Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1015. “Khí gian” thuyết phục linh bảo, Lục Trường Sinh diệt trừ vô địch, vơ vét ba mươi món linh bảo! (3)



Chương 1015. “Khí gian” thuyết phục linh bảo, Lục Trường Sinh diệt trừ vô địch, vơ vét ba mươi món linh bảo! (3)




Trong nháy mắt, mọi người đều im lặng.

Hiển nhiên đều đã rơi vào trầm tư.

“Không nói, nghĩa là đồng ý.”

“Thực ra, hôm nay chúng ta nói là thương lượng, nhưng Lục Trường Sinh cho chúng ta thương lượng rồi sao?”

“Hắn đang trực tiếp đưa ra thông điệp. Một canh giờ, bất kể các ngươi có đồng ý hay không, thì hắn cũng sẽ lấy Sơn Hà Đồ.”

“Chỗ khác biệt duy nhất là, nếu chúng ta không đồng ý, thì hắn sẽ hủy diệt Sơn Hà Tông, chỉ vậy mà thôi.”

Lời nói của chưởng giáo Sơn Hà Tông, khiến vẻ mặt của các Hóa Thần lão tổ đều trở nên trắng bệch.

Bọn họ chưa từng nghĩ rằng, đường đường thánh địa, cũng có một ngày bị ép tới bước đường này?

Thậm chí không thể không ngoan ngoãn dâng linh bảo trấn tông đi.

Nhưng người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu.

Một Côn Vũ Tiên Tông không cúi đầu, bây giờ cỏ trên mộ phần đã cao ba thước luôn rồi.

Tông môn đã bị diệt, sơn môn đã biến thành một vùng phế tích.

Bọn họ còn dám phản kháng sao?

Đó chắc chắn là một con đường chết.

“Bỏ đi, chưởng giáo, đồng ý với Lục Trường Sinh đi.”

“Phải đấy, điều kiện gì chúng ta cũng đồng ý, bảo vệ đạo thống của Sơn Hà Tông mới là quan trọng.”

“Huống chi, không phải chỉ tông môn chúng ta mất linh bảo, đến lúc đó tất cả thánh địa trong toàn bộ Nguyên giới đều sẽ không còn linh bảo nữa.”

Trong nháy mắt, các trưởng lão đều chấp nhận số phận.

Vì vậy, chưởng giáo Sơn Hà Tông cũng không do dự nữa, lập tức bay lên hư không, gặp Lục Trường Sinh thêm một lần nữa.

Nàng không nói hai lời, trực tiếp lấy một cuốn đồ ra.

Đó chính là Sơn Hà Đồ!

“Đi.”

Chưởng giáo Sơn Hà Tông, trực tiếp vung tay, Sơn Hà Đồ rơi vào trong tay Lục Trường Sinh.

“Đây chính là Sơn Hà Đồ sao?”

Lục Trường Sinh nắm lấy Sơn Hà Đồ.

Sơn Hà Đồ vẫn đang chấn động kịch liệt.

Như đang muốn phản kháng.

Lần này, khí linh của Di Sơn Ấn xuất hiện, trực tiếp nói với Sơn Hà Đồ: “Đừng phản kháng nữa, chủ nhân không phải người bình thường, nếu chọc chủ nhân tức giận, thì có thể hủy diệt cả ngươi đấy.”

“Chúng ta đều là linh bảo, không dễ gì mới sinh ra linh trí, cần gì phải khổ sở tận trung cho người khác như thế? Chi bằng đi theo chủ nhân, còn có thể uy phong bốn phương.”

“Huống chi, các huynh đệ tỷ muội khác cũng sẽ nhanh chóng tới làm bạn với chúng ta thôi.”

“Nào, ta sẽ nói thật kỹ cho ngươi biết lợi ích khi đi theo chủ nhân…”

Khí linh của Di Sơn Ấn, bày ra dáng vẻ hệt như “Khí gian”.

Vậy mà lại bắt đầu chủ động giảng giải, khuyên bảo khí linh của Sơn Hà Đồ.

Cảnh tượng này khiến chưởng giáo Sơn Hà Tông trố mắt ngạc nhiên.

Lần đầu nàng thấy một khí linh của linh bảo làm “Khí gian”.

Dường như hình tượng vĩ đại của linh bảo trong long nàng trong nháy mắt đã sụp đổ…

“Được, nếu đã lấy được Sơn Hà Đồ, vậy Lục mỗ sẽ không ở lại lâu nữa.”

Sau đó, Lục Trường Sinh phá không rời khỏi Sơn Hà Tông.

Đây mới chỉ là bắt đầu.

Hắn còn có rất nhiều linh bảo cần phải đi -- “Thu thập”.

Cứ vậy, Lục Trường Sinh đã thu thập từng món linh bảo trong toàn bộ Nguyên giới.

Phần lớn thánh địa, đương nhiên sẽ ngoan ngoãn giao linh bảo ra.

Nhưng cũng có thánh địa cứng đầu, không chịu giao linh bảo ra.

Đối với những thánh địa cứng đầu này, Lục Trường Sinh cũng lười phí lời.

Căn bản không cần dùng tới linh bảo.

Hiển hóa Thiên Pháp Địa Tượng ra.

Trực tiếp đánh một chưởng biến sơn môn thánh địa thành một đống hoang tàn.

Thẳng tay cưỡng ép cướp linh bảo đi.

Sau đó gọi người của Thần Kiếm Sơn Trang tới nhận địa bàn.

Cứ thẳng tay một cách đơn giản như vậy.

Không phức tạp một chút nào.

Tiếp diễn trong suốt mấy tháng trời, cuối cùng Lục Trường Sinh cũng vét sạch toàn bộ linh bảo của Nguyên giới.

Thu được tổng cộng mười ba món linh bảo.

Thực ra trong mười ba món linh bảo này, Lục Trường Sinh chỉ cần một phần nhỏ trong số đó.

Những linh bảo còn lại, Lục Trường Sinh cũng không cần lắm.

“Đúng rồi, có quá nhiều linh bảo có thể sẽ gây ra rắc rối lớn.”

“Bây giờ mình đã thiếu mảnh võ đạo hoặc là mảnh vỡ thần chỉ, không biết có thể đấu giá hay giao dịch không?”

“Nếu linh bảo có thể giao dịch được mảnh võ đạo, vậy thì thu hoạch lần này quá lớn rồi…”

Lục Trường Sinh nhạy bén, nghĩ tới một khả năng nào đó.

Linh bảo rất quý hiếm.

Đến cường giả Luyện Hư cũng muốn tranh đoạt.

Dù sao, linh bảo cũng có thể trấn áp khí vận tông môn.

Có một linh bảo, thì nó sẽ trở thành căn cơ.

Linh bảo trân quý như vậy, trên lý thuyết muốn giao dịch mảnh võ đạo, có lẽ không phải là chuyện quá khó.

Đến lúc đó, có lẽ Lục Trường Sinh có thể trực tiếp thu được rất nhiều mảnh võ đạo, mà không phải mạo hiểm đi vào trong Bí giới hết lần này tới lần khác, tốn thời gian rất dài để giành lấy mảnh võ đạo.

Sau đó, Lục Trường Sinh sàng lọc những linh bảo mình cần ra trước.

Trong đó có Di Sơn Ấn, Sơn Hà Đồ, Âm Dương song kiếm, chuông Vô Cực.

Khoảng bốn món linh bảo, tất cả đều có trợ giúp đối với Lục Trường Sinh.

Còn chín món còn lại.

Hoặc là có chức năng trùng lặp, hoặc là không đạt được yêu cầu của Lục Trường Sinh.

Tóm lại, chín món còn lại đều có thể đem đi giao dịch.

Khi Lục Trường Sinh “Khuất phục” các tông môn lớn.

Do đó, các tông môn lớn cũng không dám ngăn cản sự lan tỏa của huyết duệ nữa.

Dưới sự thúc đẩy của Thần Kiếm Sơn Trang, huyết duệ nhanh chóng lan rộng ra toàn thế giới.

Mới chỉ hơn một năm, số lượng huyết duệ đã chiếm bảy mươi phần trăm trên toàn Nguyên giới!

Mà bảy mươi phần trăm huyết duệ cũng đã đủ để thúc đẩy Võ đạo tới giới hạn của Nguyên giới.

“Ầm.”

Hôm nay, Võ đạo lại được đẩy cao hơn một chút.

Sau đó, tất cả Võ đạo trên Tăng trưởng lần ba sinh cảm ứng trong lòng.

Tới cực hạn rồi!

Bọn họ đều có thể cảm ứng được, Võ đạo đã tới cực hạn.

Không cách nào tiến thêm một bước nữa.

Cho dù có sinh ra thêm nhiều huyết duệ hơn nữa cũng không thể thăng cấp.

Trừ khi vào một ngày nào đó, thế giới này tiến thêm một bước, thì giới hạn của Võ đạo mới có khả năng thăng cấp. Hết chương 1015.



Bạn cần đăng nhập để bình luận