Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1471: Trải qua trăm triệu năm không bị hủy hoại, thi thể Thiên Tiên! (4)

Thế là, Lục Trường Sinh chỉ có thể chủ động mở miệng nói: “Vị đạo hữu này, Lục mỗ quấy rầy!”
Âm thanh quanh quẩn trong cung điện.
Thậm chí Lục Trường Sinh cũng đã chuẩn bị kỹ càng.
Một khi tử linh trong cung điện có động tĩnh gì, hắn sẽ lập tức chạy trốn.
Hoặc là vị Tiên Nhân trong cung điện này có động tĩnh gì, hắn cũng sẽ lập tức trốn chạy.
Chỉ là, tiếng nói của Lục Trường Sinh phát ra, thậm chí âm thanh còn đang vang vọng trong cung điện.
Nhưng không có bất kỳ lời đáp lại nào.
Vị Tiên Nhân này vẫn lẳng lặng khoanh chân ngồi dưới đất như cũ, Lục Trường Sinh cảm thấy có hơi quái lạ.
Vừa rồi hắn coi đối phương là Tiên Nhân, thể hiện sự tôn trọng, không dám dùng ý thức điều tra.
Nhưng bây giờ Lục Trường Sinh cảm thấy có sự kỳ lạ.
Bởi vậy, Lục Trường Sinh lập tức dùng ý thức điều tra vị Tiên Nhân xa lạ này.
Ý thức quét qua, trong lòng Lục Trường Sinh lập tức cảm thấy chấn động.
Tử khí!
Trên thân vị Tiên Nhân này có tử khí vô cùng vô tận bao quanh.
Căn bản không có lấy một tia hơi thở của sinh mệnh.
Loại tình huống này sẽ chỉ xuất hiện trên thân người chết, căn bản không thể là hơi thở của Tiên Nhân này.
Thật ra, loại tình huống này Lục Trường Sinh cũng đã từng gặp qua.
Ở Giới Hải, Lục Trường Sinh từng luyện hóa một thi thể của Quỳ Ngưu.
Thi thể Quỳ Ngưu kia thật ra cũng được bảo tồn khá hoàn hảo.
Thế nhưng, dù có bảo tồn hoàn hảo đến đâu thì đó cũng là một thi thể mà thôi.
Nhưng vị Tiên Nhân xa lạ trước mắt này, có phải cũng giống thư thi thể Quỳ Ngưu, trên thực tế đã chết, hiện tại chỉ là một thi thể hay không?
Thế nhưng mà, thi thể sinh động như thật.
Chẳng lẽ là vừa mới chết gần đây?
Nhưng thiên nhân vừa mới tử vong gần đây sớm đã bị tử linh nhiều như vậy xé thành mảnh nhỏ.
Những con tử linh này, vì sao lại sợ hãi thi thể này?
“Thi thể ngàn năm, vạn năm vẫn chưa bị hủy hoại, thậm chí sinh động như thật.”
“Chẳng lẽ là… Thiên Tiên?”
Ánh mắt Lục Trường Sinh sáng lên.
Trong lòng hắn cũng có một suy đoán mơ hồ.
Thiên Tiên, nhục thân bất hủ!
Cho dù đã chết, thi thể trải qua thời gian trăm triệu năm vẫn sẽ sinh động như thật, tuyệt đối không mục nát.
Bộ xác tiên trước mắt có thể là thi thể Thiên Tiên!
“Thi thể Thiên Tiên…”
Ánh mắt Lục Trường Sinh sáng lên.
Suy nghĩ đầu tiên của hắn không còn là chạy trốn.
Mà là hưng phấn.
Cơ duyên!
Đây là một cơ duyên to lớn!
Thiên Tiên nhục thân bất hủ.
Bên trong ẩn chứa bao nhiêu vật chất bất hủ?
Nếu như có thể rút ra, luyện hóa những vật chất bất hủ đó, vậy thì chẳng phải sẽ có thể tăng thật nhanh tiến độ của đặc tính nhục thân bất hủ?
Nghĩ tới đây, Lục Trường Sinh chuẩn bị thử một lần.
Hắn cách thi thể Thiên Tiên chỉ có một khoảng nhỏ.
Nhưng Lục Trường Sinh không dám tuỳ tiện tới gần.
Ai biết thi thể Thiên Tiên có thể có biến cố gì?
Dù sao thì ngay cả tử linh còn tồn tại.
Nếu như Thi thể Thiên Tiên này “biến dị” thành thứ đồ kinh khủng nào đó cũng rất bình thường.
Vẫn nên cẩn thận một chút.
Nghĩ tới đây, Lục Trường Sinh quyết định dùng Hư giới thử một chút.
Bởi vì phạm vi Hư giới bao phủ đủ rộng lớn.
Cho dù cách rất xa, Hư giới cũng có thể bao phủ.
Thế là, Lục Trường Sinh còn đặc biệt lùi về sau một khoảng.
Sau đó, “Hồng Trần đạo quả” trong cơ thể hắn đột nhiên run lên.
“Vù.”
Ngay lập tức, Hư giới giáng lâm.
Trong nháy mắt bao phủ lên thi thể Thiên Tiên kia.
Hư giới, trên thực tế là hư vô, theo một ý nghĩa nào đó thì nó thuộc về tinh thần lực.
Bởi vậy, Hư giới là nhìn không thấy, chỉ có thể cảm nhận được.
Bị Hư giới bao phủ, ý thức của người đó sẽ bị nhốt lại.
Muốn đánh vỡ Hư giới?
Trừ phi ý thức của người đó vô cùng mạnh mẽ.
Nhưng mà trước đây Lục Trường Sinh đã thử qua, Chân Tiên bình thường không thể nào đánh vỡ Hư giới.
Một khi bị Hư giới vây nhốt thì sẽ bị vây nhốt mãi mãi.
Đương nhiên, Hư giới của Lục Trường Sinh cũng không thể cứ luôn thi triển.
Nếu muốn cứ mãi thi triển cũng không có khả năng.
Nhưng một khi bị nhốt lại, với thủ đoạn của Lục Trường Sinh, hắn còn có mấy loại Thần Thông khác.
Muốn giết chết đối thủ, rất khó sao?
Thế nhưng mà, khi Hư giới của Lục Trường Sinh giáng lâm, sau khi bao phủ lấy thi thể Thiên Tiên, Lục Trường Sinh lại phát hiện hoàn toàn khác biệt với việc đối phó Chân Tiên lúc trước.
Thi thể Thiên Tiên vốn không hề động đậy, sau khi Hư giới của Lục Trường Sinh giáng lâm, thế mà lại lập tức mở mắt.
“Vù.”
Chỉ là ánh mắt này có vẻ vô cùng lạnh lùng.
Hoàn toàn không có bất kỳ cảm xúc gì.
Lạnh lẽo như một xác chết thật sự.
Đó không phải là ánh mắt của người sống, càng không phải là ánh mắt của Thiên Tiên!
Thi thể Thiên Tiên lập tức đứng dậy, sau đó từng bước từng bước đi về phía Lục Trường Sinh.
Gần như không chịu chút ảnh hưởng nào từ Hư giới.
“Cái gì, thi thể Thiên Tiên hoàn toàn không chịu ảnh hưởng của Hư giới?”
Toàn thân Lục Trường Sinh chấn động.
Đây là lần đầu tiên hắn gặp được tình huống này.
Nhưng mà thi thể Thiên Tiên này đột nhiên hoạt động, là Thiên Tiên phục sinh sao?
Trên người đối phương không có chút sinh khí nào, căn bản không phải là Thiên Tiên phục sinh.
Chỉ sợ cũng giống như tử linh, thi thể Thiên Tiên đã biến thành một vật chết đáng sợ.
Thậm chí, thi thể Thiên Tiên còn không sợ Hư giới.
Rất nhanh, tốc độ của thi thể Thiên Tiên tăng vọt, lập tức mạnh mẽ bay về phía Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh sầm mặt lại.
“Thần Thông, Vĩ Lực!”
Huyết Nhục đạo quả trong cơ thể Lục Trường Sinh khẽ run lên.
Thần thông Vĩ lực rất ít được sử dụng lại được Lục Trường Sinh trực tiếp thi triển ra.
Nếu muốn cứng đối cứng, Thần thông Vĩ lực của Lục Trường Sinh là lựa chọn tốt nhất.
Chỉ là trước đó Thần thông Vĩ lực không có tác dụng đối với tử linh mà thôi.
“Ầm.”
Một quyền này của Lục Trường Sinh hội tụ sức mạnh to lớn bên trong Thần Thông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận