Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1541: Tiên Nhân Lục Trường Sinh, Tiên Võ cung chấn động!

Lục Trường Sinh trước đó vốn còn bình đạm như nước, tựa hồ không có bất cứ khí tức gì, thậm chí còn lộ ra vẻ hòa ái không gì sánh được.
Tại thời khắc này, triệt để thay đổi.
Phảng phất như biến thành một dãy núi cao vút nguy nga.
Lại phảng phất như thành trời sao vô tận.
Tất cả mọi người đứng trước mặt Lục Trường Sinh đều có cảm giác bản thân vô cùng nhỏ bé.
Căn bản không sinh ra bất cứ ý định chống đối nào.
Đây chính là Tiên!
“Tiên…”
Trong lòng tất cả mọi người đều hơi run lên.
Đây chính là Tiên!
Từ khi vô số Tiên Nhân Thiên giới giáng lâm, trong Giới Hải đã có rất nhiều Tiên Nhân xuất hiện.
Như thể đã có rất nhiều Tiên Nhân.
Thậm chí có một số người không coi trọng Tiên Nhân lắm.
Nhưng thực ra thì sao?
Cho đến nay, người thành Tiên cảnh tại Giới Hải chỉ lác đác.
Càng đừng nói tới trở thành Tiên Nhân chân chính.
Giờ Lục Trường Sinh chính là Tiên Nhân hàng thật giá thật.
Chỉ riêng khí tức tản ra cũng có thể khiến đám Tổ cảnh không dám động đậy.
Bao gồm cả Phá Vọng lão tổ.
Lúc trước Lục Trường Sinh có thể động thủ với Tiên Nhân, riêng chuyện đó đã lợi hại hơn tất cả Tổ cảnh chí cường rồi.
“Lục đạo hữu, lúc trước ngươi đã thành công phi thăng tới Thiên giới phải không?”
Cự Đỉnh lão tổ hỏi. Quan hệ giữa hắn và Lục Trường Sinh có thể nói là tương đối thân thiết.
“Không sai, lúc trước ta và Cự Phủ Tiên Nhân cùng mạnh mẽ xông lên Đăng Thiên Lộ, sau đó thành công phi thăng tới Thiên giới. Hai chúng ta đều đã thành Tiên Nhân, nhưng Cự Phủ Tiên Nhân không muốn trở lại Giới Hải, bởi vậy lần này chỉ có một mình ta quay về thôi.”
Lục Trường Sinh giải thích.
“Một mình ngươi trở lại Giới Hải?”
“Ngài không thuộc về các thế lực Tiên Nhân khác ư?”
Phá Vọng lão tổ không khỏi kinh ngạc.
Cục diện Giới Hải bây giờ, về cơ bản đều là các thế lực Tiên Nhân đối kháng với nhau.
Đằng sau mỗi một vị Tiên Nhân kỳ thực đều có thế lực chống lưng.
Về phần Tiên Nhân không có thế lực, vậy cũng chẳng có cách nào giáng lâm đến Giới Hải được.
“Ừm, ta không thuộc về bất kỳ thế lực nào.”
“Lần này trở lại Giới Hải, cũng là do ta tự mình trở lại.”
Lục Trường Sinh nói xong, ánh mắt Phá Vọng lão tổ lóe ra vẻ kỳ lạ.
Đó là lo lắng.
Cục diện Giới Hải bây giờ, dù Lục Trường Sinh đã là Tiên Nhân nhưng sợ rằng cũng phải sẽ gặp rắc rối, thậm chí là nguy hiểm.
Dù sao, vừa có ba vị Tiên Nhân mới mất mạng.
Trong đó còn có hai vị Đại Tiên.
“Lục đạo hữu, trước mắt Giới Hải đang không được yên ổn, tin tức ngươi trở về chỉ sợ sẽ phải giữ bí mật.”
Phá Vọng lão tổ nói.
“Lục mỗ tất nhiên cũng hiểu.”
“Chuyến này trở lại Giới Hải, ngoài việc thăm các vị ra còn có một việc chính là Lục mỗ cũng muốn thử vận may, tranh đoạt bảo vật của Kim Tiên kia.”
“Vừa rồi nghe nói các ngươi có chút manh mối về Kim Tiên, không biết là manh mối gì?”
Lục Trường Sinh hỏi thẳng.
Phá Vọng lão tổ trầm ngâm một lát rồi lại nhìn Lục Trường Sinh.
Hắn biết, Lục Trường Sinh sẽ không từ bỏ manh mối Kim Tiên.
Thậm chí Lục Trường Sinh còn muốn tranh đoạt cơ duyên Kim Tiên để lại.
Chuyện này chắc chắn rất nguy hiểm, nhưng nếu Lục Trường Sinh đã giáng lâm đến Giới Hải thì hẳn là cũng đã có chuẩn bị.
Nghĩ tới đây, Phá Vọng lão tổ cũng không giấu diếm nữa.
“Không sai, chúng ta thực sự đạt được một chút manh mối Kim Tiên, chỉ là chúng ta không dám hành động thiếu suy nghĩ.”
“Manh mối này phải nói từ một kiện bia đá thời Thái Cổ…”
Phá Vọng lão tổ trực tiếp lấy ra một tấm bia đá.
Có điều tấm bia đá này có vẻ đã hư hại nhiều.
Nhìn vô cùng cổ xưa.
Ngay cả văn tự cũng là văn tự cổ xưa có từ thời đại Thái Cổ.
Thế nhưng Lục Trường Sinh chính là Hồng Trần Tiên.
Hắn phân tích vạn vật, tất nhiên cũng biết tới loại văn tự cổ xưa này.
Thế là hắn cẩn thận xem xét một hồi.
Trên tấm bia đá cổ xưa ghi lại chuyện xưa kia Giới Hải từng có một lần chấn động rất mạnh.
Kinh thiên động địa.
Thậm chí còn khiến toàn bộ Giới Hải suýt chút nữa thì sụp đổ.
Phải nói là hệt như là tai ương diệt thế.
Nhưng may mắn là Giới Hải chống đỡ được.
Mà chấn động kinh thiên động địa lúc trước hình như bắt đầu từ một khu vực.
Về khu vực này, trên tấm bia đá thậm chí cũng có ghi chép rất tỉ mỉ.
“Vị trí này…”
Lục Trường Sinh cẩn thận nghĩ lại.
Trong nháy mắt, sắc mặt Lục Trường Sinh đại biến.
“Đây là… Côn Ngô giới?”
Lục Trường Sinh đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Phá Vọng lão tổ.
Côn Ngô giới!
Vị trí được đánh dấu trên tấm bia đá rõ ràng là vị trí của Côn Ngô giới!
Mà kiếp nạn suýt chút nữa khiến toàn bộ Giới Hải đều sụp đổ lúc trước rốt cuộc là kiếp nạn gì?
Phá Vọng lão tổ nghi ngờ đó chính là kiếp nạn khiến Kim Tiên vẫn lạc.
Một vị Kim Tiên vẫn lạc sẽ tạo thành động tĩnh khổng lồ tới mức nào?
Một vị Kim Tiên mà muốn tiêu diệt Giới Hải thì chỉ dễ như trở bàn tay.
Một khi Kim Tiên vẫn lạc, tất nhiên sẽ tạo thành động tĩnh kinh thiên động địa thậm chí diệt tuyệt với Giới Hải.
Nếu đã suy đoán như vậy thì tất nhiên vị trí ghi trên tấm bia đá sẽ rất quan trọng.
Nhìn thấy ánh mắt Lục Trường Sinh, Phá Vọng lão tổ đương nhiên biết đối phương có ý gì.
Hắn gật đầu nói: “Không sai, đúng như Lục đạo hữu nghĩ. Chúng ta nghi ngờ bảo tàng Kim Tiên đang ở trong Côn Ngô giới.”
“Có điều nghe nói thời đại Thái Cổ có Tiên Nhân khủng bố giáng lâm rồi đại chiến, trận chiến kia suýt nữa đã đánh nát Giới Hải, nhưng những Tiên Nhân kia hình như cũng không phát hiện ra bảo tàng Kim Tiên. Thậm chí ngay cả chuyện Côn Ngô giới hình thành tựa hồ cũng chỉ là trùng hợp.”
“Đương nhiên, có lẽ trong đó có liên hệ ngầm nào đó. Nhưng lần này những Tiên Nhân kia giáng lâm cũng đã điều tra qua Côn Ngô giới, đáng tiếc lại không thu hoạch được gì. Bởi vậy chúng ta cũng không dám chắc chắn bảo tàng Kim Tiên đang nằm trong Côn Ngô giới.”
Lục Trường Sinh hiểu ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận