Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 1985: Lâm Thanh Loan “không giả vờ” nữa, hảo hữu chấn động! Chẳng ngờ đạo lữ của Thanh Loan lại là Giới Chủ?

Không hiểu sao đột nhiên lại có thêm một vị đạo lữ thế này?
Lâm Thanh Loan giải thích: “Trước đó Trường Sinh vẫn luôn bế quan, bởi vậy ba vị đạo hữu mới không gặp được.”
Ba người Trương Uyên gật đầu.
Dù ba người đều rất ngạc nhiên nhưng cũng không vội hỏi thăm.
Thế là đám người lại ngồi xuống.
“Thanh Loan, rốt cuộc ngươi hẹn chúng ta tới là có chuyện gì?”
“Đúng vậy, dù có chuyện gì cũng không cần gặp mặt tại Sơn Thủy Lâu mới phải, nơi này đắt đỏ lắm. Chuyến này chỉ sợ mất tới mười viên nguyên tinh đấy?”
“Mười viên nguyên tinh sợ còn chưa đủ.”
Lâm Thanh Loan khẽ cười nói: “Lần này hẹn gặp ba vị đạo hữu đúng là bởi có việc cần thương lượng, có điều đây là chuyện tốt.”
“Ta chuẩn bị tới núi Phi Long, không biết ba vị đạo hữu có muốn đi cùng không?”
“Rầm.”
Lâm Thanh Loan vừa dứt lời, ba người đều mở to mắt, trong đầu ầm ầm nổ tung.
Bọn hắn nghe thấy gì thế này?
Núi Phi Long?
Lâm Thanh Loan sắp tới núi Phi Long?
Hơn nữa nàng còn định dẫn bọn hắn cùng đi.
Chuyện này… sao có thể?
“Thanh Loan, ngươi… ngươi nói thật ư?”
” Ngươi định tới núi Phi Long thế nào? Ngồi phi thuyền à? Giá đắt lắm…”
“Mà dù giờ có ngồi phi thuyền cũng không kịp lúc núi Phi Long mở ra…”
Ba người đều nhìn chằm chặp Lâm Thanh Loan.
Giọng điệu cũng rất vội vàng.
Đúng là bọn hắn đều muốn tới núi Phi Long, thậm chí nằm mơ cũng muốn nữa kìa. Nhưng bọn hắn lại không có cách để đi.
“Đương nhiên là thật, ta muốn tới núi Phi Long. Còn cách để tới đó thì đương nhiên là tìm Giới Chủ.”
“Đúng rồi, quên giới thiệu về Trường Sinh. Thời gian trước Trường Sinh vẫn luôn bế quan, mà hắn là một vị Giới Chủ của thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang. Lần này xuất quan có thể tiện đường đưa chúng ta tiến về núi Phi Long.”
Lâm Thanh Loan vừa nói xong, ba người lại trợn trừng hai mắt lần nữa.
Miệng ai nấy đều há hốc, nhưng cuối cùng lại không nói được một lời nào.
Giới Chủ?
Hơn nữa còn là Giới Chủ của thương hội Vĩnh Hằng Chi Quang.
Bọn hắn đã ở thành Vĩnh Hằng lâu như vậy, đương nhiên biết điều này có ý nghĩa thế nào.
Một vị Giới Chủ là kẻ “giàu tới chảy mỡ” đấy.
Hơn nữa Giới Chủ muốn tới bất cứ nơi nào trong đại vũ trụ cũng dễ như trở bàn tay.
Tới núi Phi Long cũng vậy.
Đừng nói dẫn theo ba người bọn hắn, dù có dẫn thêm ba mươi người, ba trăm người cũng không thành vấn đề.
Nhưng quan trọng là trước kia bọn hắn không quen biết Giới Chủ.
Mà giờ đạo lữ của Lâm Thanh Loan lại là Giới Chủ ư?
Quả là không thể tin nổi.
Không ngờ “bối cảnh” của Lâm Thanh Loan lại lớn như vậy.
Có đạo lữ là Giới Chủ đấy.
Ngay cả nghĩ bọn hắn cũng không dám nghĩ.
Lúc này Lục Trường Sinh mở miệng nói: “Thanh Loan đã nói với ta chuyện của các ngươi. Các ngươi là hảo hữu của Thanh Loan tại thành Vĩnh Hằng này, nếu mọi người đều muốn tới núi Phi Long thì ta cũng chỉ là tiện đường đưa đi thôi, không có vấn đề gì cả.”
“Những năm qua ta vẫn luôn bế quan, còn phải cảm tạ các ngươi đã chăm sóc cho Thanh Loan.”
Lục Trường Sinh vừa mở miệng đã xác định thân phận Giới Chủ của hắn.
Nhưng Lưu Viện vẫn hỏi lại: “Lục… đạo hữu, không phải ta hoài nghi gì cả, nhưng cứ cảm thấy có chút không chân thực. Ngài thật sự là Giới Chủ sao?”
Lục Trường Sinh biết địa vị của Giới Chủ tại thành Vĩnh Hằng.
Đừng nói tại thành Vĩnh Hằng mà tại toàn bộ đại vũ trụ này địa vị của Giới Chủ đều rất cao.
Lưu Viện cảm thấy không thể tin nổi cũng là chuyện bình thường.
Lục Trường Sinh không nói gì mà là tâm niệm vừa động.
“Ruỳnh.”
Chân giới giáng lâm.
Người trong phòng đều bị cuốn vào bên trong Chân giới.
Trong lòng mấy người Trương Uyên đều rất giật mình.
Bọn hắn đều là kẻ siêu thoát.
Dù không phải kẻ siêu thoát đỉnh phong nhưng cũng coi là kẻ siêu thoát lâu năm.
Một vị Giới Chủ muốn kéo bọn hắn vào thế giới của mình cũng không dễ dàng như vậy, chí ít cũng phải mất chút thời gian.
Nhưng giờ thì sao?
Bọn hắn chẳng hề có chút sức chống cự nào cả, cứ thế bị cuốn vào trong Chân giới.
Cũng may mà Lục Trường Sinh không có ác ý, cũng không phải kẻ địch.
Nếu không sự sống chết của bọn hắn đều nằm trong tay Lục Trường Sinh rồi.
Điều này đã đủ để chứng minh, Lục Trường Sinh không chỉ là Giới Chủ, thậm chí còn là kẻ nổi bật trong các Giới Chủ nữa kìa.
“Đây chính là thế giới của Giới Chủ ư?”
“Lần đầu tiên ta bị cuốn vào thế giới của Giới Chủ đấy, cảm giác áp chế này đúng là…”
“Nghe nói một khi bị cuốn vào thế giới của Giới Chủ, gần như sinh tử sẽ nằm trong lòng bàn tay đối phương…”
Giờ phút này, ba người đã tin Lục Trường Sinh chính là Giới Chủ rồi.
Không lâu sau Lục Trường Sinh đã thu hồi Chân giới.
Sau khi ba người không còn bất cứ hoài nghi gì về thân phận của Lục Trường Sinh, trong lòng ngược lại trở nên hưng phấn không gì sánh được.
Bọn hắn thật sự không thể ngờ, “đồng bạn nghèo khổ” từng bên nhau mấy trăm năm lại là “phú bà” ngầm.
Hiện giờ trong mắt ba người Lâm Thanh Loan quả thực chính là “phú bà”.
Đạo lữ của một vị Giới Chủ sẽ giàu tới mức nào?
Dù sao cũng vượt qua tưởng tượng của bọn hắn rất nhiều.
Đây quả thực là “đùi vàng”, nhất định phải ôm chặt lấy.
Hơn nữa còn chẳng hề có chút cảm xúc bất mãn nào với việc Lâm Thanh Loan giấu diếm lâu nay.
Bọn hắn đã xông xáo đại vũ trụ nhiều năm, lại là kẻ siêu thoát, còn có chuyện gì chưa từng gặp nữa?
Vốn sẽ không có cảm xúc bất mãn gì cả.
Lâm Thanh Loan giấu diếm thân phận như vậy chắc chắn có suy tính riêng.
Huống chi không phải giờ Lâm Thanh Loan cũng không quên bọn hắn đấy ư?
Còn nguyện ý dìu dắt bọn hắn, dẫn theo bọn hắn tới núi Phi Long.
Nếu không có Lâm Thanh Loan, cả đời bọn hắn cũng không tới được núi Phi Long.
“Tốt, vậy chúng ta ăn xong bữa cơm này trước, sau đó trở về chuẩn bị, ngày mai xuất phát!”
Lục Trường Sinh nói.
Ba người đều gật đầu.
Thế là một nhóm năm người vô cùng vui vẻ ăn một bữa cơm tại Sơn Thủy Lâu.
Ngày hôm sau năm người lại tụ họp lần nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận