Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1822: Thánh Tông đại chiến, Đại Thánh vẫn lạc! Lục Trường Sinh là người thắng lớn nhất! (2)

Nhưng bọn hắn còn biết rõ rằng, trận chiến này là điều không thể tránh né.
Điều bọn hắn có thể làm chính là phá hủy đối phương, từ đó đặt vững địa vị bá chủ của mình!
“Giết!”
Cửu Nguyên Thánh Tông và Ngộ Đạo Thánh Tông không tiếp tục nhiều lời vô nghĩa, đôi bên thẳng thừng động thủ.
Từng vị Đại Thánh lập tức phóng ra sức mạnh đại đạo của mình.
Sức mạnh đại đạo kinh khủng không ngừng va chạm.
Cao giai Đại Thánh của đôi bên đều bị theo dõi sát sao.
Cao giai Đại Thánh ý chỉ thất đạo Đại Thánh trở lên.
Thất đạo Đại Thánh trở lên có thực lực kinh thiên động địa, gần như có thể quét ngang cả đám Đại Thánh cấp thấp.
Hai bên hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.
Bởi vậy cao giai là cao giai mà cấp thấp là cấp thấp.
Đôi bên không thể nói là cảnh giới tu vi tương tự từng đôi chém giết nhưng thật ra cũng không khác gì lắm.
Trừ khi cao giai Đại Thánh đại bại thì cao giai Đại Thánh rảnh tay của đối phương sẽ tranh thủ ra tay với Đại Thánh cấp thấp, như vậy về cơ bản thời điểm thất bại cũng không còn xa nữa.
Đối thủ của Lục Trường Sinh là một tên nhị đạo Đại Thánh.
Có lẽ vì Lục Trường Sinh cũng biểu hiện ra khí tức của nhị đạo Đại Thánh.
Thế nên mới bị đối phương chú ý.
Đối phương trùng trùng điệp điệp phóng xuất sức mạnh đại đạo.
Hai loại đại đạo ập về phía Lục Trường Sinh.
Cách chiến đấu của Đại Thánh kỳ thực rất đơn giản.
Chính là dùng đại đạo va chạm.
Để xem đại đạo của ai lợi hại hơn.
Còn đủ loại bí pháp hay chiêu thức gì đó đều không quan trọng.
Sức mạnh đại đạo mới là trụ cột.
Lấy sức đè người mới là vương đạo!
Đại đạo của đối phương có vẻ là đại đạo liên quan tới lửa và nước.
Hai loại đại đạo trùng trùng điệp điệp cuốn tới.
Nhưng cũng chỉ thế thôi.
Lục Trường Sinh tâm niệm vừa động.
“Keng.”
Thoáng như có tiếng kiếm vang lên.
Kiếm ý kinh khủng trong nháy mắt che trời lấp đất quét về phía đối phương.
“Đó là…”
Nhị đạo Đại Thánh của Cửu Nguyên Thánh Tông trợn to hai mắt, tinh thần cực kỳ chấn động.
Hắn nhìn thấy cái gì thế này?
Đó là Kiếm Đạo.
Thế nhưng thứ Kiếm Đạo này lại như thể một thanh Thần Kiếm to lớn.
Tản ra khí tức cực kỳ sắc bén.
“Trảm!”
Lục Trường Sinh thi triển ra Vạn Cổ Kiếm Đạo.
Giờ phút này Vạn Cổ Kiếm Đạo của hắn cứ như thể một thanh Thần Kiếm.
Hung hăng chém mạnh về phía hai loại đại đạo của đối phương.
“Răng rắc.”
Một tiếng vang giòn truyền tới.
Chặt đứt.
Hai loại đại đạo thế mà lại bị Vạn Cổ Kiếm Đạo của Lục Trường Sinh chặt đứt, hoàn toàn đứt gãy.
“Sao có thể?”
Tên nhị đạo Đại Thánh của Cửu Nguyên Thánh Tông dường như vẫn không thể tin được.
Lục Trường Sinh chỉ vận dụng một loại Vạn Cổ Kiếm Đạo duy nhất.
Vẻn vẹn chỉ có một loại đại đạo là có thể chặt đứt hai loại đại đạo của hắn rồi ư?
Chuyện này sao có thể xảy ra được?
“Ngươi… Rốt cuộc đây là loại đại đạo gì?”
Toàn thân nhị đạo Đại Thánh chấn động.
Đại đạo bị cường ngạnh chặt đứt, hắn cũng đã trọng thương.
Nhưng rung động tâm linh mãi vẫn không thể lắng lại.
“Vạn Cổ Kiếm Đạo!”
Lục Trường Sinh vừa dứt lời, thân thể đối phương cũng bị Vạn Cổ Kiếm Đạo xuyên thủng, sau đó biến thành bột mịn.
Chết.
Một vị nhị đạo Đại Thánh vậy mà lại không địch lại một đòn của Lục Trường Sinh.
“Vạn Cổ Kiếm Đạo” của Lục Trường Sinh còn lợi hại hơn so với tưởng tượng của hắn nhiều.
Có điều hành động của Lục Trường Sinh lại khiến hắn biến thành tiêu điểm của chiến trường.
Bởi vì chiến đấu chỉ vừa mới bắt đầu, sức mạnh đại đạo phả nói là vẫn đang vô cùng cường đại, muốn ma diệt sức mạnh đại đạo nói nghe dễ hơn làm.
Nếu đôi bên thế lực ngang nhau thì về cơ bản đều sẽ chơi trò “kéo dài”.
Hao phí thời gian rồi từ từ tiêu diệt đối phương.
Một khi đã thành Đại Thánh thì thật ra rất khó bị giết chết.
Thế nhưng đối thủ của Lục Trường Sinh đã chết.
Một vị nhị đạo Đại Thánh thế mà lại không chống đỡ được một đòn, cứ thế bị Lục Trường Sinh chém giết.
Nhất thời, vị nhị đạo Đại Thánh này đã trở thành Đại Thánh đầu tiên vẫn lạc trên chiến trường, vậy nên mới bị mọi người chú ý như thế.
“Gì cơ? Thiên Phong Đại Thánh vẫn lạc rồi ư?”
“Hắn là nhị đạo Đại Thánh của Cửu Nguyên Thánh Tông chúng ta đấy, chẳng lẽ hắn đụng phải cường giả tứ đạo Đại Thánh trở lên?”
“Không, trên người đối thủ của hắn cũng chỉ có khí tức của nhị đạo Đại Thánh, có điều đó là một khuôn mặt xa lạ, hẳn cũng chỉ là một tên nhị đạo Đại Thánh.”
“Thế nhưng sao nhị đạo Đại Thánh có thể dùng một chiêu chém giết Thiên Phong Đại Thánh được?”
“Đối phương cũng chỉ vận dụng một loại đại đạo, là Kiếm Đạo.”
“Kiếm Đạo của hắn rất mạnh, thoáng chốc đã chặt đứt hai loại đại đạo của Thiên Phong Đại Thánh.”
Bên phe Cửu Nguyên Thánh Tông cực kỳ chấn kinh.
Phe bọn hắn vừa ra trận đã chết mất một vị nhị đạo Đại Thánh.
Mà đó cũng không phải là kẻ yếu.
Vậy mà chỉ trong nháy mắt đã vẫn lạc.
Nhất thời trong lòng vô số Đại Thánh đều không khỏi căng thẳng.
Thế nhưng bên phía Ngộ Đạo Thánh Tông lại hưng phấn không gì sánh được.
Bọn hắn đương nhiên đều biết tới Lục Trường Sinh.
Ai cũng biết vị này là khách khanh trưởng lão.
Bạn cần đăng nhập để bình luận