối thì không tiện thế nữa, bây giờ giết quỷ nước, đợi lúc nữa là có thể vớt xác.”

Trong lúc ông ta nói, rõ ràng còn đang nhìn bên hông của Lưu Văn Tam.

Ở đó có một cái giỏ tre, nắp giỏ hơi hơi mở hé một chút, lộ ra một đôi mắt tròn vo.

Giây phút trước, Cẩu Tam Đường chung quy vẫn còn có chút căng thẳng, nhưng giờ trước mặt Lưu Văn Tam, trên mặt ông ta ngược lại không có nửa phần sợ hãi nữa.

Trong lòng tôi khẽ than.

Bây giờ muốn cho Cẩu Tam Đường rời khỏi đây, rõ ràng là không thể nữa rồi.

Chỉ có điều những lời này mà ông ta nói, đích thực cũng là đạo lý trong Dương toán, mạng đủ cứng, liền có thể cứng rắn phá vỡ mệnh số, đương nhiên, nguy hiểm bên trong cũng không thiếu được.

Ngoài ra, mấy câu nói mà Cẩu Tam Đường nói đó đích thực cũng không phải không có lý.

Tư duy chỉ trong nháy mắt đã xác định, tôi lập tức cũng trả lời Lưu Văn Tam, nói theo ý của Cẩu gia chủ, người vớt xác của nhà họ Cẩu xuống nước trước rồi, sau khi thăm dò tình hình xong, hiện giờ đại bộ phận đều đang ở dưới nước tiêu diệt quỷ nước.

Lưu Văn Tam mím mồm, không nói thêm, lão đi đến bên cạnh xác chết của hai con quỷ nước phía trước cầu tàu, rút trảm quỷ đao ra, dùng sống đao gẩy gẩy.

“Đến hết cả rồi? Hơn một trăm người?” Lưu Văn Tam đột nhiên nói.

“Ừ.” Cẩu Tam Đường gật gật đầu.

Lưu Văn Tam mò ra một chai Nhị Oa Đầu, đưa đến bên miệng, lão nhấp một ngụm, vẻ đỏ bừng trên mặt tăng thêm vài phần.

“Đúng không phải con số nhỏ.” Lưu Văn Tam chỉ nói một câu này, rồi bèn không tiếp tục mở miệng nữa. Lão trước tiên nhìn tôi một cái, rồi liền nhìn ra sông Hồng Hà, vừa uống rượu, vừa ấn lấy cán của trảm quỷ đao, lưỡi đao chống trên mặt đất xoay vòng, mặt đất liền có thêm một cái hố lõm nho nhỏ.

Nắp cái giỏ tre trên thắt lưng của lão, đột nhiên đóng lại.

Con quỷ nước già giây trước rõ ràng còn đang nhìn trộm, giờ không tiếp tục nhìn thêm nữa.

Thời gian trôi qua vô cùng nhanh, trong nháy mắt hoàng hôn đã tiêu tan, màn đêm buông xuống...

Trong thời gian này, tôi đem chuyện tôi xuống nước lúc trước lại kể một lượt với Lưu Văn Tam, lần này đương nhiên càng tường tận hơn so với bảo Phùng Bảo nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận