Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu

Chương 330. Lục Trường Sinh không lên tiếng thì thôi, một tiếng hót lên đã khiến tất cả kinh hoàng! (4)



Chương 330. Lục Trường Sinh không lên tiếng thì thôi, một tiếng hót lên đã khiến tất cả kinh hoàng! (4)




Cuồng phong bị kiếm quang đâm rách như thể cũng nhỏ đi rất nhiều.
Tựa như bất cứ lúc nào cũng có thể tán loạn.
Kiếm Chi Lĩnh Vực của Mạnh Phương quả là danh bất hư truyền!
Cùng là lĩnh vực nhưng tiến độ Bạo Phong Lĩnh Vực của Lục Trường Sinh còn chưa tới 10% nữa kìa.
Va chạm với Kiếm Chi Lĩnh Vực của Mạnh Phương, chỉ vừa đối mặt, Bạo Phong Lĩnh Vực gần như đã sụp đổ ngay.
"Rầm rầm."
Lúc này, phảng phất như có tiếng nước chảy truyền tới.
Từ xa đến gần, cuối cùng tạo thành tiếng "ầm ầm" dữ dội.
Sóng biển!
Sóng lớn ngập trời!
Sau lưng Lục Trường Sinh lại xuất hiện sóng lớn ngập trời, như thể cao tới cả trăm trượng, tàn phá bừa bãi trong Kiếm Chi Lĩnh Vực, trùng trùng điệp điệp quét sạch bốn phương.
Tất cả kiếm quang đều bị sóng biển bao phủ.
Mạnh Phương không khỏi kinh hô: "Hai loại lĩnh vực? Ngươi thế mà diễn hóa ra hai loại lĩnh vực?"
Lần này tất cả mọi người đều chấn kinh!
Lục Trường Sinh không lên tiếng thì thôi, một tiếng hót lên đã khiến tất cả kinh hoàng!
0
Hải Lãng, Bạo Phong.
Hai loại lĩnh vực hiện ra trước mặt mọi người.
Dưới lôi đài, vô số đệ tử ngoại môn đều mở to mắt nhìn, dường như không thể tin được.
Bọn họ đều là đệ tử ngoại môn của Bắc Vực Thiên Tông, các loại võ công, bí pháp đều không thiếu.
Cho dù là phương pháp lĩnh ngộ ý cảnh, diễn hóa lĩnh vực cũng không ít.
Bọn họ đương nhiên cũng coi là hiểu biết sâu rộng.
Nhưng, cho dù vậy, bọn họ cũng biết muốn diễn hóa ra lĩnh vực là khó khăn ra sao, càng không nói đến một lúc diễn hóa ra được hai lĩnh vực.
Cho dù trong nội môn, có thể diễn hóa ra hai lĩnh vực cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay.
ba đại cấm kỵ của ngoại môn, đệ tử diễn hóa ra hai lĩnh vực càng không có một ai.
“Hai loại lĩnh vực… chẳng trách hắn có tự tin khiêu chiến Mạnh Phương sư huynh, đây chính là chỗ dựa của Lục Trường Sinh sao?”
“Chiều cao ngộ tính của Lục Trường Sinh quả thực khó bề tưởng tượng, làm sao có thể diễn hóa được hai loại lĩnh vực?”
“Thật đúng là không lên tiếng thì thôi, một khi hót cái là ai nấy đều kinh ngạc cả, bây giờ đã có thể xác định, Vương Thành chiếm được món hời lớn rồi, thực lực như vậy sao lại không gánh nổi thân phận đệ tử hạt giống chứ?”
“Trận này là một cuộc long tranh hổ đấu, không biết Mạnh Phương sư huynh có thể đối phó được hay không?”
Giờ phút này, sắc mặt Mạnh Phương dần dần trầm xuống.
Hai loại lĩnh vực!
Ý tưởng tốc chiến tốc thắng của hắn hỏng rồi.
Thậm chí, không thể không coi trọng đối thủ trước mắt.
Nếu không hắn có thể sẽ thua!
Chỉ là, hai lĩnh vực của Lục Trường Sinh tất nhiên kinh động lòng người, thoạt nhìn uy thế cũng rất khủng bố.
Nhưng trên thực tế khi hai lĩnh vực hoành hành trong Kiếm chi Lĩnh Vực của Mạnh Phương, cùng Kiếm Chi Lĩnh Vực dây dưa, lại không chiếm bao nhiêu ưu thế.
Ngược lại hai bên không ngừng dây dưa, tiêu hao.
Dường như không ai làm gì được lĩnh vực của nhau.
Nhìn tới đây, trong ánh mắt Mạnh Phương lóe lên một tia sáng.
“Xem ra hai lĩnh vực của ngươi chỉ vừa mới diễn hóa không lâu, mỗi loại lĩnh vực cũng không tính là quá cao thâm.”
0
“Mà ta trên đạo Kiếm Chi Lĩnh Vực đã đi được rất rất xa rồi….”
“Cho dù ngươi có hai lĩnh vực, muốn xé rách Kiếm Chi Lĩnh Vực của ta cũng nằm mơ!”
Mạnh Phương lại có tự tin.
Kiếm Chi Lĩnh Vực của hắn, quá mạnh!
Mỗi lần đổi Ngộ Đạo Đan hầu như Mạnh Phương đều cảm ngộ được Kiếm Chi Lĩnh Vực, sau đó tăng Kiếm Chi Lĩnh Vực lên một đoạn lớn.
Sự thật chứng minh, cách làm của hắn là chính xác.
Hắn trên đạo Kiếm Chi Lĩnh Vực đi được rất xa, Kiếm Chi Lĩnh Vực tự nhiên cũng sẽ vô cùng lớn mạnh.
Cho dù hai lĩnh vực của Lục Trường Sinh luân phiên tấn công, cũng không thể hoàn toàn xé rách Kiếm Chi Lĩnh Vực của hắn.
Đương nhiên, Kiếm Chi Lĩnh Vực của Mạnh Phương cũng không thể phá vỡ hai lĩnh vực của Lục Trường Sinh.
Nhất thời, hai bên tạo nên thế giằng co trên sức mạnh lĩnh vực, ai cũng không rút kiếm hay rút đao trước.
Dù sao, bọn họ đều hiểu rõ.
Là đệ tử Bắc Vực Thiên Tông, bí pháp, võ công chắc chắn đều không kém.
Nếu như ý cảnh hay lĩnh vực đều không thể phân thắng thua, vậy thì cho dù thi triển bí pháp, võ kỹ, phần lớn cũng không thể phân thắng bại.
Bọn họ đang đợi.
Đợi lĩnh vực phân thắng bại.
Chỉ là, không giống bên Mạnh Phương.
Lục Trường Sinh không phải đang đợi.
Mà là đang quan sát.
Thậm chí thử nghiệm chiến lực thực tế của hai lĩnh vực.
Thực tế chứng minh, Mạnh Phương thật sự ghê gớm.
ba đại cấm kỵ của ngoại môn danh bất hư truyền.
Hắn có được hai lĩnh vực, vậy mà không thể phá vỡ một lĩnh vực của Mạnh Phương.
Đương nhiên điều này có liên quan đến Mạnh Phương đã tu luyện trên đạo Kiếm Chi Lĩnh Vực một thời gian rất dài.
Nếu như cho Lục Trường Sinh từng đó thời gian, hắn có thể đã viên mãn hết lĩnh vực rồi.
Chẳng qua, đây không phải cực hạn lĩnh vực của Lục Trường Sinh.
Hai lĩnh vực của hắn, không chỉ đơn giản là hai lĩnh vực.
Lĩnh vực của hắn, còn có thể dung hợp!
Vì thế, Lục Trường Sinh kích động.
“Vù.”
Bạo Phong Lĩnh Vực và Hải Lãng Lĩnh Vực của hắn bắt đầu nhanh chóng dung hợp.
Sự biến hóa của hai lĩnh vực, Mạnh Phương ngay từ đầu đã nhận ra.
Dù sao, Kiếm Chi Lĩnh Vực của hắn đang chiến đấu với hai lĩnh vực của Lục Trường Sinh.
Hắn mở to hai mắt, gắt gao nhìn chằm chằm hai lĩnh vực của Lục Trường Sinh.
“Đây là… lĩnh vực dung hợp?”
Mạnh Phương vô cùng kinh ngạc.
Diễn hóa ra hai lĩnh vực thì thôi đi.
Vậy mà vẫn có thể dung hợp hai lĩnh vực?
Thật ra, dung hợp giữa hai lĩnh vực không phải sáng tạo của Lục Trường Sinh, mà đã có từ lâu.
Nhưng người có thể dung hợp hai lĩnh vực, căn bản chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Nguyên nhân rất đơn giản, chính là ở ngộ tính.
Có thể diễn hóa được một lĩnh vực đã vô cùng khó, trùng hợp vô cùng rồi, may mắn diễn hóa ra hai lĩnh vực thì đều phải đốt nhang khấn tổ tiên.
Sau đó, hai lĩnh vực còn có thể may mắn dung hợp? Hết chương 330.



Bạn cần đăng nhập để bình luận