Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục

CHƯƠNG 767: TỪ CỔ ĐẾN NAY TÀ KHÔNG THẮNG CHÍNH

Dương Công Bàn trực tiếp văng ra khỏi quan tài, keng một phát rơi xuống gần Kim toán bàn, kim chỉ bên trên đang xoay soàn soạt, âm thanh kim quay đều nghe thấy rất rõ nét.

Khâu Xử Đạo vừa đứng dậy, thân hình không được coi là cao lớn, chỉ là gầy gò, quá đỗi gầy gò.

Gió ác thổi ù ù trong ngôi mộ Phị Phát Quỷ khiến lông vũ mịn màu xám trắng trên người ông ta không ngừng lay động.

Phần giữa ngực bụng của ông ta bị moi Thi đan, bị lột da, bản thân Đường phục sớm đã rách nát, dây vải rách cũng đang không ngừng đung đưa theo gió.

Càng khiến tôi kinh hãi là, vị trí đỉnh đầu của Khâu Xử Đạo bị đập ra một vết thương, lúc này vết thương đang chảy máu, máu huyết đỏ tươi rất đặc, nhưng vừa vặn lại chảy qua xương mày của ông ta, thấm vào bên trong mắt ông ta.

Như thế này nhìn lên, bèn giống như Khâu Xử Đạo đang chảy xuống hai hàng huyết lệ vậy.

Hơn nữa đầu của ông ta không phải nhìn thẳng về phía trước, mà là hướng về phía tôi bên này một cách quái dị.

Khâu Xử Đạo, đang nhìn tôi?

Không, không đúng!

Ông ta nhìn không phải là tôi, tuy đầu hướng về phía tôi, trông như mắt đang hướng về phía tôi, nhưng lại là chếch qua trên bả vai tôi.

Tôi vụt quay đầu nhìn về vị trí chếch phía sau lưng tôi, tầm mắt nhìn thẳng qua, xuyên qua non nửa đầm nước là một chỗ vách núi của phần lưng Phị Phát Quỷ.

Chỉ có điều ở đây ánh sáng không đủ, tôi nhìn không được quá rõ ràng thấu triệt.

Giây tiếp theo, xác chết của Khâu Xử Đạo, lại đột nhiên ngã ngửa thật mạnh ra phía sau.

Ông ta đổ xuống một cách cực kỳ bất thường!

Càng bất thường hơn là cỗ quan tài gỗ dẻ kia, lại đang vụt vọt mạnh về phía dưới đầm nước!

Lòng tôi lạnh ngắt! Thế này là lực hút lúc trước trở nên mạnh hơn rồi!

Dương Hạ Nguyên nhất định đang nhìn chúng tôi, nếu để xác chết của Khâu Xử Đạo về lại bên trong đầm nước, vậy thì không chỉ là mực nước đầm dâng lên, mà còn càng sẽ duy trì sinh khí không tan trong một khoảng thời gian ngắn!

Trong Phị Phát Quỷ có sinh khí vô cùng tận, điều đó liền sẽ chỉ tạo thành một kết quả, huyết sát càng mạnh hơn, hơn nữa bèn giống hệt như lần trước, căn bản đánh không chết.

Kể cả là Dương Thanh Sơn cũng sẽ vì vậy mà trở nên hung dữ hơn, lợi hại hơn, nhưng chúng tôi lại là mười chết không phần sống, Liễu Dục Chú, Lưu Văn Tam, cùng với tôi... Làm sao chịu đựng nổi tiêu hao như thế này?

Hơn nữa tới lúc đó, Dương Hạ Nguyên không chừng còn có hậu chiêu!

Tư duy như điện xẹt qua, tôi vụt chồm như bay về phía trước, trực tiếp đến thẳng phía sau quan tài gỗ dẻ, dùng bả vai đẩy mạnh lên trên quan tài!

Rầm một tiếng nặng nề vang lên, tôi cảm giác được từng cơn đau buốt, bả vai đều như sắp gãy rồi.

Luồng lực hút đó tôi không cảm nhận được, nên chỉ cảm giác cỗ quan tài gỗ dẻ này như là một tảng đá lớn, tôi đẩy một cách rất khó nhọc, nhưng nó vẫn đang tiến lên trước.

Lực hút chỉ nhắm vào Khâu Xử Đạo và cỗ quan tài gỗ dẻ này?

Mấy giây đồng hồ, trên trán tôi đã mồ hôi đầm đìa.

Vụt hô tận mấy tiếng, mới miễn cưỡng chống đỡ được... Nhưng tôi cũng sắp không trụ nổi rồi...

Chằm chằm nhìn xác chết của Khâu Xử Đạo trong quan tài, chỗ máu đó không hề chảy ra quá nhiều, thậm chí đã hơi khô lại, hình thành một vết tích không tan đi được.

Trong đầu tôi nhanh chóng nghĩ ngợi, nhưng vẫn không nghĩ ra được là bố trí gì đang lôi kéo quan tài và Khâu Xử Đạo.

Tôi đích thực đã sắp không chống đỡ nổi nữa, Liễu Dục Chú Dương Thanh Sơn và cả Lưu Văn Tam, đều không thể nào tới giúp tôi.

Liều một phát, tôi vụt lách người tránh ra, dùng tốc độ nhanh nhất thò người vào trong quan tài, túm lấy bả vai của Khâu Xử Đạo!

Tôi vụt kéo ông ta ra ngoài một phát!

Dưới cú lôi này, xác chết của Khâu Xử Đạo bị tôi giật lên.

Cỗ quan tài gỗ dẻ kia thì ngược lại vèo một phát, trực tiếp vọt luôn vào trong đầm nước!

Tôi vốn dùng sức rất mạnh giật ra sau, kết quả bản thân xác chết của Khâu Xử Đạo lại không hề rơi ra sau, điều này dẫn đến việc quán tính khiến tôi ngã mạnh ra phía sau.

Rầm một phát, tôi ngã mạnh ra đất, may là tôi phản ứng cũng kịp thời, lúc sắp ngã xuống thì dùng sức ngửa đầu, đồng thời phân ra một bên tay chống xuống đất, vậy nên lần này tôi ngã cũng không bị coi là quá thảm.

Chỉ là xác chết của Khâu Xử Đạo đập lên trên người tôi, khiến cả người tôi đều bị đè xuống dưới mà thôi.

Tôi cũng trong nháy mắt đã hiểu ra, tuy không biết Dương Hạ Nguyên đã bố trí trận pháp gì, nhưng trận pháp này, chắc là lấy quan tài gỗ dẻ làm trung tâm, nên lực hút mới mạnh như thế này.

Tôi nhanh chóng cõng xác chết của Khâu Xử Đạo lên lưng, thuận tay mò dây thừng da Liễu tiên từ trên người ra buộc chân tay ông ta lên trước ngực và bên hông tôi, cuối cùng thắt lưng của ông ta tôi cũng dùng một sợi da Liễu tiên buộc lại với thắt lưng tôi.

Như thế này, trừ khi khử bỏ tôi, còn không, thì tuyệt đối không đem xác chết của Khâu Xử Đạo đi được.

Ngay tiếp đấy, tôi nhanh chóng nhặt Kim toán bàn và Dương Công Bàn lên.

Nhanh như cắt đều cất chúng lên trên người, tôi ngoảnh đầu nhìn trận chiến bên chỗ Dương Thanh Sơn và Liễu Dục Chú một phát.

“Hai người” bọn họ đã liên thủ với nhau, phù chú bay lượn, trên mặt đất tay chân đứt gãy không ít, huyết sát thì càng điên cuồng liều mạng, phải nói là vạn phần nguy hiểm.

Lại nhìn sang phía Lưu Văn Tam, tôi không khỏi càng kinh hãi hơn, đám đạo sĩ huyết sát đó gần như đều ở vị trí trung tâm đầm nước, bọn chúng bơi như bay, chắc là đang truy bắt Lưu Văn Tam.

Trên mặt nước trôi nổi ít nhất bốn năm cái đầu của đạo sĩ huyết sát, giây phút này, tôi lại nhìn thấy trong nước có một bóng đen vọt lên, rõ ràng chính là quỷ nước, nó móng lên đao xuống, bèn là một cái đầu lớn văng lên trên, rồi rơi mạnh xuống mặt nước!

Quỷ nước không phải quỷ, chẳng qua chỉ là tên gọi khác của khỉ nước, thủy sư quỷ mà thôi.

Nó cầm thanh mã tấu có Áp trấn thần chú kia đối phó với đám huyết sát này, hóa ra lại nhẹ nhàng đến vậy!

Điều này cũng có liên quan tới việc nó sinh ra lớn lên ở trong nước, hơn nữa còn già đến mức gần như đã thành tinh.

Quỷ nước chém đầu của một đạo sĩ huyết sát xong, lập tức liền có hai con khác ở gần vọt lên khỏi mặt nước, định túm thẳng về phía quỷ nước.

Mắt nhìn nó sắp bị túm trúng rồi, thì trong nước lại là một bóng người vọt ra, đây chẳng phải chính là Lưu Văn Tam sao!

Lão giơ cao thanh trảm quỷ đao, chém mạnh một đao xuống, hai tên đạo sĩ huyết sát lập tức thân một nơi đầu một nẻo!

Quỷ nước và Lưu Văn Tam gần như đồng thời rơi vào trong nước, rồi lại giống như âm hồn, biến mất không thấy nữa...

Ở dưới nước, chính là sân nhà của người vớt xác và quỷ nước...

Tôi đột nhiên nghĩ đến, khi hai “người” mang số mệnh đối đầu bắt tay với nhau, ở trong nước còn có gì có thể ngăn được bọn họ?

Đồng thời, khi đạo sĩ đều bị ép đến mức phải liên thủ với thanh thi sát, vậy thì đám huyết sát này, lại làm sao có thể ngăn được Liễu Dục Chú và Dương Thanh Sơn?!

Tôi nắm thật chặt nắm đấm, tiếp đó liền nhanh chóng chạy như điên về phía mà ban nãy Khâu Xử Đạo nhìn qua!

Từ trong vô tận, tất cả tự có trời định.

Tôi cũng là Tiên sư hiện thời của tộc Khương, vậy trong số mệnh, tôi nhất định cũng phải bảo vệ Khâu Xử Đạo, giữa Dương Hạ Nguyên và tôi, đã không còn là quan hệ gì khác nữa.

Ngoài đại nghĩa, thay trời hành đạo, thì bèn là thanh tẩy môn tộc!

Thắt lưng tôi còn giắt theo lệnh bài của Tiên sư tộc Khương, Dương Hạ Nguyên chẳng qua chỉ là một tên phản đồ, vừa nãy chỗ Khâu Xử Đạo nhìn, nhất định chính là hướng vị trí của Dương Hạ Nguyên.

Hiện giờ luận thuật phong thủy, Dương Hạ Nguyên làm sao có thể ngăn được tôi?!

Y chỉ là một tên phản đồ, một tên phản đồ vọng tưởng trở thành Tiên sư, có được thuật phong thủy của tộc Khương.

Từ cổ tà không thắng chính, y làm sao có thể thắng được?!
Bạn cần đăng nhập để bình luận