Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1292. Một kiếm chém tam đại Võ Tổ! Lục Trường Sinh ra tay! (3)



Chương 1292. Một kiếm chém tam đại Võ Tổ! Lục Trường Sinh ra tay! (3)




“Có điều, ngươi bị bài xích ra khỏi Côn Ngô giới, vậy bí ẩn về Côn Ngô giới…”
Ánh mắt của Cực Đạo Võ Tổ trở lên nóng bỏng, mang theo một tia chờ mong.
Bí ẩn của Côn Ngô giới.
Hoặc có thể nói là cơ duyên về Tổ Cảnh.
Đương nhiên Lục Trường Sinh biết ý của Cực Đạo Võ Tổ là gì.
Hắn cũng biết đối phương muốn biết điều gì.
“Ta ở Côn Ngô giới mười một năm, đúng là đã tìm hiểu được một vài bí ẩn về Đăng Thiên Lộ…”
Lục Trường Sinh chủ động nhắc tới “Đăng Thiên Lộ”.
Thân hình Cực Đạo Võ Tổ chấn động.
Quả nhiên đây là cơ huyên hắn, hoặc có thể nói là tam đại Võ Tổ của Tiên Võ cung, tu sĩ Đại Thừa đều muốn có được!
Đúng lúc Lục Trường Sinh định nói ra chân tướng về Đăng Thiên Lộ thì bỗng cảm ứng được điều gì đó.
Hắn đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn vào hư không phía trước.
Đôi mắt loé lên một tia sáng.
Đằng trước có người!
Hơn nữa, đối phương còn trực tiếp toả định hai người là Lục Trường Sinh và Cực Đạo Võ Tổ.
Hiển nhiên là đối phương tới vì bọn họ!
“Dừng lại!”
Hiển nhiên Cực Đạo Võ Tổ cũng cảm ứng được.
Hắn dừng lại, nhìn hư không phía Đông với nét mặt nghiêm trọng.
Ở nơi đó có hai bóng người.
Một trong số đó thình lình chính là Bát Tí lão tổ vừa rồi.
Bóng người còn lại lại làm đôi mắt Cực Đạo Võ Tổ bỗng cứng lại.
“Là hắn?”
“Huyền Không lão tổ!”
Nội tâm Cực Đạo Võ Tổ xuất hiện sóng to gió lớn.
Huyền Không lão tổ!
Đây là một trong những vị Tổ Cảnh Cực Đạo Võ Tổ kiêng kỵ nhất, cũng là vị Tổ Cảnh đứng đầu sau lưng Bát Tí lão tổ.
Ai có thể ngờ Huyền Không lão tổ này lại chờ hắn ở đây cơ chứ?
Dường như đặc biệt đến vì hắn vậy!
“Huyền Không lão tổ, Bát Tí lão tổ, các ngươi có ý gì?”
Cực Đạo Võ Tổ biết, chuyện tới trước mắt, căn bản không thể lùi bước, chỉ có thể căng da đầu lớn tiếng chất vấn.
Bát Tí lão tổ lạnh lùng cười một tiếng: “Cực Đạo Lão tổ, ta biết Tiên Võ cung các ngươi thế đại nên mới gọi đại ca tới.”
“Ngươi chỉ có một sự lựa chọn, để Lục Trường Sinh ở lại!”
Đôi mắt Cực Đạo Võ Tổ co lại.
Quả nhiên hai người này đến vì Lục Trường Sinh.
Nhưng Lục Trường Sinh có tài đức gì mà có thể làm Huyền Không lão tổ đích thân tới chặn cơ chứ?
Phải biết rằng Huyền Không lão tổ chính là Tổ Cảnh đứng đầu đó!
“Bát Tí lão tổ, Huyền Không lão tổ, các ngươi khinh thường Tiên Võ cung ta không có ai à?”
Lúc này, một giọng nói quen thuộc truyền đến từ trong hư không.
Sau đó, hai bóng người lập tức xuất hiện.
Rõ ràng là Cổ Phủ Võ Tổ và Vạn Pháp Võ Tổ.
Sau khi nhận được tin tức của Cực Đạo Võ Tổ, hai người bọn họ đã lập tức bay tới.
Không ngờ đuổi tới lại nhìn thấy cảnh tượng này.
Vậy mà lại có người chặn đường?
Hơn nữa còn là Bát Tí lão tổ và Huyền Không lão tổ!
Hai vị Võ Tổ đến làm Cực Đạo Võ Tổ thở phào nhẹ nhõm.
Nếu một mình hắn đối mặt với Huyền Không lão tổ thì đúng là rất áp lực.
Nhưng có thêm hai vị Võ Tổ khác, bây giờ ba người cùng nhau xuất hiện nên áp lực của hắn cũng giảm đi nhiều.
Ánh mắt của Huyền Không lão tổ vẫn bình tĩnh như trước, hắn nhìn thoáng qua ba người rồi bình tĩnh nói: “Tam đại Võ Tổ của Tiên Võ cung, ta biết các ngươi. Tiên Võ cung có được địa vị ngày hôm nay đều dựa vào ba người các ngươi.”
“Nghe nói các ngươi tu luyện cùng một hệ thông, còn am hiểu thuật hợp kích. Ba người liên thủ, dưới Tổ Cảnh đứng đầu hiếm có người là đối thủ.”
“Thậm chí còn có thể miễn cưỡng chống lại Tổ Cảnh đứng đầu!”
“Nhưng ta không tin!”
Lời nói của Huyền Không lão tổ làm nội tâm tam đại Võ Tổ chìm xuống.
Tam đại Võ Tổ bọn họ được gọi là ba người liên thủ có thể chống lại Tổ Cảnh đứng đầu.
Nhưng thật ra, người trong nhà mới biết chuyện nhà.
Lời đồn này thổi phồng lên không ít.
Thậm chí, tam đại Võ Tổ còn âm thầm quạt gió thêm củi, mặc kệ lời đồn này.
Nguyên nhân rất đơn giản, tất nhiên là làm Tiên Võ cung giữ được lực uy hiếp lớn hơn nữa rồi.
Nhưng bây giờ, bọn họ lại gặp phải một vị Tổ Cảnh đứng đầu chân chính!
“Huyền Không lão tổ, Lục Trường Sinh có tài đức gì có thể làm ngươi đích thân ra tay?”
“Tuy rất ít người bước ra từ Côn Ngô giới, nhưng cũng không phải không có. Ngươi tội gì không buông tha cho Lục Trường Sinh? Nếu các ngươi muốn biết tin tức gì, Tiên Võ cung chúng ta cũng có thể thương lượng.”
Cực Đạo lão tổ lên tiếng.
Thật ra lời nói của hắn mơ hồ đã có vẻ thoái nhượng.
Thoái nhượng không phải mềm yếu.
Có đôi khi cũng cần có trí tuệ sinh tồn.
Nếu ở Giới Hải, Tiên Võ cung vẫn luôn không biết lùi một bước thì Tiên Võ cung đã không còn tồn tại từ lâu rồi.
Thậm chí ngay cả Tiên Võ giới cũng đã huỷ diệt.
Đâu còn có thể kéo dài tới bây giờ cơ chứ?
Hiển nhiên là tam đại Võ Tổ không muốn thật sự vung tay đánh nhau với Huyền Không lão tổ.
Ít nhất, nếu không xảy ra cuộc phân tranh cực kỳ nghiêm trọng thì bọn họ đều bằng lòng lùi một bước.
Đối với tam đại Võ Tổ, nếu chỉ hỏi tin tức về Côn Ngô giới thì không thành vấn đề.
Dù sao chỉ cần bọn họ biết tin tức là được.
“Nếu là người bình thường thì thôi, nhưng Lục Trường Sinh này…”
“Đúng rồi, các ngươi còn không biết biến cố xảy ra trong Côn Ngô giới đúng không?”
“Theo tin tức bổn toạ có được, Côn Ngô giới đã xảy ra một biến cố kinh thiên động địa. Một người tu hành ở Giới Hải tên Lục Trường Sinh đã cướp đoạt tất cả thần vật trong Côn Ngô giới, khống chế vô số thần triều trong Côn Ngô giới, quả thật là quét ngang vô địch, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.”
“Lục Trường Sinh này có phải Lục Trường Sinh của Tiên Võ cung các ngươi không?”
“Nếu đúng, Tiên Võ cung các ngươi không giữ được Lục Trường Sinh này đâu. Thậm chí không chỉ Tiên Võ cung các ngươi không giữ được, ngay cả ta và đại ca cũng không giữ được…”
Bát Tí lão tổ nói ra một tin tức kinh thiên động địa, làm sắc mặt của tam đại Võ Tổ lập tức thay đổi.
“Các ngươi… Nói gì?” Hết chương 1292.



Bạn cần đăng nhập để bình luận