Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1754: Sau vạn năm cuối cùng cũng thành sinh mệnh Hỗn Độn! Toàn bộ Thiên Quang Thánh Tông chấn động!

“Gì cơ, ta có thể luyện hóa tòa tháp Hắc Quang này sao?”
Trong lòng Lục Trường Sinh không khỏi chấn động.
Đây chính là tháp Hắc Quang!
Một tòa tháp Hắc Quang có thể tạo ra vực sâu Huyễn Linh.
Đủ thấy tòa tháp Hắc Quang này khủng bố cỡ nào.
Thậm chí tháp Hắc Quang có thể bao phủ toàn bộ Bách Hoa Vực, giúp Lục Trường Sinh có thể xuyên qua không gian đi tới bất cứ đâu.
Dù không biết tháp Hắc Quang là bảo vật cấp độ gì nhưng chắc chắn vượt trội hơn Vân Cung của Lục Trường Sinh là cái chắc.
Mà Vân Cung của Lục Trường Sinh đã là Hỗn Độn chí bảo.
“Vù vù.”
Một tia quang mang bao phủ Lục Trường Sinh.
Sau đó trong đầu Lục Trường Sinh có thêm một luồng thông tin khổng lồ.
Những tin tức này đều liên quan tới tháp Hắc Quang.
Thậm chí có cả khẩu quyết luyện hóa.
Bởi vì tháp Hắc Quang chủ động phối hợp nên Lục Trường Sinh chỉ mất một tháng để luyện hóa tháp Hắc Quang, sau đó tháp Hắc Quang đã bị Lục Trường Sinh triệt để luyện hóa, trở thành bảo vật của Lục Trường Sinh.
“Quá tốt rồi, chủ nhân!”
Tử Tang đã đổi giọng gọi Lục Trường Sinh là “chủ nhân”.
Nó là khí linh của tháp Hắc Quang, gọi Lục Trường Sinh là “chủ nhân” cũng là chuyện bình thường.
“Chủ nhân, ngài đã luyện hóa tháp Hắc Quang và thông qua khảo hạch sơ cấp, xin ngài mau chóng tiến về Hắc Quang giới để tham gia khảo hạch cuối cùng. Một khi thông qua khảo hạch cuối cùng là ngài có thể kế thừa lão chủ nhân y bát, về sau trở thành nguyên sinh mệnh, bước lên đỉnh cao Hỗn Độn!”
Trong mắt Tử Tang lóe lên ánh sáng kích động.
Nó rời Hắc Quang giới quá lâu, đã muốn trở về từ lâu rồi.
Mà giờ cơ hội rốt cuộc đã đến.
“Ngươi nói qua về Hắc Quang giới và khảo hạch cuối cùng đi.”
Lục Trường Sinh hỏi.
“Hắc Quang giới kỳ thực chính là bản thể của tháp Hắc Quang. Những tòa tháp Hắc Quang rải rác khắp nơi như chúng ta đều là tử thể thôi, bản thể chân chính của tháp Hắc Quang đã tự thành một giới, ngay cả nguyên sinh mệnh cũng khó có thể công phá.”
“Trong Hỗn Độn mênh mông có vô số tử thể của tháp Hắc Quang, không ngừng tiếp nhận thiên tài tới khảo hạch. Một khi thông qua khảo hạch sơ cấp thì những tử thể này sẽ trở thành bảo vật dành cho tu sĩ thông qua khảo hạch, sau đó cả hai cùng nhau trở lại Hắc Quang giới tiếp nhận khảo hạch cuối cùng.”
“Bản thể của tháp Hắc Quang cũng sẽ không ngừng phân ra tử thể, phái đi khắp các vực giới trong Hỗn Độn. Tỷ như Bách Hoa Vực, sau khi chúng ta rời đi sẽ có tử thể mới xuất hiện, nhưng tử thể mới có lẽ sẽ dùng một cách khác để sàng chọn thiên tài.”
Theo lời giải thích của Tử Tang, Lục Trường Sinh dần dần hiểu rõ về Hắc Quang giới.
Có điều khảo hạch cuối cùng là gì thì Tử Tang cũng không rõ lắm.
Dù sao nó cũng chỉ là tử thể của tháp Hắc Quang thôi.
Chưa từng gặp qua khảo hạch cuối cùng.
Nó chỉ biết một khi tu sĩ thông qua khảo hạch sơ cấp thì sẽ tiến vào Hắc Quang giới để tiếp nhận khảo hạch cuối cùng.
“Ta hiểu rồi.”
“Ta sẽ tiến về Hắc Quang giới tham gia khảo hạch cuối cùng, thế nhưng không phải bây giờ.”
“Chuyến này sợ rằng rất lâu cũng không thể trở về. Vậy nên trước khi đi cần an bài mọi chuyện thỏa đáng mới được…”
Lục Trường Sinh từ tốn nói.
Thông qua khảo hạch sơ cấp, phần thưởng nhận được thật ra chỉ có tử thể của tháp Hắc Quang.
Thậm chí còn chẳng có công pháp gì cả.
Phải tiếp nhận khảo hạch cuối cùng mới có công pháp cấp độ sinh mệnh Hỗn Độn.
Vả lại còn là công pháp có liên quan tới pháp môn Vạn Nguyên cơ bản.
Chắc hẳn đây cũng là thủ đoạn để thu hút tu sĩ tiến về Hắc Quang giới.
Bởi vậy chắc chắn hắn sẽ tới Hắc Quang giới.
Dù không có công pháp thì phần thưởng là tử thể của tháp Hắc Quang cũng đủ phong phú rồi.
Bảo vật này có thể giúp xuyên qua không gian Hỗn Độn.
Thậm chí bao quát một tòa vực giới, có thể tùy ý xuyên qua trong một tòa vực giới.
Chỉ riêng điểm này thôi phần lớn sinh mệnh Hỗn Độn cũng không sánh bằng rồi.
Càng đừng nói tới việc sinh mệnh Hỗn Độn phổ thông cũng rất khó rung chuyển tử thể của tháp Hắc Quang.
Có tòa tháp Hắc Quang này trong tay, Lục Trường Sinh có thể tung hoành khắp Bách Hoa Vực.
“Đi thôi, về Thiên Quang Thánh Tông trước.”
Lục Trường Sinh bước ra một bước.
Hắn đang dưới đáy tại vực sâu Huyễn Linh.
Cùng lúc đó tháp Hắc Quang hóa thành một tia sáng, trực tiếp bay vào trong mi tâm của Lục Trường Sinh, biến mất không thấy bóng dáng.
“Ầm ầm.”
Bỗng nhiên Lục Trường Sinh cảm thấy vực sâu Huyễn Linh đang kịch liệt lay động.
“Ừm?”
“Vực sâu Huyễn Linh… sắp sụp đổ ư?”
Lục Trường Sinh nhanh chóng bay ra khỏi vực sâu Huyễn Linh.
Hắn quay đầu nhìn lại.
Đúng là vực sâu Huyễn Linh đang kịch liệt chấn động.
Có lẽ không lâu nữa, hoặc mười năm, hoặc trăm năm là vực sâu Huyễn Linh sẽ triệt để sụp đổ.
“Tử Tang, vực sâu Huyễn Linh xảy ra chuyện gì thế?”
Lục Trường Sinh hỏi.
“Chủ nhân, bản thân vực sâu Huyễn Linh là do tháp Hắc Quang thúc đẩy sinh ra, một khi tháp Hắc Quang biến mất, vực sâu Huyễn Linh tất nhiên cũng sẽ sụp đổ.”
Lục Trường Sinh gật đầu, hắn đã hiểu.
Thế nhưng hắn cũng không lo chuyện Huyễn Linh khoáng.
Trong Bách Hoa Vực không chỉ mỗi vực sâu Huyễn Linh mới sản xuất ra Huyễn Linh khoáng.
Một số nơi khác cũng có thể sản xuất Huyễn Linh khoáng.
Chỉ là số lượng không nhiều như nơi này thôi.
Lục Trường Sinh quay người, không hề để ý tới vực sâu Huyễn Linh nữa.
Hắn thúc giục một tia sức mạnh của tháp Hắc Quang.
“Đi!”
Ngay sau đó Lục Trường Sinh bước ra một bước, u quang lóe lên, toàn thân biến mất trong Hỗn Độn.
“Vù vù.”
Trong Thiên Quang Thánh Tông, từng vòng gợn sóng xuất hiện.
Thân ảnh Lục Trường Sinh trống rỗng xuất hiện.
Lục Trường Sinh nhìn quanh bốn phía.
Nơi hắn xuyên tới ở ngay gần động phủ của hắn, xung quanh không có người nào.
Lục Trường Sinh không nhịn được vẻ kinh hãi.
“Có thể trực tiếp xuyên thẳng qua vào trong Thiên Quang Thánh Tông, không hổ là tháp Hắc Quang.”
Lục Trường Sinh biết rõ điều này có ý nghĩa thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận