Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 930. Bể khổ thế gian, chúng sinh cùng khổ! Đại từ đại bi, huyết nhục Thủy Tổ! (4)



Chương 930. Bể khổ thế gian, chúng sinh cùng khổ! Đại từ đại bi, huyết nhục Thủy Tổ! (4)




Sau đó hắn vào núi săn thú.
Dù sao thôn Ngưu Gia sống dựa núi.
Gần như đàn ông trong các gia đình đều là thợ săn.
Trước kia Ngưu Đại Sơn cũng là một thợ săn giỏi, nhưng vì đổ bệnh nên không thể đi săn được nữa.
Mà bây giờ, Ngưu Đại Sơn lại vào núi.
Sau đó, Ngưu Đại Sơn đã săn được rất nhiều con mồi.
Thậm chí còn có cả một con gấu đen!
Lúc này, toàn bộ thôn Ngưu Gia chấn động.
“Đại Sơn, giỏi thật đấy.”
“Không ngờ Đại Sơn khỏi bệnh xong lại lợi hại như thế, có thể săn được gấu đen.”
“Ta nhớ năm ngoái thôn chúng ta có ba thợ săn gặp phải gấu đen, hai người chết một người bị thương. Người bị thương kia cuối cùng tàn phế. Không ngờ một con gấu đen mạnh mẽ như vậy lại bị một mình Ngưu Đại Sơn đánh chết.”
Rất nhiều người khen ngợi Ngưu Đại Sơn.
Mà Ngưu Đại Sơn bán da gấu, tay gấu, gia đình bỗng trở nên sung túc.
Ngưu Đại Sơn hiểu rõ, ai là người thay đổi vận mệnh của mình.
Đó chính là người đàn ông kia, người đã cho hắn một giọt máu.
“Là con người thì không thể quên gốc.”
“Ta đã hứa sẽ gia nhập Huyết Nhục Thần Điện sau khi khỏi bệnh.”
“Hình như là ở trang viên Cao gia. Sáng mai đi xem một chút.”
Bây giờ Ngưu Đại Sơn muốn đi cảm tạ ân nhân của mình.
Những người giống như Ngưu Đại Sơn, bây giờ đã có rất rất nhiều.
Nhiều không kể xiết.
Họ đều là những người sắp chết, hoặc là bệnh tật quấn thân, được Cao Bình dùng một giọt máu “chuyển hóa” thành huyết duệ.
Vì thế họ trở nên đầy sức sống, thay đổi vận mệnh.
Giờ phút này, bên trong trang viên Cao gia, Cao Bình đang báo cáo với Lục Trường Sinh.
“Thiếu gia, Huyết Nhục Thần Điện thành lập được ba tháng, trước mắt số lượng huyết duệ được chuyển hóa đã đạt đến một ngàn tám trăm hai mươi ba người.”
“Trước mắt số lượng gia nhập Huyết Nhục Thần Điện là một ngàn tám trăm hai mươi hai người.”
“Chỉ có một người dứt khoát tỏ vẻ sẽ không gia nhập Huyết Nhục Thần Điện.”
Nói tới đây, Cao Bình cúi đầu.
“Cao Bình vô dụng, xin thiếu gia trách phạt.”
Người lật lọng mà hắn nói, thực sự tỏ vẻ sẽ không gia nhập Huyết Nhục Thần Điện.
“Nhận được lợi ích của Huyết Nhục Thần Điện nhưng lại không muốn gia nhập? Thế gian này làm gì có chuyện tốt như vậy?”
Lục Trường Sinh không tỏ rõ ý kiến.
Hắn từ từ đứng dậy, đi tới trước mặt Cao Bình, lạnh lùng nói: “Đi thôi, đi gặp người đó đi.”
“Nếu ta có thể cho bọn họ, thì cũng có thể thu hồi!”
Lục Trường Sinh chuẩn bị đích thân đi gặp người kia.
Thật ra, chuyện như thế sau này nhất định sẽ xảy ra.
Hơn nữa còn xảy ra không ít.
Lục Trường Sinh sẽ không đi xử lý mỗi lần phát sinh như vậy.
Đây là trường hợp đầu tiên, Lục Trường Sinh đích thân ra tay.
Cho nên hai người rời khỏi trang viên, đi thẳng tới thành Cổ Sơn.
“Thiếu gia, người kia vốn là một tên ăn mày ở thành Cổ Sơn.”
“Hình như đã từng là một công tử, tên là Trương Tử Nguyên. Gia đình hắn sa sút, chạy nạn tới thành Cổ Sơn chúng ta, trở thành một tên ăn mày.”
“Sau đó hắn bị bệnh sắp chết, ta cho hắn một giọt máu tươi, chuyển hóa hắn thành huyết duệ.”
“Kết quả, sau khi khỏi bệnh, hắn nhận ra thân thể mình khác thường, lại tới sòng bạc làm tay đấm, dính vào Trần lão đại của sòng bạc Khai Nguyên.”
“Bây giờ cuộc sống của hắn rất thoải mái, rất được Trần lão đại tin tưởng. Cũng chính vì thế, bây giờ Trương Tử Nguyên vui đến quên trời đất, căn bản không muốn gia nhập Huyết Nhục Thần Điện chúng ta.”
Cao Bình lần lượt kể lại tất cả tình hình của tên “lật lọng” đó.
“Có một số người rất dễ quên nguồn cội.”
“Cao Bình, hắn gia nhập sòng bạc, nương tựa Trần lão đại, có thể không chỉ đơn giản là muốn ăn uống miễn phí như vậy.”
“Hắn rất thông mình, còn trông cậy vào thế lực của Trần lão đại, để chúng ta sợ ném chuột vở đồ, không dám đối phó với hắn.”
Lục Trường Sinh cười như không cười.
Cao Bình giỏi mọi thứ, rất trung thành, làm việc cũng cẩn thận tỉ mỉ.
Chỉ có điều không quá thông minh.
Có rất nhiều chuyện cần Lục Trường Sinh phải giải thích.
Kém xa Hướng sư tỷ của Bí Giới kia.
Xem ra sau này phải tìm một người thông minh hơn để giúp hắn phụ trách Huyết Nhục Thần Điện.
Nếu không, chỉ dựa vào Cao Bình, Lục Trường Sinh sẽ mệt chết, không thể làm được chuyện gì.
Hai người trực tiếp đi vào sòng bạc Khai Nguyên.
Vừa mới bước vào, Trần lão đại đã nhận được tin tức, lập tức chạy tới.
“Thì ra là Cao thiếu gia, thất kính thất kính.”
“Thế nào, Cao thiếu gia cũng muốn tới chơi mấy ván sao?”
Thật ra Trần lão đại không phải là một kẻ thô lỗ.
Ngược lại trông giống một thư sinh hơn.
Nghe nói Trần lão đại cũng từng đọc sách.
Nhưng mà bây giờ lại mở sòng bạc.
Trần lão đại nhìn Lục Trường Sinh, ánh mắt tỏa sáng.
Thứ hắn để ý chính là thân phận của “Cao Văn”.
“Cao Văn” chính là con trai độc nhất của Cao gia, có gia tài bạc triệu.
Nếu như Cao Văn muốn đánh bạc, vậy thì Trần lão đại có thể kiếm được bộn tiền.
Dù sao thì mười canh bạc chín canh có bẫy.
Một khi đã dấn thân vào cờ bạc thì không thể quay đầu lại được.
Dù có nhiều của cải hơn nữa thì cũng sẽ thua sạch.
Nhưng Lục Trường Sinh lại lắc đầu nói: “Trần lão đại, lần này ta tới đây không phải để đánh bạc, mà là vì hắn!”
Nhìn theo ánh mắt Lục Trường Sinh, Trần lão đại cũng nhìn thấy một bóng người.
“Cao thiếu gia, Trương Tử Nguyên đã đắc tội ngài khi nào?”
Trần lão đại hỏi.
“Hắn không đắc tội ta. Có điều trên người hắn có một thứ là của ta. Hôm nay, ta tới để lấy lại đồ của ta.”
Dứt lời, Lục Trường Sinh bước từng bước về phía Trương Tử Nguyên.
Không biết tại sao, Trương Tử Nguyên cảm thấy trong lòng sợ hãi.
Hắn đang sợ hãi.
Hắn đang sợ.
Hơn nữa hắn nhìn thấy Cao Bình.
Trong lòng cũng hơi chột dạ.
Trước đó không lâu, hắn còn là một tên ăn mày.
Mà bây giờ, hắn đã trở thành thuộc hạ đắc lực của Trần lão đại, ăn sung mặc sướng, vô cùng thoải mái.
Nhưng mà, Trương Tử Nguyên biết tất cả chuyện này do đâu mà ra.
“Đại ca, cứu ta...”
Trong lòng Trương Tử Nguyên vô cùng sợ hãi, hắn cầu cứu Trần lão đại. Hết chương 930.



Bạn cần đăng nhập để bình luận