Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 701: thương hội Hắc Quang rời khỏi Cổ Vực, Lục Trường Sinh trở về Thánh Thổ! (5)

Chương 701: thương hội Hắc Quang rời khỏi Cổ Vực, Lục Trường Sinh trở về Thánh Thổ! (5)
"Hỏa Vân Tôn Giả đã từng chém giết chín vị Võ Tôn, hung danh hiển hách truyền khắp toàn bộ Thánh Thổ. Không biết giá tiền cho Hỏa Vân Tôn Giả là bao nhiêu?"
Trong lúc nhất thời, đám người nghị luận ầm ĩ.
Nhất là những võ giả cảnh giới Thần Thông kia, cả đám đều rất ngạc nhiên với giá cả dành cho Hỏa Vân Tôn Giả.
Đương nhiên, Hỏa Vân Tôn Giả vô cùng có khả năng không nhận linh thạch, mà là vật liệu rèn đúc Thánh Thể.
Bọn hắn chỉ là muốn nhìn xem, Hồ Tiên Tông coi trọng Hỏa Vân Tôn Giả hơn hay là coi trọng Lục Tôn hơn mà thôi.
"Ha ha ha, rốt cuộc thì Hỏa Vân Tôn Giả cũng đã đến.”
"Có Hỏa Vân Tôn Giả cùng Lục Tôn, chuyến đi núi Hư Linh lần này mười phần chắc chín rồi!"
Tông chủ Hồ Tiên Tông rõ ràng rất cao hứng.
Lần này có thể có được Lục Trường Sinh cùng Hỏa Vân Tôn Giả trợ giúp, quả thực không dễ.
Nhất là Hỏa Vân Tôn Giả, thứ hắn muốn không phải linh thạch mà là vật liệu rèn đúc Thánh Thể.
May mắn Hồ Tiên Tông nội tình thâm hậu, vừa hay lại có vật liệu Hỏa Vân Tôn Giả cần.
Bằng không thật đúng là không mời nổi Hỏa Vân Tôn Giả.
Hỏa Vân Tôn Giả khẽ nheo mắt.
Hắn ngồi xuống bên cạnh Lục Trường Sinh.
"Lục Tôn... là Lục Tôn thành Thiên Thánh, người chém giết Kiếm Tôn Trần Bằng?"
Hỏa Vân Tôn Giả bỗng nhiên mở miệng hỏi.
Lục Trường Sinh gật đầu nói: "Chính là Lục mỗ."
Hỏa Vân Tôn Giả cũng không có thái độ giương cung bạt kiếm như các võ giả Thần Thông trước đó.
Ngược lại hắn còn rất thân thiện, thậm chí chủ động bày tỏ thiện ý.
"Lục Tôn, cửu ngưỡng đại danh."
"Nghe nói Lục Tôn ngưng tụ ra Vô Lượng Thần Thông?"
"Lão phu lúc trước cũng lòng cao hơn trời, muốn ngưng tụ ra một môn Vô Lượng Thần Thông kinh thiên động địa."
"Tiếc là còn kém một chút, cuối cùng chỉ ngưng tụ ra Đại Thần Thông."
"Lục Tôn có thể ngưng tụ ra Vô Lượng Thần Thông, thật sự là kinh tài tuyệt diễm, khiến cho người ta khâm phục!"
Lục Trường Sinh vừa cười vừa nói: "Hỏa Vân Tôn Giả quá khen rồi. Ba môn Đại Thần Thông đỉnh phong của Hỏa Vân Tôn Giả hỗ trợ lẫn nhau, Thần Thông chồng chất, uy lực mới càng kinh thiên động địa."
Hỏa Vân Tôn Giả cũng lộ ra nét tươi cười.
Hai người tựa hồ mới quen đã thân, trò chuyện với nhau thật rôm rả.
Về phần các võ giả cảnh giới Thần Thông khác, Hỏa Vân Tôn Giả căn bản không có để ý tới.
Có lẽ trong mắt hắn, chỉ có Võ Tôn như Lục Trường Sinh mới đáng giá kết giao.
Chẳng bao lâu sau đã đến thời gian núi Hư Linh mở ra.
Huyền Hồ Chân Nhân lấy ra một chiếc pháp bảo phi hành, cười nói với đám người Lục Trường Sinh: "Các vị, đi thôi, chúng ta tới núi Hư Linh."
Lục Trường Sinh và Hỏa Vân Tôn Giả đều nhảy lên phi chu.
Thế là phi chu cấp tốc lên đường, hóa thành một luồng sáng, rời khỏi Hồ Tiên Tông.
Từ Hồ Tiên Tông đến núi Hư Linh, hiển nhiên phải cần một khoảng thời gian.
Lục Trường Sinh đứng trên phi chu, cùng Hỏa Vân Tôn Giả thảo luận về Võ Đạo.
Trong khoảng thời gian này, dù chỉ có mấy ngày ngắn ngủi nhưng Lục Trường Sinh và Hỏa Vân Tôn Giả tuy mới quen nhưng giống như đã thân thiết từ lâu.
Hai người ở chung vô cùng hòa hợp.
Nhất là khi Hỏa Vân Tôn Giả muốn luận bàn một phen, mở mang kiến thức về Vô Lượng Thần Thông, Lục Trường Sinh tất nhiên sẽ đáp ứng.
Người ngoài không được biết kết quả so tài giữa hai người ra sao, ngay cả Huyền Hồ Chân Nhân cũng không biết.
Hai người bọn họ đóng cửa luận bàn riêng.
Tuy nhiên sau lần luận bàn này, quan hệ giữa Hỏa Vân Tôn Giả và Lục Trường Sinh lại càng hòa thuận hơn, bọn họ thường xuyên thảo luận về Võ Đạo cùng nhau, cơ hồ là biết gì nói nấy, cứ như bạn tốt đã nhiều năm không gặp vậy.
"Hỏa Vân đạo hữu, ngươi lần này đi núi Hư Linh nghe nói là vì vật liệu rèn đúc Thánh Thể."
"Xin hỏi, chuyện rèn đúc Thánh Thể này rốt cuộc là thế nào?"
"Ta vừa mới ngưng tụ Vô Lượng Thần Thông, đối với việc làm thế nào để thành tựu Võ Thánh vẫn là dốt đặc cán mai, Hỏa Vân đạo hữu có thể giúp giải thích nghi hoặc chăng?"
Lục Trường Sinh mở miệng hỏi.
Kỳ thực trước đó hắn cùng Hỏa Vân Tôn Giả đóng cửa luận bàn tại Hồ Tiên Tông, chuyện thắng bại không cần nói tới, tất nhiên là Hỏa Vân Tôn Giả thua.
Cho dù Thần Thông của Hỏa Vân Tôn Giả rất mạnh, ba môn Đại Thần Thông đỉnh phong phối hợp rất uyển chuyển. Khi đối mặt với võ giả cảnh giới Thần Thông, Hỏa Vân Tôn Giả thật sự là chưa một lần bại trận, thế nhưng chỉ với một chiêu của Lục Trường Sinh, Hỏa Vân Tôn Giả đã thua.
Vô Lượng Thần Thông vừa xuất hiện, thật sự là không thể địch nổi.
Hỏa Vân Tôn Giả cam bái hạ phong.
Cũng chính vì lần thất bại này, Hỏa Vân Tôn Giả mới coi Lục Trường Sinh là "cùng một loại người" với mình.
Đó là kẻ quan sát chúng sinh, có hy vọng thành Thánh Giả!
Bởi vậy, hai người mới thành “hảo hữu chí giao”.
Khi Lục Trường Sinh hỏi thăm Hỏa Vân Tôn Giả các vấn đề về phương diện Võ Đạo, Hỏa Vân Tôn Giả cũng sẽ không giấu diếm.
"Lục đạo hữu, ngươi đã ngưng tụ ra Vô Lượng Thần Thông, sớm muộn gì cũng sẽ đi đến con đường rèn đúc Thánh Thể."
"Muốn thành tựu Võ Thánh thì nhất định phải rèn đúc Thánh Thể. Cái gọi là Thánh Thể kỳ thực chính là thông qua đủ loại ngoại vật để cho nhục thân tăng lên đến tình trạng phù hợp với Thần Thông của chúng ta, sau đó lại để Thần Thông và Thánh Thể hòa làm một."
"Đến lúc đó, sức mạnh quy về tự thân, mọi cử động đều mang theo sức mạnh Thần Thông, thực sự kinh thiên động địa, Võ Đạo thông Thần!"
"Tỷ như dã tâm của ta rất lớn, muốn rèn đúc Thánh Thể có thể dung nạp cả ba loại Đại Thần Thông, như vậy cần rất nhiều vật liệu trân quý. Chẳng hạn lần này Hồ Tiên Tông đáp ứng điều kiện của ta, một giọt Hóa Đan Dịch sẽ cho ta một cân Hỏa Văn Sa."
Lục Trường Sinh bừng tỉnh đại ngộ.
Sức mạnh quy về tự thân!
Đây là bản chất võ giả từ trước tới nay.
Là căn cơ của Võ Đạo!
Kỳ thực bắt đầu từ Đạo Cơ, nhục thân của võ giả đã không tăng lên được bao nhiêu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận