Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục

CHƯƠNG 539: THẦY RẤT THẤT VỌNG

“Việc này cũng đúng, mày là đàn ông, mày không có khả năng chống chọi lại với con mụ mặt như miếng xỏ giày kia, nhưng những đàn bà khác thì không thế!” Tiếng cười của bà cụ Hà cũng bắt đầu trở nên chói tai, giọng điệu ngày càng giễu cợt.

Sắc mặt của Âm tiên sinh, dần dần trở nên tối sầm.

Bởi vì Thẩm Kế ở trong Đại điện, không hề tiếp tục cắt cổ tay, mà ngược lại nắm chặt lấy phần bàn tay trái bị cắt.

Cô ta loạng choạng lùi ra sau tận mấy bước, ngồi bệt xuống đất.

Rõ ràng Thẩm Kế đích thực là đã đến cực hạn, nếu không cũng đã không cãi lời của Âm tiên sinh.

Âm tiên sinh đột nhiên không nói nữa, ông ta sải bước đi về phía trong Đại điện.

Khí thế trên người ông ta toát ra luồng sát khí đậm đặc, giọng nói cũng lạnh lẽo hơn không ít, như đang quát nạt: “Thầy không bảo mày lùi ra sau, cũng không bảo mày cầm máu!”

“Tại sao lại lùi ra sau? Tại sao lại cầm máu?!” Cảnh tượng này lại càng khiến mí mắt tôi giật điên cuồng.

Sự kích động từ những lời nói vừa rồi của bà cụ Hà, vẫn khiến cảm xúc của Âm tiên sinh loạn mất vài phần.

Ban đầu Trương Nhĩ từng dạy tôi một cách rõ ràng, phong thủy sư, Âm dương tiên sinh, đều nhất định phải khống chế được cảm xúc.

Cảm xúc sẽ chi phối hành động của cơ thể, bắt buộc phải lý trí mọi lúc mọi nơi, mới có thể đem tất cả ra để bày mưu tính kế được!

Nhưng con người không phải hoàn hảo, sao có thể không có sai lầm?

Cho dù là loại người như Âm tiên sinh, ở trong thời điểm then chốt này ông ta cũng không cách gì đè nén được.

Đồng thời một khi cảm xúc xuất hiện sự bất ổn, thì sẽ có những sơ hở và biến cố khác.

Tôi cắn răng tiếp tục giãy giụa.

Chỗ cổ tay đột ngột truyền lại một tiếng vỡ răng rắc...

Cảm giác đau nhói mãnh liệt, đi kèm với tiếng vỡ nát đó đâm vào trong da thịt.

Tôi đột nhiên phát hiện cơ thể có thể cử động được rồi...

Theo bản năng cúi đầu xuống nhìn một cái, vòng hạt xương ly miêu đeo ở cổ tay lại bị nứt mất tận mấy hạt xương!

Vòng hạt xương ly miêu này có thể phá tà, trước đây cũng đã từng giúp tôi! Vừa nãy những xác chết này quá nhiều, bây giờ nó nứt vỡ mới cho tôi cơ hội hồi phục.

Tôi không lập tức hành động, Âm tiên sinh vẫn còn cách tôi rất gần, bây giờ chưa phải là thời cơ tốt.

Trong nháy mắt, Âm tiên sinh đã đi vào trong Đại điện.

Ông ta bước nhanh đến trước mặt Thẩm Kế.

Thẩm Kế ngẩng đầu lên, cô ra rõ ràng đã không giữ vững được cơ thể, hơi hơi lảo đảo.

“Sư tôn... Con thực sự...” Thẩm Kế cắn môi dưới, cô ta đến tay cũng không giơ lên nổi, thân người loạng choạng một phát, dường như sắp ngất đi.

Âm tiên sinh đột nhiên giơ tay ra, một phát túm lấy tóc của Thẩm Kế!

“Hồi nhỏ lúc thầy dạy mày, bất luận khổ cỡ nào mày cũng chịu được, bất luận khó khăn gì mày cũng đều chấp nhận được, cho dù là bảo mày ở nơi băng tuyết đầy trời luyện khinh công, hay tay trần học dùng roi, mày đều chưa từng nói nửa chữ không.”

“Hôm nay mày không chống đỡ được, thầy, rất thất vọng.” Hai chữ thất vọng, Âm tiên sinh nhấn rất mạnh, ông ta cúi đầu nhìn Thẩm Kế, lắc lắc đầu nói: “Khiến thầy thất vọng, nhưng thầy vẫn phải dạy dỗ mày, nên để thầy giúp mày một phen.”

Âm tiên sinh khom người nhặt con dao găm bị Thẩm Kế đánh rơi lên.

Ông ta trực tiếp kéo luôn đầu của Thẩm Kế, lôi cô ta đến phía trước tấm bia đá.

Trên mặt Thẩm Kế, rõ ràng là vẻ kinh ngạc và suy sụp.

“Máu xả từ cổ tay, không phải là máu nóng như trong cổ, mày cũng không thành kính như những người dân thôn kia.”

“Đây cũng là thứ mà thầy dạy mày đầu tiên.”

“Thầy, rất đau lòng!” Trong lúc nói, Âm tiên sinh vụt vung tay, con dao găm rạch thật mạnh về phía cổ của Thẩm Kế!

Dao này mà rạch trúng, thì Thẩm Kế chỉ còn kết cục chết ngay tại chỗ!

Mặt tôi kinh hãi biến sắc.

Trước đây tôi cảm thấy Thẩm Kế cũng như những người khác, giống hệt như Âm tiên sinh, sau hành động điên rồ là thành kẻ điên, đối xử với cô ta cũng chẳng có chút gì thương xót cả.

Nhưng bây giờ cô ta rõ ràng không phải như vậy, tôi cũng không nhìn được cảnh cô ta bị Âm tiên sinh giết.

Vụt bước lên trước, tôi cũng gầm lên một tiếng: “Bà Hà, đưa cháu đao!”

Bà cụ Hà thần sắc kinh ngạc, bà cụ nhìn thấy tôi có thể cử động, trong mắt cũng đầy vui mừng.

Miễn cưỡng nhích người lên trước, cái chân bó đá một phát về phía cán của trảm quỷ đao.

Đồng thời cũng kêu lên: “Cây đao này, cứ coi nó là gậy khóc tang!”

Trong tiếng xé gió vù vù, trảm quỷ đao vụt bắn lên, tốc độ này nhanh đến kinh người, phụp một tiếng, trực tiếp đâm xuyên luôn qua đầu một tên tùy tùng.

Tất cả những việc này đều chỉ diễn ra trong chớp mắt, tôi đột ngột đưa tay ra, túm lấy cán đao rút ra ngoài một phát!

Nhưng Âm tiên sinh ở trong Đại điện lại không hề ngừng nghỉ chút nào, tay đã vung lên một nửa.

Mấy tên tùy tùng khác kia, một tay giữ nguyên tư thế cầm kèn thổi, tay còn lại thì đồng loạt giơ ra, túm về phía bả vai của tôi.

Nói thì lâu, chứ thực tế thì nhanh.

Động tác của tôi cũng cực kỳ nhanh mạnh, dồn hết toàn bộ sức lực, ném trảm quỷ đao ra!

Âm tiên sinh ở trong Đại điện, thì lại lạnh lùng chế giễu, nói: “Ngu xuẩn!”

Trảm quỷ đao bay vù ra ngoài, bắn về phía Âm tiên sinh.

Giống như hồi đó khi tôi luyện Đương đầu nhất bổng, mỗi lần đều tuột tay vậy, lần này lực dùng càng mạnh hơn!

Nhưng Âm tiên sinh đồng thời cũng động rồi, ông ta kéo đầu của Thẩm Kế vòng luôn ra phía trước, vừa vặn tránh khỏi hướng bắn của cây đao này.

Keng một tiếng vang lên, trảm quỷ đao không đâm trúng Âm tiên sinh, mà ngược lại đập vào cái giá bát quái ở phía sau, bắn xuyên qua một cái chuông, bay trúng một tấm da người, cuối cùng đâm thật mạnh vào trong thân tường.

Trong tay tôi không còn binh khí, sáu tên tùy tùng còn lại đều dùng một tay ấn lấy bả vai tôi, sức lực của bọn chúng mạnh đến ly kỳ, tôi căn bản không phản kháng nổi.

Âm tiên sinh cười khẩy một tiếng, định tiếp tục cắt cổ Thẩm Kế.

Nhưng hai tay Thẩm Kế đột ngột giơ lên, một tay túm lấy cổ tay của cánh tay đang túm tóc cô ta.

Tay trái trong chớp mắt kẹp lấy cổ tay cầm dao găm của Âm tiên sinh!

Vẻ kinh ngạc và suy sụp trên mặt cô ta lúc nãy, đã đổi thành một thứ cảm xúc khác.

Thất vọng xen lẫn với tuyệt vọng, càng là nước mắt giàn giụa.

Máu, từ cổ tay phải cùng gan bàn tay trái của cô ta rỉ ra ngoài.

Nhuộm đỏ đôi tay của Âm tiên sinh, đồng thời cũng có máu chảy qua đỉnh đầu cô ta rồi rớt xuống, trộn lẫn với nước mắt, giống như là huyết lệ!

“Phản kháng? Từ nhỏ đến lớn, mày chưa từng phản kháng lại thầy.”

Thẩm Kế lúc này, làm gì còn sức lực phản kháng, đi túm lấy tay của Âm tiên sinh cũng chỉ là sự giãy giụa cuối cùng, cảnh tượng này trông thê lương khác thường.

Dao găm lại một lần nữa rơi xuống!

Sắc mặt tôi đã trắng nhợt đến cùng cực, không cách gì xen vào và cũng chẳng cách gì xoay chuyển tình thế.

Kết cục của Thẩm Kế là thế này, thì tôi càng không thể có kết quả gì tốt đẹp được!

Thế nhưng đúng vào lúc này.

Trên xà nhà của Đại điện, đột ngột rớt xuống một khúc gỗ vừa to vừa thô!

Khúc gỗ rơi vù xuống dưới, lại đập thẳng luôn về phía đỉnh đầu của Âm tiên sinh!

Đây hóa ra là một đoạn xà nhà.

Phía trên đoạn xà nhà còn có một người đang ngồi.

Một người với gương mặt hình chữ Quốc, dạng như mặt ngựa, con mắt dài hẹp, thần sắc vô cùng âm u.

Người này, chẳng phải chính là Mã Bảo Nghĩa sao?!

Ở thắt lưng của Mã Bảo Nghĩa, còn buộc một cái thứ tròn trùng trục, đó hóa ra chính là đầu của Mã Liên Ngọc.

Mã Bảo Nghĩa quả nhiên chưa chết! Nhưng Mã Liên Ngọc lại đã mất mạng rồi!

Mã Bảo Nghĩa lúc này đang cúi đầu, trong mắt chỉ có sát khí.

Sơ bà ở bên ngoài Đại điện, thần sắc của mụ cũng đột ngột trở nên hung tợn, cực kỳ run rẩy nhìn về phía của Mã Bảo Nghĩa.

Ánh mắt của mụ, phần nhiều vẫn là nhìn cái đầu của Mã Liên Ngọc.

Tôi siết chặt nắm đấm.

Biến số, tới rồi!

Không, y không phải là biến số thứ nhất, biến số thứ nhất ngược lại là Thẩm Kế!

“Nạp mạng đi!” Giọng của Mã Bảo Nghĩa âm u lạnh lẽo, hình thành hồi âm vang vọng trong Đại điện.

Mặt Âm tiên sinh đột ngột biến sắc, đạp một cú đá bay Thẩm Kế, ông ta vụt giơ cao hai tay, một phát đỡ lấy khúc gỗ xà nhà.

Sắc mặt lập tức đỏ bừng từng đợt, rồi phụt một phát, phun ra không ít máu tươi.

Hai cánh tay ông ta lập tức trở nên cong queo không ít!

Đồng thời vào lúc này, đám xác nam mặc quần áo đại liệm ở khoảng đất trống bên ngoài cũng động rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận