Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 804: Vào Khang Thành, diệt Đường phủ, đại khai sát giới!

Chương 804: Vào Khang Thành, diệt Đường phủ, đại khai sát giới!
Bọn hắn sẽ nuôi nhốt người bình thường, không để cho người bình thường nắm giữ bất cứ sức mạnh siêu phàm nào để tránh gây ra uy hiếp với Thần Linh.
Ở Thần Vực, người bình thường chỉ có thể luyện tập một chút về quyền thuật. Ví dụ như nắm giữ kỹ xảo phát lực, còn luyện thể với tu tiên thì đừng hòng mơ tới.
Thật ra, tài nghệ của Đường Lộ đã coi như rất mạnh rồi. Từ nhỏ, nàng đã tập luyện quyền thuật nên có thể một mình đánh vài người. Thậm chí nếu có vũ khí, nàng có thể giết vài gã đàn ông to khỏe chứ không nói chơi.
Chẳng qua nàng là nữ tử nên sức mạnh trời sinh đã yếu hơn đàn ông.
Nếu phải đến mức độ sinh tử thì chỉ cần một tráng hán biết qua về vật lộn là nhất định có thể đánh bại Đường Lộ rồi.
Nhưng bây giờ Đường Lộ đang ngập tràn tự tin.
Nàng có lòng tin tự mình sẽ báo được thù.
Bởi vì sau khi biết Lục Trường Sinh, chủ nhân Tà Thần của mình, Lục Trường Sinh đã cho nàng sức mạnh của Tà Thần.
Thật ra, đó không phải sức mạnh gì cả mà chỉ là một ít đan dược Lục Trường Sinh dùng thôi. Chúng có thể giúp cho Đường Lộ gia tăng tố chất thân thể.
Thật ra vẫn không có bất cứ sự tu luyện nào, nếu không thì đó sẽ là chuyện xấu với Đường Lộ.
Bởi lẽ nếu bị Hư Thần phát hiện ra sức mạnh Tà Thần trên người, Đường Lộ sẽ gặp phải phiền phức.
Nhưng nếu chỉ là gia tăng tố chất thân thể thì hoàn toàn không có vấn đề gì cả.
Tố chất thân thể của Đường Lộ đã tăng lên khoảng gấp đôi, gấp ba lần rồi.
Với Lục Trường Sinh, đây là điều không đáng để nhắc tới.
Thế nhưng ở Thần Vực này, với tố chất thân thể như của Đường Lộ là đã đủ để vượt xa một số những nam nhân có thần lực trời sinh rồi, chưa nói tới người bình thường.
Sau đó, phối hợp với quyền thuật của Đường Lộ thì việc một đánh một trăm là có chút nói quá, nhưng một đánh vài chục thì hoàn toàn không thành vấn đề.
"Chủ nhân, ngài cứ dặn dò."
Tuy rằng tâm trạng Đường Lộ đang rất kích động, nàng chỉ muốn lập tức xông vào Đường gia, làm thịt đám kẻ thù là Tứ thúc để thay cha mẹ báo thù, thế nhưng nàng vẫn hiểu rõ rằng chủ nhân của nàng bây giờ là Tà Thần.
Lục Trường Sinh thản nhiên nói: "Đi thôi, vào thành."
Sau đó, hai người cùng vào Khang Thành.
Vừa vào tới Khang Thành, bọn hắn đã thấy bốn phương tám hướng toàn người là người.
Dù cho tất cả đều là người bình thường nhưng chẳng bao lâu sau, Lục Trường Sinh đã phát hiện ra những điểm đặc biệt.
"Không có trận pháp nhưng cả tòa thành này lại đầy rẫy một loại sức mạnh nồng đậm, nó tương tự với chúng sinh chi thế, hẳn là sức mạnh tín ngưỡng rồi."
"Sức mạnh tín ngưỡng ngập tràn khắp Khang Thành. Nhờ có sức mạnh tín ngưỡng, Đại Nguyệt Hư Thần có thể quản lý và khống chế nhất cử nhất động trong Khang Thành. Chỉ cần có bất cứ võ giả hay tu tiên giả nào sử dụng sức mạnh Võ Đạo hoặc sức mạnh Tiên Đạo là Đại Nguyệt Hư Thần sẽ phát hiện ra ngay rồi lập tức giáng lâm!"
Lục Trường Sinh rùng mình.
Hư Thần có thể thông qua sức mạnh tín ngưỡng để giáng lâm tới bất kỳ nơi nào.
Quả thực là còn tiện lợi hơn cả trận pháp truyền tống cự ly cực xa nữa.
Sức mạnh tín ngưỡng tương đương với tai mắt của Hư Thần, quả thực là không để lọt nơi nào cả.
Chẳng trách võ giả và tu tiên giả chỉ cần bước một bước vào Thần Vực sẽ lập tức bị coi như Tà Thần.
Cứ như vậy thì dù võ giả và tu tiên giả có một trăm cái miệng cũng không bào chữa được.
Hư Thần nói bọn hắn là Tà Thần, vậy thì bọn hắn chỉ có thể là Tà Thần mà thôi!
Lục Trường Sinh thu tất cả khí tức lại.
Ở Khang Thành, hắn sẽ không dễ dàng sử dụng Thần Thông hay Thánh Thể, thậm chí là hắn sẽ không dùng cả sức mạnh Võ Đạo luôn.
Mặc dù vậy, Lục Trường Sinh cũng sẽ không gặp nguy hiểm.
Dù sao đi nữa, chỉ xét về sức mạnh thân thể đơn thuần, hắn cũng có thể càn quét tất cả người bình thường ở Thần Vực này rồi.
Có bao nhiêu người thường nhào tới cũng vô dụng, bọn hắn không thể ngăn cản được sức mạnh thân thể của Lục Trường Sinh.
"Đường Lộ, có thù báo thù, đến Đường phủ luôn đi."
"Vâng, chủ nhân."
Đường Lộ thầm vui vẻ, rốt cuộc nàng cũng có thể trở lại Đường phủ rồi.
Cha mẹ nàng chết thảm ở Đường phủ, thậm chí cả hai chị em nàng cũng cùng đường mạt lộ, suýt nữa đã bị giết.
Bây giờ nàng đã có hy vọng báo thù rồi.
Chẳng bao lâu sau, ba người bọn hắn tới trước cửa Đường phủ.
Hiện tại, Đường phủ đang treo đèn kết hoa tưng bừng. Trong thời gian vừa qua, Tứ lão gia của Đường phủ đã nạp ba phòng tiểu thiếp, có thể nói là xuân phong đắc ý.
Dù gì thì Đường gia cũng là thương nhân hàng đầu ở Khang Thành này/
Thế lực không phải khổng lồ, nhưng đã là nữ nhân mà Tứ lão gia của Đường gia vừa ý thì làm gì có ai dám từ chối?
Đương nhiên là Tứ gia cũng đang chưởng quản toàn bộ quyền lực của Đường gia.
Ở Đường gia, mọi chuyện đều do Tứ gia quyết định.
Ngoài cổng phủ có vài tên tráng hán gác cổng, đây cũng là một công việc béo bở, tốt đẹp.
Bỗng nhiên đám gác cổng trừng mắt, dường như bọn hắn đang không tin vào mắt của mình.
Bọn hắn nhìn thấy gì vậy?
Là hai bóng người quen thuộc.
"Đó là tiểu thư Đường Lộ và tiểu thiếu gia..."
"Chẳng phải bọn họ đã bị Lưu quản gia dẫn người truy sát hay sao? Tại sao có thể tới Đường phủ được nữa?"
"Lẽ nào..."
Sắc mặt của mấy tên gác cổng lập tức thay đổi.
To chuyện rồi!
Có chuyện lớn xảy ra rồi!
"Nhanh lên, mau báo cho Tứ gia đi..."
Nhưng gác cổng còn chưa kịp chạy vào Đường phủ thì đã thấy Đường Lộ đột ngột dẫm chân xuống một cái.
"Uỳnh."
Một tiếng động trầm thấp vang lên, mặt đất như đang chấn động.
Đường Lộ bay lên trời, nương theo trợ lực mà đánh về phía cửa lớn.
Thậm chí trong tay nàng còn có một ánh sáng trắng lóe lên.
Đó chính là một cây chủy thủ sắc bén.
"Xì xì."
Chủy thủ trong tay Đường Lộ khẽ vạch ra một đường, mấy tên gác cổng lập tức trợn to hai mắt, bưng kín lấy cổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận